U Minh Trinh Thám

Chương 562: Khinh nhờn (3)




Mà tay ẩn dấu sau lưng kia của Lilith thì cũng liên lụy rất lớn tới tinh lực của Eva. Lilith chỉ dùng một tay để nâng chén trà, uống từng ngụm tựng ngụm nhỏ một cách nhàn nhã, nhưng tay kia vẫn giấu kín sau lưng, không biết đang loay hoay làm cái gì đó. Eva hoài nghi Lilith muốn thừa cơ mình đang dây dưa với Minh Diệu mà đánh lén mình, tự nhiên không có cách nào toàn tâm toàn ý chiến đấu với Minh Diệu.

Chính là như vậy, Eva vẫn không biết có nên ra tay với Lilith hay không, có phải Lilith muốn đánh lén mình hay không. Eva rất do dự.

Chẳng qua chỉ là một cây gai đất mà thôi, Minh Diệu rất rõ ràng vật này căn bản không thể tạo thành tổn thương gì cho Eva, nhưng tác dụng đùa cợt và cuốn lấy lực hấp dẫn thì rất tốt. Tuy rằng trước kia Minh Diệu đang một mực cuốn lấy Eva, nhưng từ ánh mắt của Eva thì có thể thấy được lực chú ý của nàng đều tập trung lên người Lilith. Tuy rằng không biết Lilith rốt cục là muốn làm cái gì, nhưng Lilith đã trịnh trọng dặn dò Minh Diệu phải quấy rồi nàng trong mười phút, như vậy Minh Diệu liền biết được nhất định là chuyện rất trọng yếu. Vô luận cố gắng như thế nào, Minh Diệu cũng rất rõ ràng, dựa vào thực lực của mình thì căn bản không thể khiến Eva tổn hại một sợi lông tóc nào, chìa khóa có thể nghịch chuyển toàn bộ cục diện đều do Lilith nắm giữ trong tay.

Mà hắn cũng rất rõ ràng, Eva căn bản không để mình ở trong lòng, mục tiêu của nàng ta chính là Lilith. Minh Diệu thấy rõ ràng nhiều lần Eva muốn tách ra khỏi mình mà công kích Lilith, nhưng nàng tựa hồ có chút không nắm chắc về thái độ nhàn nhã chậm chạp của Lilith, nữ nhân luôn là động vật mà dùng lẽ thường rất khó mà phỏng đoán được, cho dù là thánh thần thì cũng không ngoại lệ. Minh Diệu cảm thấy vì an toàn, phương pháp tốt nhất chính là khiến Eva chú tâm lên người mình. Mà muốn khiến một nữ thần chú ý thì phương thức dâm loạn có lẽ là phương thức hữu hiệu nhất.

Minh Diệu quả thật đã thành công, sát khí như thực chất từ trên người Eva phát ra, gió cắt lên mặt khiến hắn đau nhức. Tay Eva cũng không có giơ lên, chỉ là mũi chân có chút khẽ động trên mặt đất, cái gai căn bản còn chưa trưởng thành liền hóa thành một đống bột phấn. Lúc Minh Diệu nhìn thấy đôi môi Eva có chút mở ra, liền cả kinh trong lòng. Dùng tốc độ nhanh nhất để mở Thiên nhãn ra. Trong thế giới màu trắng đen, một đạo năng lượng hình tròn không ngừng khuếch tán, từ bờ môi Eva lập tức bạo liệt ra. Đó là sóng âm cao tần xen lẫn với công kích do đại lượng linh lực cấu thành, so với công kích Minh Diệu gặp phải trước kia thì khủng bố hơn nhiều. Minh Diệu vội vàng ngưng thần đề khí, nếu bị đạo sóng âm này đánh trúng thì đừng nói tới thịt vụn, ngay cả vụn thịt chỉ sợ cũng không còn. Chân hắn chuyển động một bộ pháp nhẹ nhàng như chim yến, lợi dụng thân thể xoay tròn và bộ pháp gia truyền đặc thù thoát khỏi phạm vi công kích của sóng âm. Nhưng vách tường phía sau hắn thì lại hoàn toàn không có vận may này. Vốn lúc Lilith và Eva đối kháng với nhau, một vài vết nứt do linh áp gây ra xuất hiện trên vách tường, nay đã xuất hiện một lỗ trống rỗng hình tròn cự đại. Lỗ hổng bóng loáng như dao, nhưng chính giữa vách tường trống rỗng lại biến mất vô ảnh vô tung, không để lại bất cứ mảnh vỡ nào.

Minh Diệu quay đầu lại nhìn một cái, trong lòng liên tục hô may mắn. Sóng âm chấn động nhiều lần như thế, không nói bị đánh trúng chính diện, coi như là lướt qua một cái bên cạnh thì Minh Diệu đoán chừng kết cục của mình tuyệt đối giống như vách tường này. Hắn không dám khinh thường, vội vàng móc từ trong túi ra một đống phù chú, phất tay phóng ra ngoài.

Giữa không trung, phù chú dần dần hóa thành giọt nước, sau đó thay đổi thành bộ dáng Minh Diệu. Bốn phân thân giống Minh Diệu như đúc đồng thời nhảy lên giữa không trung. Phân thân di động rất nhanh, căn bản không thể nhìn ra đâu là thực thể đâu là phân thân do nước tạo thành, từ những phương hướng bất đồng chém ra phù chú trong tay. Vô số ly hỏa hỏa diễm bạch sắc thiêu đốt từ trên trời giáng xuống, màn hỏa vũ phô thiên cái địa này hướng về phía Eva bay tới.

Đối mặt với Ly hỏa dày đặc như thế, Eva căn bản không cần phân biệt cái nào là thật, cái nào là ảo. Nàng căn bản không ra tay, chỉ lạnh lùng hừ một tiếng. Nhìn màn hỏa vũ thanh thế to lớn trực tiếp bạo liệt giữa không trung, trận trận sương mù đậm đặc nổi lên. Vài đạo bạch quang hiện lên, xuyên thấu qua màn sương mù dày đặc này, sau đó trực tiếp xuyên thấu qua phân thân Minh Diệu giữa không trung. Mà phân thân Minh Diệu bị đánh trúng hóa thành một mảnh hơi nước, tiêu tán trong không khí. Thân thể Minh Diệu còn thừa lại tức thì linh hoạt thêm một ít, xuyên thấu sương mù nồng đậm kia, trực tiếp lao về hướng Eva.

- Gia hỏa nhàm chán chỉ biết dùng tiểu xảo đùa bỡn, không biết tự lượng sức mình.

Đối mặt với Minh Diệu đang xông thẳng về phía mình, cặp môi đỏ mọng của Eva khẽ nhếch lên, xuất ra một đạo sóng âm cường đại mà mắt thường căn bản không thể nhìn thấy đánh tới trước mặt Minh Diệu. Nếu bị đạo sóng âm này đánh trúng, kết cục của Minh Diệu chỉ có thể là phân thây toái cốt. Mà Minh Diệu thân ở giữa không trung, căn bản không có chỗ trống né tránh.

Chỉ là trước khi sóng âm kia tiếp xúc thân thể Minh Diệu, hắn đang ở giữa không trung liền xuất hiện biến hóa. Làn da vốn bóng loáng đã biến thành thô ráp, phân liệt ra thành một mảnh dây leo màu xanh lá cây hẹp dài, mãnh liệt phân tán ra, tạo thành một cái lưới cự đại, bao phủ về phía Eva.

Đạo sóng âm kia đánh lên tấm lưới, tạo ra một lỗ thủng cực lớn. Nhưng chỉ là để lại một lỗ thủng cự đại mà thôi, cũng không phá hủy toàn bộ tấm lưới này. Thời gian trôi qua, tổn hại dần dần khôi phục, mà mảnh dây leo dài hẹp tráng kiện kia cũng dần dần biến nhỏ lại, bắt đầu bện thành tấm lưới một lần nữa, tiếp tục quét về phía Eva.

Nhưng bên người Eva phảng phất như có một tầng bảo hộ vô hình, cái lưới lớn màu xanh lá kia căn bản không tiếp xúc đến thân thể Eva liền ngừng lại, hơn nữa bắt đầu héo rũ nhanh chóng.

- Ngừng ba cái trò tiểu xảo nhàm chán này đi, ta có thể cam đoan cho ngươi chết một cách thoải mái.

Nhìn cái lưới lớn màu xanh lá khô héo đang đứt gãy từng tầng, Eva lạnh lùng nói ra. Sương mù nồng hậu vẫn tràn ngập trong không khí, khiến người nhìn không rõ cái gì. Minh Diệu trả lời rất trực tiếp, một cỗ chấn động linh lực từ dưới chân Eva truyền đến một lần nữa, một cái gai so với lúc trước còn tráng kiện hơn vài phần chui ra chỗ chính giữa hai chân Eva, hơn nữa đỉnh cây gai lần này không phải là một mũi nhọn mà là hình tròn, nhìn bên ngoài rất giống như là một cái dương v*t to lớn.

- Ta nhất định sẽ giết chết ngươi! Nhất định! Nhất định!

Sắc mặt Eva trở nên tái nhợt, rõ ràng bị nhục nhã như thế, nàng hận không thể móc ruột con ruồi nhặng vo ve này ra quấn trên cổ hắn, ghìm hắn chết tươi. Dưới cơn phẫn nộ, nàng nhịn không được vỗ tay lên, một đạo bạch quang mãnh liệt đánh cái gai đất kia nát bấy, hơn nữa còn để lại một cái động sâu không thấy đáy trên mặt đất.

- Vẫn chưa xong đâu a, nếm thử hương vị Long Trảo Thủ này.

Mà lúc Eva ra tay đánh nát cái gai đất hình dương v*t kia, thanh âm của Minh Diệu từ sau lưng nàng truyền đến. Một kim sắc quang mang hình hai bàn tay từ phía sau lưng trực tiếp vươn ra, chộp lấy bộ ngực nàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.