Uống Một Ngụm - Nặc Danh Hàm Ngư

Chương 17: Mẩu chuyện nhỏ số 17




“Ưm a…”

Tiếng rên rỉ khó nén của Dư Thời vang lên, năm ngón tay thon dài nắm chặt chăn đệm, hai chân tách rộng, cả người vô lực mềm nhũn trên giường. Dương v/ật đã phát tiết một lần mềm oặt rũ xuống, cặp đùi thon bị bẻ rộng dán sát lên mạn sườn. Nước bọt dính trên tính khí nho nhỏ đã trở nên lạnh băng, dù không mấy dễ chịu thì hiển nhiên cũng trở thành chẳng đáng giá trước cảm giác quái dị khi bị ngón tay xâm lấn nơi hậu huyệt phía sau. 

Toàn bộ lực chú ý của cậu đều đặt hết và nơi này. Vì tập gym trong khoảng thời gian dài, ngón tay Vu Tễ có một lớp chai mỏng, khi đầu ngón dính đầy dầu bôi trơn ấy đâm vào hậu huyệt khuấy loạn, rất nhanh đã đánh tan cảm giác không khoẻ kia của Dư Thời, còn cọ xát ra khoái cảm. 

Ngón trỏ của Vu Tễ hơi cong lên, căng ra một khe hở nho nhỏ trong tràng bích chật hẹp, ngón tay thứ ba đã được bôi trơn đầy đủ cũng tiến vào, huyệt thịt nho nhỏ căng đầy đến muốn tràn cả ra. Hắn ngẩng đầu quan sát biểu tình của Dư Thời, thấy cậu chỉ hơi nhăn mi, bèn cẩn thận khống chế ngón tay, khuấy loạn bên trong huyệt thịt. Không biết khớp xương động tới một chỗ nào đó nhô lên không quá rõ ràng, chọc cho thân thể Dư Thời theo đó mà phát run, âm thanh nức nở nhuốm đầy sắc tình. 

“Đủ rồi mà.” 

Dư Thời cong eo, duỗi tay nắm lấy cổ tay Vu Tễ, từ từ rút ngón tay hắn ra khỏi cơ thể mình. Cậu cụp mi mắt, hai gò má đã đỏ bừng như ráng chiều, nóng đến đòi mạng. 

“Nếu cậu đau, phải nói tớ dừng lại.” 

Gậy th/ịt của Vu Tễ đã cương cứng từ lâu, lại thời khắc ghi nhớ những kỹ thuật mình học được qua tư liệu kia, sợ mình khiến Dư Thời bị thương. Hắn đeo bao cao su, lại bóp một đống dầu bôi trơn lên trên, dương v/ật thô cứng ướt đẫm, khiến Dư Thời sau khi rời tầm mắt đi còn không nhịn được lén ngắm thêm vài lần nữa. 

“Ngu ngốc, cậu coi thường ai- uhm—”

Q/uy đ/ầu có hình dạng ô xoè đâm thẳng vào huyệt thịt, kích thích bất thình lình khiến Dư Thời hổn hển thở ra một hơi nặng nề, vòng eo mềm mại cũng vì thế mà ngã trở về giường đệm. 

Vu Tễ ôm chân trái của cậu lên, nhẹ nhàng bóp vòng eo gầy nhỏ, gậy th/ịt đẩy từng chút vào hậu huyệt vừa chật vừa nóng. Hắn đi vào vô cùng gian nan, hai bên thái dương đã nổi đầy gân xanh, lại vẫn vô cùng cẩn thận, nhịn xuống xúc động muốn tiến quân thần tốc, vừa thấy Dư Thời khẽ khàng hít khí lạnh đã dừng động tác lại ngay lập tức. 

“… Có muốn tớ dừng lại không?” 

Vu Tễ cúi người ghé sát vào Dư Thời, vén tóc mái bị mồ hôi lạnh thấm cho ướt nhẹp của cậu lên. Hoàn cảnh nửa vời như thế này, thật sự chính bản thân Vu Tễ cũng không chịu đựng nổi. 

“Đã đến mức này rồi, làm gì có ai dừng lại!” 

Dư Thời nóng nảy, duỗi tay ôm lấy cần cổ mướt mồ hôi của Vu Tễ, hùng hỗ cắn một cái lên bờ môi khẽ nhếch của đối phương. 

Một lần cắn cứ thế trở thành một chiếc hôn vừa hung ác, vừa mang chút ý tứ khích tướng đầy kiêu ngạo. 

