Vạn Biến Hồn Đế

Chương 223: Thiên Tiếu Tức Giận




Chưa đến năm phút thì Cầm Vân Ca đã có mặt, sự hào hứng của Cầm Vân Ca giảm sút mạnh mẽ khi thấy sự có mặt của Hắc Tử Nghiên.

Nàng không ngờ tới ngoài cô cô Cầm Vĩnh Hà và Băng Mị lại vẫn còn có người nữ nhân nào xuất sắc như thế ở gần Thiên Tiếu.

Thiên Tiếu thấy nàng tới vui vẻ đứng cạnh nàng giới thiệu:

“Giới thì cho đội phó biết, đây là Cầm Vân Ca, công chúa của Thanh Long Đế Quốc, hôn thê của ta.”

Thấy hắn dứt khoát như thế thì Cầm Vân Ca cảm thấy ấm lòng vô cùng, mặc dù nàng vẫn rất thắc mắc cô gái trước mặt mình là ai.

Tuy nhiên chỉ cần thái độ của Thiên Tiếu tốt là được rồi, còn những thứ khác không quá quan trọng.

Thông qua cuộc nói chuyện với Băng Mị khi nãy và cảm giác của bản thân khi gặp Hắc Tử Nguyệt thì Cầm Vân Ca xác nhận được mình đã có chút tình cảm với Thiên Tiếu.

Nàng lập tức tỏ ra nho nhã đậm chất hoàng tộc, như thế này sẽ tránh việc mất lễ nghĩa trước mặt người ngoài.

Hắn chỉ vào Hắc Tử Nghiên giới thiệu:

“Đây là đội phó của tổ đội ta đang ở bên trong, xuất thân từ Quỷ tộc, vô cùng tài năng đấy, nàng chào hỏi với đội phó đi.”

Cầm Vân Ca ngạc nhiên:

“Đội phó, sao lại lạ như thế nhỉ?”

Thiên Tiếu cười nói:

“ Nhìn đội phó thế thôi nhưng sức chiến đấu cực mạnh, hiện tại đã nhận được Vượng vị Cuồng Nộ Vương cấp SS rồi đó.”

Cầm Vân Ca vẫn không hiểu, Thiên Tiếu ngay từ đầu chắc chắn không thua người trước mặt.

Cô nàng này lấy được Vương vị nhưng Thiên Tiếu đã có Đế vị thì tại sao lại phải làm đội viên, rồi còn cả việc Băng Mị đi thăm đội trưởng, chứng tỏ cả hai người đều chỉ là đội viên.

“Nhưng….”

“Bộp”

Nàng còn muốn nói cái gì thì từ mông truyền tới chút cảm giác, sau đó nàng kinh ngạc bởi vì Thiên Tiếu dám vỗ mông của nàng.

Tên này ngày hôm nay ăn gan hùm, mật gấu hay sao mà gan như thế.

Tay của Thiên Tiếu luồn qua eo của nàng rồi ôm lấy, hắn cười với Hắc Tử Nghiên:

“Đội phó đi theo ta nhé, chúng ta cùng nhau tới quán nước gần đây nói chuyện cho tiện.”

Hắc Tử Nghiên nhìn vào cửa tiệm quần áo bên đường rồi hỏi:

“Ta muốn đi qua đó một chút, lúc nãy tính mua đồ ăn với mấy bộ quần áo mà bị phá đám, hai người nói chuyện xong rồi quay lại đây.

Chỗ này cũng không quá năm cây số nên không cần phải lo lắng cái vòng chết tiệt trên cổ kêu đâu.”

Thiên Tiếu nhìn quán nước và tiệm quần áo liền gật đầu đồng ý để nàng ấy đi, còn hắn dẫn Cầm Vân Ca đi tới quán nước.

Trên đường rất nhiều người nhìn bọn họ, Cầm Vân Ca thực sự rất nổi tiếng rồi, ở tòa thành này thì mấy người không biết nàng.

Phụng Hậu lại vừa mới tuyên bố nhường ngôi cho Thăng Long Vương Cầm Tử Nam để toàn tâm tu luyện.

