Vạn Biến Hồn Đế

Chương 283: Đối Diện Tử Thần




Tuy không thích chút nhưng vẫn phải nhanh chóng đi về, nghĩ đến Liễu Mị Nhi hắn liền mở quang não của mình lên.

Hai người kết hôn rồi mà hắn mất tích mấy ngày liên tục như vậy cũng không hay, căn bản là Hỏa Lam Linh quá chuyên tâm khiến hắn cũng nghiêm túc theo.

Liễu Mị Nhi cũng giống như đang chờ đợi hắn vậy, thấy hắn ta vừa liên lạc thì ngay lập tức bắt máy.

Thiên Tiếu nhìn nữ nhân đầu tiên mình danh chính ngôn thuận cưới, vẻ mặt kiêu ngạo liền trở nên dịu dàng.

Hắn mở lời trước.”

“Liễu tỷ còn chưa đi nghỉ nữa hả.”

Liễu Mị Nhi tưởng hắn còn bận mấy ngày nữa, không nghĩ bây giờ đã liên lạc với nàng:

“Ta vừa mới đi mở cổng cấp 20 xong, hiện tại thiếu điểm Quân Công quá, muốn hồi phục lại tu vi thì toàn cần mua những đồ đặc biệt.

Lam Linh trưởng lão nói rằng sẽ giữ ngươi một tuần, sao mới ba ngày thôi ngươi đã ra ngoài rồi.”

Thiên Tiếu mỉm cười, nhẹ giọng hồi đáp:

“Trưởng lão bận việc phải về sớm, ta hiện tại ghé về nhà một chút, cần lên kế hoạch mở cổng để dọn dẹp quái vật Hư Không.

Đợi đêm nay rảnh ra ghé chỗ nàng sau.”

Hai người tán gẫu một chút nữa rồi ngừng nói chuyện, Thiên Tiếu không muốn nói nhiều thêm bởi vì hắn phát hiện có người đang theo dõi hắn.

Hiện tại đang ở trung tâm Nguyệt Thần Thành, chắc hẳn đám người này cũng không dám làm gì cả, hắn cứ thể đi một mạch về nhà.

Thấy được Thiên Tiếu mấy tỷ muội kia vui vẻ ra mặt, hôm trước hắn bất tỉnh nên vị chấp sự kia đưa một vạn Nguyên thạch Thượng phẩm vẫn do họ cầm.

Biết tài nấu nướng của hắn còn hơn cả họ biết, nên ngay khi nghe tin hắn về thì họ đã đi chợ mua không ít đồ về.

Lần trước nấu cho các nàng đều là nguyên liệu tương đối bình thường, hiện tại đều là đồ ngon cả, chỉ riêng chúng đã ngốn hết 5000 Nguyên thạch Thượng phẩm rồi.

Vừa vào trong nhà thì Tây Phương Bất Khả đã chờ đợi từ bao giờ, nàng cười nói:

“Vào trong nhà đi, bọn tỷ muội đều đang chờ huynh làm đồ ăn.

Cặp lồng ta cũng đã chuẩn bị, nấu xong huynh có thể mang qua cho Liễu học tỷ.”

Thiên Tiếu vui vẻ:

“Muội chu đáo quá.”

Từ lúc hắn về nhà nấu đồ ăn xong mang đi vẫn không thấy ba người kia đâu, sau khi mang cặp lồng chứa đồ ăn đi ra ngoài đã là một tiếng, họ vẫn chưa có trở về.

Điều này khiến cho Thiên Tiếu có chút dự cảm không tốt, tuy nhiên nghĩ tới đang ở trong Nguyệt Thần Thành thì hắn vẫn tương đối yên tâm.

Phố xá vẫn sầm uất như mọi khi, tiếng rao bán hàng hóa ở khắp nơi, quang cảnh nhộn nhịp khiến cho lòng người dâng lên sự vui sướng.

Quang cảnh êm đềm, gió đêm mát mẻ, khung cảnh này không thể chê vào đâu được.

