Vạn Biến Hồn Đế

Chương 267: Cắm Sừng Nguy Cơ




Ánh mắt của những người bản địa không có chút thiện cảm, thậm chí còn lộ rõ vẻ căm ghét, theo Thiên Tiếu nghĩ thì dù thế nào cũng không đến mức đó chứ.

Với lại số lượng người ngồi trên đài cao quá ít so với số ghế được sắp xếp.

Thiên Tiếu nghiền ngẫm một hồi, lên mạng tìm cũng không thấy thông tin bèn hỏi Tây Phương Bất Khả:

“Hình như còn uẩn khúc gì đó mà ta không biết, ta phát hiện những ở khu vực bản địa dường người ở căm ghét chúng ta thì phải.”

Tây Phương Bất Khả nhìn về phía những người đồng hương, không khỏi thở dài một hơi, nhẹ giọng giải thích:

“Chuyện này nói ra thì dài, để ta từ từ giải thích cho huynh nghe.”

Lần này khảo hạch chỉ có tám vị trưởng lão tham gia, những người này đều là tân tấn trưởng lão, chưa thu đệ tử nên mới xuất hiện ở chỗ này.

Lý do lớn nhất là các trưởng lão và điện chủ khinh thường lần tuyển chọn này, bởi sự xuất hiện đông đảo của người tới từ Hạ cấp vi diện.

Thường thì rất lâu mới có một lần tuyển người ở Hạ cấp vi diện, còn lại sẽ tuyển trực tiếp tuyển tử các hành tinh trong Trung cấp vi diện.

Hạ cấp vi diện hiếm khi xuất hiện nhân tài đủ kiệt xuất để thu làm đệ tử Chân truyền, chính vì thế các trưởng lão và điện chủ sẽ khinh thường tới đây.

Các tân tấn trưởng lão cũng tới đây thường chỉ cho có lệ, hiếm khi nào tuyển chọn bất cứ người nào.

Chính chuyện này dẫn đến một số mâu thuẫn giữa các đệ tử thuộc hai cấp độ vi diện, lý do cũng xuất phát từ chủ nhân của các thế lực lớn mà ra.

Bọn họ tới gần ngày tuyển chọn mới đưa ra quyết định xem có chọn người từ vi diện dưới hay không.

Lúc đó thì những người bản địa đã đăng ký từ trước không thể nào rút được, bắt buộc phải tuyển chọn chung với thiên tài của Hạ cấp vi diện, thế là bọn họ cũng vì thế ít có cơ hội được các trưởng lão, phó điện chủ, điện chủ chú ý hơn.

Thêm cả những va chạm khi đã vào học, người của hai cấp độ vi diện sẽ càng ngày càng chán ghét nhau hơn.

Đây đã trở thành tuần hoàn ác tính mất rồi, nhưng người bên trên lại không muốn thay đổi, bởi nếu kiểu tuyển chọn này biến mất thì sẽ có một hậu quả khác.

Đó là khi tuyển chọn từ Hạ cấp vi diện sẽ chẳng có người nào ở Trung cấp vi diện tham gia chung, trưởng lão chẳng chịu tới xem, tuyển chọn sẽ hoàn toàn mất đi ý nghĩa.

Đông Phương Bất Nhã thấy muội muội giải thích mất thời gian liền nói thẳng:

“Người tới từ Hạ cấp vi diện, kể cả thiên phú có cao đến cấp 5 đi chăng nữa cũng chỉ là rác thải thôi, cùng lắm chỉ mấy cái Chấp sự chú ý thu làm đệ tử, quyền lợi cũng chẳng khác đệ tử bình thường là bao.

Muốn làm đệ tử thân truyền thì cần nhiều hơn thế nữa, cô cô nói ngươi thiên phú siêu cấp mạnh, thế thì thể hiện hết ra đi, bởi đây có thể là cơ hội cuối cùng để ngươi thể hiện.

Đương nhiên nếu ngươi không muốn bảo vệ nữ nhân của mình thì thôi, cứ tiếp tục che giấu thực lực thoải mái.”

Thiên Tiếu nghe nàng nói vậy thì có chút không vui, ai mà vui khi bị nói là rác thải, nhưng hắn quan tâm tới chuyện nữ nhân của mình hơn, lập tức hạ giọng:

“Liên quan tới nữ nhân của ta, ngươi có thể nói rõ hơn được không?”

Đông Phương Bất Nhã thẳng thắn:

“Trước tiên cho ngươi biết chút việc cái đã Nguyệt Thần Cung chia ra làm đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đệ tử hạch tâm.

Thế giới nơi sức mạnh là tất cả, nếu thiên phú ngươi không đủ tốt thì không xứng đáng được ưu tiên, họ sẽ cắt giảm số quyền lợi mà ngươi được hưởng xuống.”

Thiên Tiếu vẫn chưa hiểu:

“Ngươi nói rõ ràng hơn một chút được không?”

Đông Phương Bất Nhã chuyển tin tức qua quang não cho Thiên Tiếu xem, tự hắn xem đỡ mất công nàng phải mở mồm giải thích quá nhiều.

Thiên Tiếu xem được thông tin thì lông mày không khỏi nhíu lại thật sâu, tiếp đó lại mở ra xem những nữ nhân đã đăng ký trở thành nữ nhân của hắn.

Băng Mị, Cầm Vân Ca, Cầm Vĩnh Hà, Dạ Thiên Tĩnh, Miêu Bích Hà, Chu Vũ, Hắc Tử Nghiên, Họa Thiên Hậu tổng cộng có tám người.