Như thế Cầm Vân Ca khác gì thái tử, khả năng nàng trở thành quân vương tương lai là rất lớn.

Trước kia nàng vốn rất lạnh lùng khó gần, ai cũng nghĩ là nàng còn độc thân, nhiều người ước mình trở thành Thái Tử Phi.

Hiện tại thì nàng đã là hoa đã có chủ, nghĩ thôi cũng đủ để nhiều người phải thở dài, nhưng người nào biết tới Thiên Tiếu thì cũng cảm thấy bình thường.

Đi vào trong phòng Cầm Vân Ca bĩu môi:

“Ngươi to gan đấy, còn dám trêu chọc cả tỷ.”

Thiên Tiếu đưa tay xuống vuốt ve cười đắc ý:×

— QUẢNG CÁO —

“Đại phu nhân của ta lại nổi cáu rồi, hôn ta còn dám thì mấy cái này tại sao lại không dám cơ chứ.”

Cầm Vân Ca khoanh tay:

“Ngươi đị mà ôm Băng Mị của ngươi, nàng không phải đẹp hơn ta hay sao?”

Thiên Tiếu bụm miệng cười:

“Không nghĩ tới tỷ cũng biết ghen đấy, tỷ như thế làm sao thành đại phu nhân được.”

Cầm Vân Ca thở dài:

“Không có nàng thì thôi, đã có nàng rồi thì làm gì đến phiên ta làm đại phu nhân.

Chỉ là hôm nay nàng kiêu ngạo quá nên ta muốn nói lại chút thôi, chứ nàng nàng cũng đâu có sai, phàm nhân như ta sao có thể theo ngươi suốt đời được.”

Thiên Tiếu nhìn nàng mỉm cười hỏi:

“Tỷ có biết hiện tại nhìn ngươi dễ thương lắm không, ta đột nhiên muốn hôn ngươi một cái quá.

Hôm trước chỉ được lưới qua một cái làm ta không cam tâm chút nào.”

Nói là làm, hắn ôm lấy nàng kéo vào trong lòng, Cầm Vân Ca lập tức phản kháng, nàng vẻ mặt tức giận:

“Ngươi muốn ăn đòn chắc, mau buông tỷ ra.”

Thiên Tiếu cười nắc nẻ:

“Tu vi hiện tại của chúng ta cũng chỉ ngang nhau, thậm chí ta còn hơn tỷ mấy cái tiểu cảnh.”

Cầm Vân Ca hừ một tiếng:

“Chỉ bằng đó thì tỷ vẫn dư sức cho ngươi no đòn.”

Nàng bắt đầu loay hoay muốn đẩy được Thiên Tiếu ra, nhưng hiện tại hắn lại mạnh đến mức một tay có thể khống chế được nàng.

Đôi môi hồng bị hắn mút lấy, sau một chút chống cự nàng rốt cục cũng thả lỏng, lập tức chiếc lưỡi nhỏ liền bị quái vật cuốn lấy, lần đầu tiên hôn nồng say nhưng cũng đủ để nàng thấy ngọt ngào.

Thiên Tiếu buông hai tay của nàng ra lập tức nàng quàng hay tay lên cổ hắn một cách rất tự nhiên.

Cao thủ thì phải biết tranh thủ, nhân lúc này hắn đưa tay qua kẽ áo nắm lấy bộ ngực trần của nàng khẽ xoa bóp.

Bị hắn ta nắn bóp một hồi nàng mới nhận ra không đúng liền gắng sức đẩy hắn ra nũng nịu:

“Còn quá đáng như vầy là tỷ giận đấy.”

Thiên Tiếu ôm nàng mỉm cười:

“Ta biết rồi.”

Nhìn cô gái mặt đỏ hồng ngồi trên đùi của mình, hắn thật không thể tưởng tượng cách đây chỉ khoảng hơn nửa năm hai người lại từng là kẻ thù.

Một học tỷ cao cao tại thượng, lạnh lùng như băng hiện tại lại dễ thương như thế này, quả nhiên nếu kiên trì sưởi ấm thì băng nào cũng có thể bị tan thành nước hết.

