Uống Một Ngụm - Nặc Danh Hàm Ngư

Chương 10: Mẩu chuyện nhỏ số 10




Có lẽ do hôm qua đánh nhau một trận, lại chạy như điên trong mưa khiến cả người phát mệt, Dư Thời ngủ một giấc thật dài, cũng không mơ thấy bất cứ điều gì. 

Cậu híp mắt, trở mình, lại chép chép miệng, nếm được vị sữa ngọt ngào, ngay tức khắc giật mình lăn lông lốc dậy, phát hiện không biết mình đã thành công bò lên giường người ta từ lúc nào, còn quấn lấy cái chăn duy nhất. 

“Ưm…” 

Vu Tễ nằm cạnh cậu dường như bị ồn mà nhíu mày, mơ màng hừ một cái rồi duỗi tay sờ soạng, cuối cùng túm lấy eo bụng cậu. 

Dư Thời hoàn toàn không phòng bị gì, theo lực kéo của đối phương ngã nhào vào ổ chăn, cảm nhận được bàn tay ấm nóng của người nọ xoa bóp sau gáy mình thoải mái muốn chết, thế là chẳng thèm nghĩ tối qua chuyện gì đã xảy ra nữa, dứt khoát dịch người chui vào ngực Vu Tễ. 

***

Ngực Vu Tễ bị thấm ướt một mảng, cơ thịt trướng đến phát đau, có thứ gì đó mềm mại đang tinh tế liếm láp quầng v/ú, sau đó khoang miệng nóng bỏng hé ra, bao bọc lấy toàn bộ đầu v/ú, động tác mút vào hệt như bé con đang ăn sữa. Sữa tươi tích tụ cả đêm trong ngực cứ thế trào ra ngoài theo lực hút nhẹ nhàng, toàn bộ đều bị liếm sạch. 

Cuối cùng Vu Tễ cũng mở bừng mắt ra, nhưng đầu óc thì vẫn đang trong trạng thái hỗn độn. Hắn liếc mắt xuống dưới, trông thấy cái đầu bông xù của Dư Thời đang dán vào ngực mình, không cần nghĩ cũng biết đang làm gì. Dường như đối phương cũng phát hiện hắn đã tỉnh, hơi ngẩng mặt cười một cái với hắn, trên môi vẫn còn dính vệt sữa trắng. Vu Tễ hơi hạ mi mắt, lười biếng nâng tay xoa nhẹ gáy đối phương, ý bảo tiếp tục. 

Dư Thời nhận được ám chỉ liền mở rộng hai vạt áo ngủ của Vu Tễ. Cơ ngực hoàn mỹ màu đồng lộ ra ngoài, trên bắp thịt phồng lên là hai điểm nhỏ quyến rũ đến đòi mạng, nhũ thịt bên trái đã bị hút từ màu hồng nhạt mà chín rục đỏ thẫm. Dư Thời vươn đầu lưỡi quấn lấy đầu v/ú bên phải, tiếp tục liếm láp, cho tới khi đỉnh nhũ bóng lên ánh nước lấp lánh mới hé miệng ngậm mút.

Tiếng thở dốc của Vu Tễ không nặng, còn mang theo chút gợi cảm mà lười biếng khi vừa mới tỉnh dậy, quyến rũ đến mức bạn nhỏ của Dư Thời nghe xong cũng bất giác ngẩng đầu. Cậu vươn tay tháo dây buộc trên quần ngủ của Vu Tễ, mập mờ cọ xát lên dương v/ật to lớn cũng đã nửa cứng kia. 

Vu Tễ cũng không từ chối, trực tiếp duỗi tay kéo quần Dư Thời xuống, thả tính khí của đối phương ra, sau đó ép hai cây dương v/ật vào nhau, chậm rãi tuốt động. 

“Ha…”

Thiếu niên trung học tràn đầy khí huyết, vốn đã dễ dàng sinh ra phản ứng vào sáng sớm, lại càng không chịu nổi kích thích đến như vậy. Không bao lâu sau, Dư Thời đã hoàn toàn cương cứng, vệt hồng trên mặt lan tới tận cổ. Cậu chôn mặt vào ngực Vu Tễ, thi thoảng lại phát ra vài tiếng rên rỉ nhỏ vụn theo động tác của đối phương. 

Vu Tễ càng ôm Dư Thời chặt hơn. Chân hai người dán sát vào nhau, bọc chăn cũng đã bị đá rơi xuống sàn từ lúc nào. Hắn nắm lấy dương v/ật của cả hai người, lại áp tay Dư Thời vào cùng cọ xát, tiếng thở dốc càng trở nên nặng nề hơn. 

Chóp đỉnh của Dư Thời bị lòng bàn tay đối phương cọ vào thật mạnh, trong nháy mắt kéo thẳng eo, miệng nhỏ không tự giác hút mạnh một cái, lại không ngậm chặt, sữa tươi trắng nhạt cứ thế mà phun trào ra ngoài, bắn tung toé lên sườn mặt cậu, thậm chí dính cả lên đuôi mắt đã phiếm hồng, nhìn dâm mỹ đến cực điểm. 

“Chậc.” 

Vu Tễ duỗi tay rút một tờ giấy ăn lau đi chất lỏng trên tay, lại túm tay Dư Thời nhẹ nhàng lau chùi, vừa ngẩng đầu đã thấy đối phương vẫn còn ngây ngây ngốc ngốc, không khỏi bất đắc dĩ nắm lấy cằm cậu, lại rút giấy lau sạch sữa dính trên mặt đi. 

“Ngu ngốc.” 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.