Điều luật của các thế lực lớn là đệ tử ngoại môn tu luyện chưa tới, cắt đứt hết toàn bộ đăng ký, đệ tử nội môn thì được hai người, đệ tử hạch tâm thì mười người.

Nếu hắn không trở thành nổi đệ tử nội môn, thì toàn bộ đăng ký sẽ bị giải trừ, kể cả trở thành đệ tử nội môn thì cũng chỉ được giữ hai người bên cạnh.

Như thế hắn sẽ không được gần gũi các nàng trong một thời gian dài, Dạ Thiên Tĩnh, Chu Vũ, Hắc Tử Nghiên đều mượn hơi hắn để tránh bị quấy rối, hắn chẳng quan tâm, nhưng mấy người khác thì sẽ khó chịu đây.

Thiên Tiếu trầm tư một hồi, cân nhắc một chút rồi nói:

“Các nàng nếu không muốn thì chẳng ai có thể đụng tới các nàng được có phải hay không?”

Đông Phương Bất Nhã không cần suy nghĩ mà nói thẳng:

“Ta công nhận không ai có thể ép được bọn họ, tuy nhiên không gây sức ép lên người bọn họ được thì còn có thân nhân.

Mấy cô gái kia hình ảnh ta đã xem qua, có khối kẻ sẽ dùng hết thủ đoạn để biến các nàng thành tiếp thiếp của mình.

Nếu các nàng không đồng ý thì gia tộc, thế lực của các nàng ở Hạ cấp vi diện sẽ bị tiêu diệt sớm thôi.”

Hắn thực sự tức giận, các nàng không chấp nhận thì thế lực sau lưng bị hủy diệt, bọn họ chấp nhận thì hắn bị cắm sừng, không thể chịu được hắn liền hỏi:

“Nếu ta trở thành đệ tử hạch tâm thì sao?”

Đông Phương Bất Nhã thẳng thắn:

“Đệ tử hạch tâm của thế lực nào mới nói, nếu là của Nguyệt Thần Cung thì mấy nữ nhân đó sẽ được đánh lên Nguyệt Thần Ấn.

Cái ấn đó sẽ thay thế cho cái ấn tạm thời, lúc đó thì không một ai dám phi lễ các nàng, họ có thể giết các nàng nhưng tuyệt đối không làm gì khiến ngươi trở thành ngưu ma vương.”

Thiên Tiếu mỉm cười, nhưng ánh mắt lại sắc lạnh đến mức làm người ta rùng mình:

“Thế thì được, trở thành đệ tử hạch tâm thôi, có gì to tát.”

Đông Phương Bất Nhã không dấu nổi sự khinh bỉ trong giọng nói:

“Trong những người có mặt hôm nay, nhiều cái tu vi đạt Hồn Tông, thậm chí Hồn Tông Đỉnh Phong, một cái Hồn Vương như ngươi thì làm gì được, kể cả tấn cấp Hồn Hoàng cũng vô ích thôi.

Ta nghe nói ngươi có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng đó là với người thường, còn có mặt ở đây ai lại chưa từng giết qua người hơn cảnh giới, hơn cả đại cảnh cũng có người đánh thắng.

Điều này có nghĩa ngươi sẽ phải đánh với mấy kẻ có sức mạnh tầm cỡ Hồn Tướng.”

Tên này quá ảo tưởng nên nàng thẳng thừng nói cho hắn biết hoàn cảnh thực sự, tránh cho hắn khi thua mất hết tinh thần.

Nói đến đây thấy vẻ mặt hắn vẫn không đổi nàng liền nói:

“Kể cả đánh ngang bọn họ thì thì chắc gì trưởng lão đã để ý đến ngươi, ta chỉ mong ngươi trở thành đệ tử Nội môn thôi đã đủ tốt lắm rồi.

Làm người phải biết mình là ai, đừng đứng ở trên ngọn đồi lại nghĩ mình cao sang, rồi kể cả có thể hiện tốt thì trưởng lão chưa chắc đã chọn ngươi, bọn họ vẫn thích người bản địa hơn.”

“Rắc...rắc”

Nắm tay của Thiên Tiếu siết chặt lại, sự bất công này thực sự khiến hắn vô cùng tức giận, chỉ là hắn không biết phải làm sao.

Kể cả thể hiện tốt thì trưởng lão cũng không thèm đệ ý, thế thì thi thố cái con khỉ gì nữa.

Đằng sau đột nhiên vang lên giọng nói mềm mại:

“Lần này thì khác, nếu ngươi thể hiện đủ tốt thì xuất thân tại Hạ cấp vi diện lại là một ưu thế đấy.

Bởi lần này có sự góp mặt của Lam Linh trưởng lão, cũng là Lam Hỏa Nữ Đế, tân tấn trưởng lão này hiện đại diện cho Nguyệt Thần Cung cai quản gần một nghìn hành tinh.”

Năm người đồng loạt quay về sau, mấy cô gái la lên.

“Học tỷ.”

Thiên Tiếu hơi bối rối vì không biết người này, nàng ta liền nói:

“Ta gọi cho ngươi sáng giờ không được, làm cái gì mà bận rộn như thế?”

Hắn mở lịch sử cuộc gọi nhỡ ra, trong đó chỉ có mấy cuộc gọi nhỡ của Liễu Mị Nhi, nhưng nàng trông khác quá, muốn nói gì đó thì nàng đặt tay lên miệng ra hiệu để hắn ta im lặng.Thiên Tiếu cũng là người biết điều, nàng che giấu nhan sắc vì không muốn gây rắc rối, hắn cũng sẽ không làm lộ ra bí mật của nàng.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.