Thiên Tiếu nhẹ giọng:

“Nói qua chính sự đi, ta thấy nàng hiện tại nên nhắc nhở nhạc phụ chú ý một chút về việc người của Quỷ tộc có mặt ở đây.

Nếu xử lý không tốt không chừng sẽ ủ thành đại họa, để ta kể cho nàng nghe chuyện mà người trong tổ đội của ta gặp phải.”×

— QUẢNG CÁO —

Kể cho nàng nghe từ đầu đến đuôi những chuyện hắn nghe được, sắc mặt của nàng dần dần thay đổi.

Nàng cũng đủ thông minh để hiểu sang đây ngoài những Quỷ tộc tu vi thấp còn rất nhiều người tu vi cao, các hành tinh của Quỷ tộc do dung hợp Lăng Quỷ vũ trụ nên gần đây cũng không ít hành tinh của chủng tộc này.

Quỷ tộc cực kỳ hiếu chiến, xử lý không tốt có thể khiến nó trở thành nguyên nhân xảy ra chiến tranh, lúc đó hậu quả không thể tưởng nổi.

Huống chi phần lớn mọi chuyện đều do bên mình gây ra trước, như thế thua cả về tình lẫn lý thì phải làm sao.

Huống chi bọn họ còn đang gây chiến Thủy Châu Đế Quốc.

Cầm Vân Ca trầm tư một chút rồi nói:

“Ta hiểu rồi, ngay bây giờ ta sẽ đi tìm cha ta, chuyện quan trọng thì phải xử lý càng sớm càng tốt.

Chuyện ở trong Yến Long học viện ngươi giải quyết, ta tin ngươi nhất định sẽ xử lý được.

Thiên Tiếu mỉm cười:

“Vợ ta có thể trở thành hoàng đế của quốc gia này, ta sẽ không để cho nó xuất hiện vấn đề mà làm ngơ đâu.

Lần này ta nhất định khiến mấy tên kia phải trả giá, còn tỷ phụ trách chuyện của Nam thúc.”

“Dẻo miệng, ta đi trước đây.”

Thiên Tiếu kéo tay nàng lại chỉ vào mặt mình:

“Hôn tạm biệt.”.

Biết là mấy cặp đôi yêu nhau hay từ biệt kiểu đó, nhưng làm như thế thì có chút ngại ngùng, tuy nhiên nếu không làm thế thì Thiên Tiếu còn lâu mới cho nàng đi.

Quả nhiên, khi nàng chuẩn bị hôn vào má thì hắn nhanh chóng quay miệng sang, cái này nàng xem phim liền biết được nhưng hắn quá nhanh nên phản ứng không kịp, nụ hôn kéo dài đến khi nàng suýt không thở được mới thôi.

Trở về trong Hình Đường thì cũng vừa may kịp thời gian ban quản lý tập trung đầy đủ, ở bên ngoài có không ít học sinh đứng xem.

Vương La đứng trước mấy tên kia khẽ giọng nói:

“Đám này đánh người là do có chút hơi men, hậu quả cũng không nghiêm trọng, mong mọi người xem xét bỏ qua.”

Mấy người học sinh năm cuối nhìn nhau, không ai muốn đắc tội với Vương La cả.

Một người trong ban quản lý Hình Đường đứng lên cười nói:

“Phạt mỗi người sáu tháng tài nguyên, một tháng không được bước chân ra khỏi học viên, mọi thứ kết thúc tại đây.”

Người của hắn bị đánh mà đám này làm như nhẹ nhàng lắm vậy.

“Không điều tra đã tuyên án, để lọt một lũ rác rưởi làm trái ý chí của Chí Cao Thần.

Đám ngu nào đang quản lý Hình Đường thế.”

Mấy người phụ trách của Hình Đường lập tức bùng nổ:

“Ai nói đấy? Bước ra đây.”

“Là ông đây, có ý kiến gì không?”

Thiên Tiếu bước ra to giọng thừa nhận, mấy người kia bình thường nhất định sẽ cho tên hỗn láo một trận.

Nhưng với Thiên Tiếu thì họ không dám như thế, đành phải nén giận vào trong.

Cùng lúc đó Thiên Tiếu tức muốn nổ phổi rồi.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.