Đột nhiên Thiên Tiếu dừng lại, từ trong hư không Thôn Phệ xuất hiện trên tay, xoay một cái chắn ở sau lưng của Thiên Tiếu.

Kình

Dùng lực hết mạnh kẻ đánh lén ra chỗ khác, dùng dịch chuyển không gian biến lên trên nóc nhà.

Lúc này cả con phố tấp nập dừng hẳn lại.

Từ ông già cho tới đứa trẻ đều lấy ra vũ khí của mình vẻ mặt lạnh như băng nhìn lấy Thiên Tiếu.

Đây đều là những gương mặt Thiên Tiếu nhìn thấy từ chiều, bọn họ nhiều nhất chỉ thay đổi kiểu tóc, cùng mấy cái chi tiết nhỏ.

Lúc nãy khi thấy được cô bé gái đi theo mẹ, cô nhóc này chẳng thay đổi một chút nào so với hồi chiêu, nữ nhân dắt nàng lại thay đổi rất nhiều, Thiên Tiếu lập tức cảm giác được không ổn.

Cô bé kia cũng là sát thủ, nhìn vào ánh mắt của Thiên Tiếu liền biết hắn đã nhận ra gì đó, lập tức ra hiệu cho người đứng sau lưng của Thiên Tiếu ra tay.

Khi nãy không có Thôn Phệ nhắc nhở thì hắn có lẽ đã bị giết chết rồi, tất cả những người trong con phố này đều là sát thủ cao cấp cả.

Trong ánh mắt của bọn chúng không hề có chút cảm xúc nào, điều này có nghĩa cả đám đều là tử sĩ, được phái ra để kết liễu hắn.

Hoàn toàn không phải giết xong rồi rút lui, bọn họ sẽ hoàn thành nhiệm vụ rồi chết cùng mục tiêu, điều này hoàn toàn giống với miêu tả của Hỏa Lam Linh về sát thủ của Hắc Lâu.

Cả thiên hạ lúc này chỉ có Hắc Lâu là muốn giết chết Thiên Tiếu, bởi bọn họ là tổ chức sát thủ làm việc không nhìn bất cứ thứ gì khác.

Kể cả người nắm giữ dược thiện có khả năng tấn thăng tu vi từ Tái Tạo lên Hư Vô đối với họ cũng không khác các mục tiêu khác là bao.

Số lượng sát thủ nhiều như thế này đồng nghĩa với việc họ giết Thiên Tiếu không phải vì tiền, nếu là vì tiền thì họ tuyệt đối sẽ không xuất động nhiều người như thế.

Chỉ còn một khả năng đó chính là một đại gia tộc nào đó cho họ lợi ích gì đó vượt trên cả tiền tài.

Ở cách xa tám mươi vạn dặm Hỏa Lam Linh đang chiến đấu với một sát thủ, một người có tu vi Tái Tạo Cảnh Bát Trọng, hoàn toàn ngang sức với Hỏa Lam Linh.

Có điều sát thủ này trong ánh mắt lại toát ra vẻ linh động, rõ ràng không phải thứ sát thủ chỉ giết người vì nhiệm vụ.

Hỏa Lam Linh chỉ kiếm vào người kia mỉm cười nói:

“Nghe danh Hắc Lâu Chủ đã lâu, lần đầu được diện kiến, không hiểu đệ tử của bạn ta có phúc đức gì lại khiến cho Hắc Lâu Chủ tự mình ra tay.

Thậm chí còn không tiếc cho các trưởng lão kiềm chế người của Nguyệt Thần Cung, cái giá lớn như thế khiến người ta thật khó hiểu.”.

Ngôn Tình Tổng Tài

Một giọng nói mềm mại vang lên:

“Cũng không ngại nói cho Lam Linh Đại Đế biết nguyên do, như thế ngươi chắc sẽ rút lui, chúng ta không cần phải chiến đấu vô nghĩa.