Vu Tễ mút lấy đầu lưỡi Dư Thời, quét qua khoang miệng nóng bỏng mà cướp đoạt. Hắn liếm láp hàm trên mẫn cảm, đảo vòng qua đầu lưỡi ướt mềm, hạ thân vẫn dùng lực đạo dịu dàng, đẩy dương v/ật đâm từng chút vào trong thân thể Dư Thời. 

Lông mu thô ráp chạm tới gò mông trần trụi, hai cơ thể đầm đìa mồ hôi hoà vào làm một. 

Vu Tễ khom người, mút ra một vết hồng thắm đẹp đẽ trên bụng nhỏ của Dư Thời, sau đó bắt đầu thử đâm vào rút ra. Hắn nhìn đầu mày Dư Thời hơi nhíu, lại nhanh chóng buông ra, mỗi khi cọ mạnh qua tuyến tiền liệt sẽ trào ra chút nước mắt. 

“Ha… ư… Nhanh thêm chút…” 

Dư Thời cảm thấy vòng eo mình như mềm đến sắp tan ra, tê tê dại dại, chẳng còn chút sức lực nào, hậu huyệt đang bị xâm lấn co rút lại, siết lấy dương v/ật căng cứng, tiếng nước dâm mỹ phát ra đầy xấu hổ. Cậu cắn ngón tay, nước mắt đong đầy trên viền mi như sắp trào ra, cả khuôn mặt đã đượm sắc đỏ bừng, đôi mắt cún đầy hơi sương phản chiếu gương mặt ẩn nhẫn của Vu Tễ, câu vào tận đáy lòng người. 

Lý trí như đứt phựt, Vu Tễ đỏ mắt bóp chặt eo cậu, động tác vừa nhanh vừa mạnh, mỗi lần đỉnh vào đều vô cùng hung ác, đỉnh đến nỗi Dư Thời chỉ biết lớn tiếng rên rỉ đầy phóng đãng. 

Lục lạc trên cổ Dư Thời theo chuyển động của cơ thể, phát ra những tiếng vang thanh thuý, hoàn toàn bị hoà tan trong tiếng rên dâm đãng kia. 

“Vợ ơi… ưm… Thoải mái quá…” 

Dư Thời nức nở, nước mắt thấm ướt đẫm khuôn mặt xinh đẹp, thoạt nhìn đáng thương muốn chết. 

“Tớ cũng rất thoải mái.” 

Vu Tễ vừa thở gấp vừa hôn lên nước mắt cậu. Thịt ruột bên dưới gắt gao mút lấy dương v/ật hắn, cơ hồ như muốn sướng đến phát điên. Hắn chơi thật sự rất mạnh, dương v/ật rút ra hoàn toàn, lại hung hăng đâm trở vào, động tác không còn chút dịu dàng nào của lúc ban đầu. Hắn nắm lấy tính khí không biết lại đã cương cứng từ bao giờ của Dư Thời, trước khi đối phương căng chân chuẩn bị phóng thích, lại nảy ra ý đồ xấu xa, ngón cái lấp kín lỗ chuông, chọc cho bé cún con kia nức nở cầu xinh tha thứ, gọi loạn cả vợ ơi. 

Khoái cảm đã tích đến sắp tràn ra ngoài, cuối cùng Vu Tễ dùng sức đỉnh mạnh vài cái, cúi xuống ôm chặt lấy Dư Thời dưới thân, bắn ra cùng cậu. 

“Vợ ơi, vợ ơi…” 

Dư Thời thất thần kêu lên, giữa những âm tiết còn xen kẽ tiếng thở dốc nhỏ vụn, hơi thở nóng hôi hổi. 

Ngón tay cái Vu Tễ xoa nhẹ lên khoé mắt ướt đẫm của cậu, lồng ngực bất tri bất giác truyền tới cảm giác vừa căng vừa trướng. Hắn rút dương v/ật đã mềm xuống ra, huyệt thịt bị chơi đến đỏ sẫm, khi q/uy đ/ầu rời đi còn phát ra tiếng nước dính nhớp. Vu Tễ ngồi dậy, tuỳ ý thắt nút bao cao su đã bắn đầy t/inh d/ịch ném qua một bên, sau đó lại lấy tiếp một cái bao mới bên cạnh gối đầu. 

“Bé Dư, còn muốn uống sữa không?” 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.