Kiều Yên Đan từ khi tỉnh táo lại cứ nằm lì trong phòng, Uông Khắc Thiên thấy như vậy mà càng sót hơn.
" Yên Đan anh đưa em đi chơi được không?"
" Thôi, em mệt lắm "
" Anh biết em buồn chuyện gì, nhưng nó cũng đã qua rồi, em buồn như thế này con trên thiên đàng không vui đâu. "
Kiều Yên Đan giọt nước mất lăn dài
" Anh dẫn em qua nhà Khắc Huy chơi được không? Con em ấy rất bụ bẫm đáng yêu " anh cười với cô
" Thiên? Anh rất thích trẻ con phải không? "
" Thì sau này em sinh con cho anh, em đừng tự trách mình nữa, chuyện đó cũng không ai muốn "
" Được rồi, chúng ta đi thôi "
Hạ Tử Chi vì thấy Kiều Yên Đan tội nghiệp mà cho cô bế em bé suốt, Kiều Yên Đan vui vẻ cưng nụng cặp má của bé con.
" Hai người đặt tên bé con là gì thế?"
" Là Uông Khắc An, cứ gọi là tiểu An, An trong bình an "
" Tiểu An mau ăn chóng lớn nhé, còn qua chơi với bác nữa " Kiều Yên Đan vui vẻ nói
" Hai người cũng nhanh nhanh lên đi để tiểu An còn có bạn chơi " Uông Khắc Huy vừa mới pha sữa xong đi vào phòng.
" Tất nhiên " Uông Khắc Thiên nhướn mày
Kiều Yên Đan nghe nói vậy mà vừa ngại vừa buồn, Hạ Tử Chi nhìn cô thì biết cô đang nghĩ gì.
" Chị dâu à, chuyện cũng qua rồi, chị phải bồi bổ cơ thể thật tốt như vậy bảo bối sẽ về lại bên chị " Hạ Tử Chi nói
" Ừm, chị biết rồi "
Uông Khắc Thiên vuốt vuốt lưng cô an ủi, cả hai ở lại chơi đến chiều tối mới ra về.
...
Uông Khắc Thiên và Kiều Yên Đan buổi tối ôm ấp nhau trên giường tâm sự, anh thật sự rất vui vì cô đã tỉnh táo lại.
Hai tháng trước Kiều Yên Đan cứ như ngốc suốt ngày ôm lấy gấu bông ru ngủ rồi nói chuyện làm anh rất sót .
" Thiên? Hạ Hàn Ngọc chết rồi sao? "
" Ừm "
" Anh...anh "
" Hại con của chúng ta mất thì người đó không xứng đáng để sống "
" Nhưng làm vậy có hơi ác "
" Nhân từ với người khác là độc ác với bản thân, anh vì nhân từ với cô ta nên mới hại chết con mình. Anh không thể làm người tốt được nữa vì anh sợ lại mất đi em. Anh yêu em, anh không thể sống thiếu em được " Anh hôn lên trán cô.1
"Nhưng ba mẹ chị ta sẽ rất buồn, sẽ buồn như anh và em mất con vậy "
" Là cô ta tự chuốc lấy, anh đã cảnh cáo rất nhiều lần "
Thật ra Hạ Hàn Ngọc vẫn chưa chết, cô ta vẫn bị anh giam trong hầm ở hắc bang ngày ngày đày đọa. Uông Khắc Thiên nói vậy là muốn dứt khoát vì anh biết Kiều Yên Đan rất nhân từ, cô sẽ xin tha cho Hạ Hàn Ngọc.
" Khắc Thiên? Anh định ngày kết hôn luôn rồi sao? "
" Ừm, mỗi thứ anh đã chuẩn bị xong hết rồi, chỉ chờ ngày em làm cô dâu xinh đẹp của anh mà thôi " anh hôn nhẹ vào môi cô
" Anh hỏi ý kiến em chưa? " Cô làm mặt giận dỗi
" Giấy chứng nhận kết hôn cũng ký rồi, em chạy đường nào thoát khỏi tay anh "1
Kiều Yên Đan cười tủm tỉm ôm chặt eo anh, cô mong mình sẽ lại có thai để bù đắp cho anh.
*reng reng reng *
Uông Khắc Thiên nhíu mày nhìn số điện thoại từ hắc bang gọi đến. Anh gỡ tay cô ra rồi đứng dậy đi ra ban công nói chuyện.
" Nói đi "
(" Đại thiếu gia, Hạ Hàn Ngọc đập đầu vào tường tự vẫn chết rồi ")
" Vậy à, dọn dẹp sạch sẽ đi "
("Vâng")
Uông Khắc Thiên cúp máy nhìn lên bầu trời đêm, cô ta xứng đáng để chết, để xuống dưới tạ lỗi với con anh.
Uông Khắc Thiên hít một hơi rồi đi vào phòng, anh quay mà chút xíu nữa đã té xĩu. Kiều Yên Đan của anh đã cởi bỏ chiếc áo choàng ngủ, trên người bây giờ chỉ còn chiếc đầm ngủ hai dây mỏng manh.
" Muốn giết chết anh sao?" Anh đi lại dụi mặt vào ngực cô
" Thế nào? " cô bật cười vỗ vỗ lưng anh.
Uông Khắc Thiên không chịu nỗi mà ngẩng đầu lên chiếm lấy môi cô, anh định để sức khỏe cô ổn định một chút nữa nhưng hôm nay cô lại quyến rũ anh như vậy.
Uông Khắc Thiên hôn mạnh bạo môi cô, tay sờ soạng khắp người, đã hơn 5 tháng anh và cô chưa ân ái với nhau.1
Kiều Yên Đan choàng tay lên cổ anh đáp lại, Uông Khắc Thiên rời môi cô mà lướt xuống cổ thơm tho,lấy tay xé chiếc áo ngủ ra làm hai rồi quăng qua một bên, bộ ngực to tròn do nhịp thở mạnh của Kiều Yên Đan mà phập phồng lên xuống nhìn rất kích thích.1
Uông Khắc Thiên ngậm một bên ngực của cô, bên kia thì nắn bóp, chơi chán bầu ngực anh ngước lên thì thấy cô quằn quại do khó chịu, bên dưới dịch thủy đã chảy ra ướt cả quần lót. Uông Khắc Thiên ngồi dậy cởi quần áo mình quăng xuống nền, giải phóng cậu nhỏ đang căng cứng của mình rồi từ từ đi vào bên trong cô
" Áaa...nhẹ thôi...đau...ưm ưm "
" Ưm...ưm..ưm "
" Ưm...ưm...ưm "
Uông Khắc Thiên di chuyển lúc đầu rất nhẹ nhàng nhưng lúc sau do không kiềm chế được nên làm rất mạnh bạo.
" Ưm..ưm..á... nhẹ "
" Ưm...ưm...ưm "
" Ưm...ưm...ưm "
" Ưm...ưm...ân...ưm..á "
" Ưm... nhẹ lại...ưm...ưm....ân "
Uông Khắc Thiên bắn thẳng vào bên trong cô, cả hai đều lên đỉnh mà thở dốc dữ dội.
Đêm đó Uông Khắc Thiên vờn Kiều Yên Đan đến khi cô sắp ngất anh mới dừng lại.
" Mệt không? " Anh để cô nằm xấp lên người, tay vuốt ve tấm lưng trần mịn màng của cô
" Mệt " cô lim dim muốn ngủ
Uông Khắc Thiên bật cười kéo chăn đắp cho cả hai rồi chìm vào mộng. Chỉ mong sau này cả hai sẽ mãi mãi hạnh phúc không còn biến cố nào nữa.
Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm.