Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 431: Chạy trốn (2)




“Soạt.”

Vưu Lan lĩnh chủ liều mạng phi hành chạy trốn.

Tốc độ của hắn quả thật rất khủng bố, không hổ là so sánh thân thể ma thần, hơn nữa cả người đều hóa thành một luồng sáng vàng, ánh sáng vàng cũng không ngừng xé rách không gian trở ngại, có thể đạt tới tốc độ khủng bố một giây ngàn dặm. Cái này so với năm đó vị tam tế ti Ma thần hội kia mượn dùng ảnh lệnh tốc độ còn nhanh hơn chút, so sánh ma thần, không đơn giản là thân thể, ở quy tắc ảo diệu hắn cũng không thua gì ma thần.

Nhưng chạy nhanh nữa, Đông Bá Tuyết Ưng ở trong hư giới cũng có thể dễ dàng đuổi kịp.

“Chết.” Một cây trường thương từ trong hư vô đâm ra.

“Ầm!” Vưu Lan lĩnh chủ bảo trì tốc độ cực hạn chạy trốn, hầu như toàn bộ lực chú ý của hắn đều đang chú ý chung quanh, tuy đau đớn tra tấn, nhưng vẫn bảo trì bình tĩnh tối thiểu, lập tức dốc sức đánh một chưởng đi ngăn cản.

Nguy hiểm vô cùng chặn được một thương đó.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng không để trong bụng, hắn tiếp tục truy đuổi, tiếp tục xuất thương.

Khu vực vạn dặm.

Vưu Lan lĩnh chủ bay mười giây, Đông Bá Tuyết Ưng lần lượt xuất thương, tổng cộng có chín thương đâm trúng thân thể Vưu Lan lĩnh chủ. Chỉ là ánh sáng màu máu ngoài thân y phòng ngự rất cường đại! Thế mà liên tục kháng được chín thương cũng chưa phá diệt, chỉ là ảm đạm đi rất nhiều. Đông Bá Tuyết Ưng đối với điều này cũng không kỳ quái. Lúc trước mình lọt vào Vu thần kiếm công kích, tuy Áo Lan đại trưởng lão thao túng Vu thần kiếm ảo diệu rất yếu.

Nhưng Vu thần kiếm uy lực lớn! Mặc dù lúc ấy xuyên qua thanh giáp thủ vệ trở ngại, uy lực sau khi suy yếu vẫn ở mức độ Thần cấp.

Vu thần kiếm lúc ấy cũng là đâm mấy chục kiếm, mới phá được tử lôi hộ bích!

“Quyển trục hộ thể của Vưu Lan lĩnh chủ, uy lực hẳn là không thua gì tử lôi hộ bích của ta năm đó, thậm chí còn vượt qua. Ta cùng Vu thần kiếm trải qua thanh giáp thủ vệ suy yếu so sánh, uy lực có lẽ tương đương. Nhưng ‘Tinh Thần Vẫn Diệt Kích’ của ta ở trên ảo diệu cao hơn Áo Lan đại trưởng lão, lực phá hoại mạnh hơn. Đánh giá thêm ba năm lần nữa là có thể phá vỡ.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.

“Rẹt ~~~ “

Sau khi bay ra khỏi phạm vi phong tỏa không gian, Vưu Lan lĩnh chủ lập tức xé rách không gian thông đạo, nhanh chóng trốn chạy.

“Ầm!” Một cây trường thương từ trong hư vô đâm ra, đâm vào Vưu Lan lĩnh chủ trong không gian thông đạo.

Luận tốc độ.

Không gian thông đạo... Cũng ở dưới hư giới phản chiếu, vẫn tiếp tục công kích!

...

“Đuổi theo!” Bốn đội ngũ bọn Vu Mã Hải liên tiếp đuổi theo, theo không gian dao động, dễ dàng bám theo ở phía sau.

“Đáng chết.” Các Bán Thần Hạ tộc trong Đinh Cửu chiến thuyền thì rất không cam lòng.

“Chiến thuyền thần giới này, một khi phi hành tốc độ cao, thì không thể phong tỏa không gian, không thể tiến hành công kích. Ài.” Hạ sơn chủ cũng bất đắc dĩ đau đầu. Tựa như phàm nhân ở lúc chạy tốc độ cao rất khó thoải mái vẽ tranh, pháp sư yếu chút chạy tốc độ cao cũng rất khó tĩnh tâm thi triển pháp thuật, đạo lý tương tự, cảnh giới của Hạ sơn chủ vẫn quá thấp.

Một khi thao túng thần giới chiến thuyền cao tốc di động, liền không thể tiến hành khác công kích.

Chỉ có lúc dừng lại, hoặc là phi hành rất thong thả, còn có thể phong tỏa không gian, tiến hành công kích vân vân.

“Chúng ta cũng đuổi theo.” Trần cung chủ nói.