Chuyện này do bên trên Thánh Hỏa Giáo điều khiển, tiểu tử tên Thiên Tiếu này có vẻ đã đắc tội người không nên đụng tới, lệnh được do chính phó giáo chủ Nam Cung Thái Võ ra chỉ thị, ngươi không cảm thấy lạ khi Đông Phương Bất Nghĩa không ra tay sao.”

Hỏa Lam Linh giật mình vô cùng, chuyện này hóa ra phức tạp hơn nàng tưởng:

“Tại sao lại liên quan tới Thánh Hỏa Giáo.”

Hắc Lâu Chủ bình thản vô cùng:

“Ta cũng không biết được, căn bản thì tiểu tử phải chết dù cho Thánh Hỏa Giáo không ra lệnh, cái mạng của hắn đã được Vân gia chú định rồi.

Có thể ngươi không biết nhưng tiểu tử này chính là con trai của Tạ Long, kẻ đã mê hoặc siêu cấp thiên tài có huyết mạch phản tổ Vân Ca của Vân gia.

Trước kia manh mối để tìm ra tiểu tử này đứt đoạn, hắn lên đây thì bị nhận ra ngay lập tức, tiểu tử này chắc cũng không sống được quá lâu đâu.”

Hỏa Lam Linh vẻ mặt đầy tự tin:

“Muốn đi vào Nguyệt Thần Thành chuẩn bị từ sớm hẳn là tu vi không cao nếu không sẽ bị chú ý, chắc Hắc Lâu Chủ còn chưa biết tiểu tử ấy mạnh như thế nào đâu.

Mấy cái sát thủ của ngươi chưa chắc đủ nhét kẽ răng cho hắn ta đâu.”

Hắc Lâu Chủ chỉ cần giữ chân Hỏa Lam Linh nên rất bình thản tán gẫu:

“Cái này thì không chắc, xung quanh chỗ đó đã được lập kết giới phong tỏa, trong vùng đó tiểu tử này không thể hồi phục.

Chưa kể ba trăm cái sát thủ Hồn Tôn trở lên, uống vào Tuyệt Thiên Đan, với kinh nghiệm chiến đấu cùng sức mạnh vượt trội họ sẽ dễ dàng áp đảo.

Đồng thời còn tám trăm cái sát thủ khác phục kích ở bên ngoài kết giới, đồng thời duy trì một cái kết giới chống dịch chuyển không gian.

Đừng nói một cái Hồn Tướng nhỏ nhoi, kể cả Hồn Thánh bị mai phục kiểu này cũng chỉ có nước bỏ mạng.”

Tại con phố kia

Thiên Tiếu thân thể đã đầy máu, hắn hiện tại chỉ có thể quay đầu bỏ chạy, những kẻ này kinh nghiệm chiến đấu thật khủng khiếp.

Cửu Sắc Thiên Kiếp

Lam Sắc: Lôi Điện Phi Tốc

Cả người Thiên Tiếu được bao bọc trong lôi điện, tốc độ biến nhanh cực hạn, hắn nhất định phải chạy khỏi chỗ này bằng mọi giá.

Kình

Cả người hắn đụng phải kết giới văng về sau, lập tức không ít vũ khí công kích tới, cả người hắn lập tức tan biến rồi xuất hiện ở bên cạnh kết giới.

Hóa ra cái kết giới chết tiệt này còn ngăn cản cả truyền tống, không biết Hắc Lâu nhận được cái giá cỡ nào mà lại chơi lớn như thế này nhỉ.

Xoẹt…..sọt

Thân thể Thiên Tiếu ngay lập tức bị mấy thanh kiếm xuyên qua, nhưng sát thủ này cực kỳ biết cách tận dụng thời cơ.

Tử thần đã kề dao vào cổ Thiên Tiếu rồi, đến tận bây giờ vẫn chưa có viện quân tức gần như sẽ không có người đến giúp.

Chẳng lẽ Nguyệt Thần Cung từ bỏ hắn, tại sao lại như thế được.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.