Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 374: Khách tới từ dị giới (2)




“Siêu Phàm Hạ tộc ta Đông Bá Tuyết Ưng, nay bị ma thú nhất tộc vây công tập kích, rất nguy cấp! Mà chung quanh nơi vây công bố trí tầng tầng trận pháp, Hạ tộc ta khó có thể phá vỡ trong thời gian ngắn, cần mời ngươi hỗ trợ. Dựa theo chúng ta lúc trước từng nói... Ngươi ra tay. Hạ tộc ta đem tất cả tình báo về Hồng Thạch sơn đều tặng cho ngươi.” Trần cung chủ đưa tin nói.

Lão giả cô đơn chính là khách tới từ dị giới, lúc trước buông xuống đã từng tiếp xúc với Hạ tộc, từng gặp mặt Trần cung chủ, hy vọng nhận được tình báo của Hạ tộc về Hồng Thạch sơn.

Cần biết.

Các đời Bán Thần Hạ tộc, thực lực đủ cường đại, ở trước khi tiếp cận đại nạn tuổi thọ, các đời cung chủ Tân Hỏa cung sẽ báo cho bọn họ về ‘Hồng Thạch sơn’ tồn tại! Để bọn họ đi Hồng Thạch sơn đi liều mạng một phen, ở trước khi tiến vào Hồng Thạch sơn, Bán Thần Hạ tộc sẽ để lại đấu khí phân thân ( pháp lực phân thân) của mình ở bên ngoài, sau đó bản tôn tiến vào Hồng Thạch sơn!

Sau khi tiến vào Hồng Thạch sơn, tràn ngập nguy cơ tử vong, kẻ thực lực yếu vừa tiến vào chỉ sợ đã chết.

Mỗi một đời, đều có hai ba người đi vào.

Bình thường đều là Hạ sơn chủ, Tư Không Dương, Triều Thanh loại cấp số này! Triều Thanh cũng là ngưng tụ bản tôn thần tâm, thực lực mới đạt tới ngưỡng cửa Hạ tộc nhận định!

Trăm vạn năm qua... Ba ngàn năm làm một đời, mỗi một đời đều có đi vào, bọn họ ở trong quá trình xông pha, đấu khí phân thân ( pháp lực phân thân) ở bên ngoài sẽ đồng thời ghi lại lượng lớn tình báo! Cho nên Hạ tộc cũng ghi lại lượng lớn tình báo về Hồng Thạch sơn. Cái này cũng là lão giả cô đơn ‘Mai Sơn chủ nhân’ phi thường muốn đạt được, nhưng Hạ tộc coi là trân bảo, sao có thể dễ dàng cho một vị khách tới từ dị giới?

Mai Sơn chủ nhân thực lực rất mạnh, nhưng nếu Hạ tộc thật sự tức giận, vận dụng lực lượng toàn bộ tộc đàn cùng với bảo vật trấn tộc, Mai Sơn chủ nhân cũng đau đầu, cho nên hai bên luôn tường an vô sự.

“Toàn bộ tình báo Hồng Thạch sơn?” Trong ánh mắt lão giả cô đơn nổi lên một tia thần thái, “Đông Bá Tuyết Ưng này ở đâu?”

“Đây là địa chỉ.” Trần cung chủ lập tức truyền đến bản đồ đánh dấu, “Mau đến! Đông Bá Tuyết Ưng sắp chống đỡ không nổi rồi!”

“Ở đây chờ ta.”

Lão giả cô đơn đứng dậy, hô ——

Bóng người hắn vặn vẹo, không gian giống như mặt nước, hắn trực tiếp chui vào trong mặt nước sau đó biến mất không thấy.

...

Chỉ vài giây qua đi.

Ở ngoài thành Di Phong.

Đinh Cửu chiến thuyền khổng lồ lơ lửng trên không, các Bán Thần Hạ tộc đều ở giữa không trung. Bọn họ đều liên thủ cố gắng phá trận, mà chỗ sâu nhất của nhiều tầng pháp trận kia, pháp lực phân thân của Áo Lan trưởng lão lại cười lạnh đứng.

Vù ~~~

Không gian như mặt nước nhộn nhạo, lão giả cô đơn bỗng xuất hiện.

“Thật nhanh!” Ở trong Đinh Cửu chiến thuyền Trần cung chủ, Hạ sơn chủ đều líu lưỡi. Lúc này vừa mới mời vị khách tới từ dị giới này tới, thế mà nhanh vậy đã tới? Theo bọn họ biết, vị khách tới từ dị giới này bình thường là ở trong quận thành một hòn đảo ngoài biển, cự ly xa như thế, đến nhanh như vậy, so với xé rách không gian xuyên qua còn nhanh hơn nhiều.

“Mai Sơn chủ nhân.” Trần cung chủ lập tức rời khỏi Đinh Cửu chiến thuyền, tới bên cạnh lão giả cô đơn, lúc này các Bán Thần khác của Hạ tộc cũng chú ý tới vị Bán Thần xa lạ này, nhưng Trần cung chủ cũng đã xuất hiện, bọn họ cũng không hỏi nhiều.