Hạ sơn chủ gật đầu: “Được.”

Dứt khoát thu lại phong tỏa đối với không gian chung quanh, Đinh Cửu chiến thuyền lập tức theo dao động Vưu Lan lĩnh chủ xé rách không gian phía trước đuổi theo.

...

“Cực điểm xuyên thấu của hắn, ở trên tốc độ cũng nhanh hơn ta.” Vưu Lan lĩnh chủ phi hành ở trong không gian thông đạo, cũng từng lần một lọt vào trường thương công kích, rất nghẹn khuất! Nhưng không có cách nào cả, chân ý đều có sở trường, hai loại nhị phẩm chân ý hắn tu hành, một loại sở trường công kích, một loại khác thì là thời gian giảm tốc loại lĩnh vực. Đáng tiếc thời gian giảm tốc của hắn còn chưa thẩm thấu được vào hư giới.

Nếu là Mai sơn chủ nhân, Không Gian Chân Ý đầy đủ, thật ra có thể thẩm thấu vào hư giới.

“Không ổn, phải đổi một cái nữa.” Vưu Lan lĩnh chủ rất nhanh đã phát hiện một tầng huyết quang hộ thể này đã sắp không chống đỡ được, “Đau đớn chết tiệt.”

Nếu là tuyệt đối chuyên chú, hắn có thể ngăn được.

Nhưng vu độc này... Thực đau đớn!

Hắn không thể tuyệt đối chuyên chú, chỉ có thể miễn cưỡng bảo trì bình tĩnh mà thôi.

“Hả?”

Ở hư giới, Đông Bá Tuyết Ưng cũng đi xuyên ở trong thông đạo không gian bỗng nhướng mày, “Không gian thông đạo này của hắn, là đi thông Hồng Thạch sơn?”

Ở trong không gian thông đạo, Vưu Lan lĩnh chủ cũng không tính là nhanh, bởi vì lọt vào quy tắc vô hình trở ngại, chủ yếu thông đạo không gian này đã xâm nhập dưới lòng đất, hơn nữa không ngừng xâm nhập chéo, dựa theo phương hướng... Tựa như chính là hướng vị trí bản đồ chi tiết ‘Hồng Thạch sơn’ lúc trước Hắc Phong lão tổ để lại cho mình chạy đi.

Theo không ngừng xâm nhập.

Mặc dù là ở trong không gian thông đạo trong hư giới, Đông Bá Tuyết Ưng vẫn cảm giác được bắt đầu có lực lượng quy tắc vô hình bắt đầu ngăn cản mình.

“Xâm nhập ba vạn dặm, quy tắc vô hình mới bắt đầu ảnh hưởng đến hư giới, bắt đầu ảnh hưởng tốc độ đi xuyên của ta.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, nhưng chút trở ngại này không tính là gì. Như một số Bán Thần lợi hại, Triều Thanh bọn họ đều có thể dựa vào sức bản thân trực tiếp đến Hồng Thạch sơn. Đông Bá Tuyết Ưng nay có Tinh Thần Chân Ý hộ thể, chống lại một chút trói buộc đó vẫn phi thường thoải mái.

Hắn không ngừng nghỉ chút nào tiếp tục công kích, Tinh Thạch Hỏa Vân Thương từ hư giới trực tiếp đâm vào thế giới chân thật, công kích hướng Vưu Lan lĩnh chủ đang bỏ chạy.

Vưu Lan lĩnh chủ rất chật vật.

Hắn cố gắng lần lượt ngăn cản, bỗng hắn từ trong thông đạo không gian đi ra, tiến vào không gian bình thường.

Đây là một mảng thế giới nham thạch nóng chảy hoàn toàn trở thành chất lỏng, khắp nơi đều là nham thạch nóng chảy, trước sau trái phải trên dưới tất cả đều bị nham thạch nóng chảy tràn ngập, ít nhất trong phạm vi hư giới phản chiếu toàn bộ đều là nham thạch nóng chảy đặc cuồn cuộn!

Vưu Lan lĩnh chủ sau khi tiến vào trong nham thạch nóng chảy thì phi hành tốc độ cao.

Soạt!

Bỗng hắn biến mất, hư không biết mất ở trong phạm vi hư giới.

“Hư giới của ta dò xét lớn như vậy, cho dù hắn thuấn di cũng không có khả năng lập tức biến mất.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng hiểu ra, “Hẳn là Hồng Thạch sơn!”

Dựa theo bản đồ, Hồng Thạch sơn ngay tại đây!

Nhưng Hồng Thạch sơn phi thường đặc thù, bất cứ thủ đoạn dò xét nào cũng không có hiệu quả, trừ mắt nhìn! Tựa như lúc trước mình tìm được túi vải Hắc Phong lão tổ để lại, cái túi vải đó cũng là hư giới không thể phản chiếu. Tựa như tất cả thiên địa quy tắc đều mất đi hiệu lực.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.