“Pháp trận thật lợi hại.” Lão giả cô đơn đang nhìn tầng tầng pháp trận kia. Chỗ ánh mắt hắn qua, không gian tạo nên gợn sóng, cẩn thận quan sát mỗi một tòa pháp trận.

Lôi hỏa mênh mông cuồn cuộn.

Trên trời cao cũng có mây đen, trong mây đen lôi điện không ngừng súc tích.

“Thế nào?” Trần cung chủ nôn nóng nói.

“Phong cấm ngăn cách thế giới?” Lão giả cô đơn nhìn xa xa, truyền âm nói, “Vì giết Đông Bá Tuyết Ưng, thế mà vận dụng trân bảo như vậy, phong cấm ngăn cách thế giới? Đây chính là thủ đoạn của thần, Đông Bá Tuyết Ưng này của Hạ tộc các ngươi thật đúng là rất giỏi, bốn vị bên trong, Áo Lan trưởng lão và Thanh Yểm vương là hạng ba cùng hạng bốn của Bán Thần bảng các ngươi nhỉ, người nọ bên cạnh là tri chu nữ hoàng trong ghi chép của các ngươi, còn có một vị thần giới chiến binh, nhiều cao thủ như vậy còn phối hợp nhiều trân bảo, pháp trận như vậy... chỉ vì đối phó một Siêu Phàm trẻ tuổi.”

Hắn lúc này cũng đoán được, Đông Bá Tuyết Ưng này, nhắm chừng chính là cường giả lần trước hắn phát hiện hành tẩu ở trong hư giới.

“Ta hỏi ngươi có thể phá trận không?” Trần cung chủ vội vàng truyền âm.

“Ta đang nghĩ, đừng vội!” Lão giả cô đơn tự hỏi ước chừng mười giây, mới truyền âm nói, “Ta chỉ có thể dốc toàn lực giúp các ngươi, ta nhắm chừng lấy lực lượng Hạ tộc các ngươi cộng thêm ta, cần thời gian một chén trà nhỏ!”

“Thời gian một chén trà nhỏ?” Sắc mặt Trần cung chủ đại biến.

Vị khách tới từ dị giới này quả thực có thể giúp.

Nhưng thời gian này quá dài!

Áo Lan trưởng lão vừa ra tay, Đông Bá Tuyết Ưng đã sắp không chống đỡ được. Còn cần thời gian một chén trà nhỏ?

“Ngươi cần ta ra tay hay không?” Lão giả cô đơn hỏi, “Nếu cần ta ra tay, lập tức cho ta tình báo. Nếu ngươi không cần ta ra tay, ta sẽ đi luôn!”

Hắn đã nhìn quen sinh tử.

Vô số người chết đi, thậm chí hảo hữu chí ái chết đi, đối với Đông Bá Tuyết Ưng chưa bao giờ gặp này, sống hay chết hắn không để trong lòng.

“Muốn!” Trần cung chủ cắn răng, truyền âm nói, “Ngươi nhất định phải toàn lực ứng phó, nếu ngươi không tận tâm, Hạ tộc ta tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Lão giả cô đơn mỉm cười: “Được tình báo rồi, ta tất nhiên cố gắng.”

Tuy không làm gì được Hạ tộc, nhưng hắn vẫn có nắm chắc tự bảo vệ mình, nhưng Trần cung chủ uy hiếp... vẫn khiến hắn cảm nhận được Hạ tộc coi trọng đối với Đông Bá Tuyết Ưng này.

...

Trong thế giới hai trăm dặm phong cấm ngăn cách.

Trong hư giới.

Đông Bá Tuyết Ưng mặc kệ chạy như thế nào, cũng không thể tránh được Vu Thần kiếm đuổi giết! Chỉ có thể bị động thừa nhận, chỉ có thể ngạnh kháng! Hắn vẫn đang giãy dụa, cố gắng giãy dụa, giống như một con sâu đáng thương giãy dụa trong mạng nhện.

Chết, Đông Bá Tuyết Ưng không sợ.

Hắn từ lúc còn trẻ đã đủ độc ác đối với bản thân, vì đệ đệ, hắn dám vào Hủy Diệt sơn mạch đánh nhau với các ma thú! Tâm tính hắn hình thành từ lúc thiếu niên, cho tới bây giờ, nội tâm càng sắc bén như đao, đối đãi người ta quả quyết, đối đãi mình càng ác hơn. Mặc dù gặp phải tuyệt cảnh hắn cũng rất bình tĩnh, hắn chưa bao giờ từ bỏ, vẫn đang liều mạng tìm một tia sinh cơ. Chỉ là hắn mơ hồ cũng hiểu, một lần này có thể khó thoát khỏi kiếp nạn!

Cha mẹ còn có đệ đệ chiếu cố, đệ đệ cũng đã sớm trưởng thành, Đông Bá Tuyết Ưng cũng không quá lo, ngược lại giờ khắc này trong lòng cảm thấy thua thiệt nhất chính là Tĩnh Thu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.