Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 478: Khoe Mẽ Sẽ Bị Sét Đánh




“Mọi người đã thấy rồi đó, địa vương đan đã thành!”, sau khi hồi phục lại hơi thở bình thường, Dương Ân nói với vẻ rất phấn khích và đã sẵn sàng mở nắp đỉnh.

Hắn rất hào hứng muốn xem liệu mình có thể thực sự trở thành dược vương hay không.

Những người khác cũng rất hy vọng, đây là khoảnh khắc mà mọi người đã mong ngóng, họ đều muốn tận mắt chứng kiến.

Ầm ầm!

Ngay khi Dương Ân muốn mở cái đỉnh ra, thì đột nhiên lại có một luồng sấm sét xuyên qua không trung, đánh về phía hắn.

“Chết tiệt, chuyện quái gì vậy!”, Dương Ân hoang mang, cũng may là hắn phản ứng nhanh, vừa kêu lên một tiếng thì đã ôm cái đỉnh đồng nhảy qua chỗ khác.

.

Đam Mỹ H Văn

Cái bục cao nơi hắn vừa mới luyện đan đã bị tia sét đánh sập ngay tại chỗ, khiến cho mọi người không khỏi thất kinh.

Ầm ầm ầm ầm!

Khi tất cả mọi người còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì mấy đạo sấm sét đã từ trên trời liên tiếp giáng thẳng xuống, đánh về phía Dương Ân, mà nói chính xác hơn thì sấm sét đang đánh về phía đỉnh đồng.

“Cái quái gì vậy, sấm sét này sao lại đánh ta, chẳng lẽ ông trời ganh tức người tài sao?”, Dương Ân giương đôi cánh Băng Nhẫn nhanh chóng bay đi trốn rồi quát lên.

Đáng tiếc, tốc độ của hắn không thể nhanh hơn sấm sét, sau khi thoát khỏi ba đạo sấm sét, hắn liền bị sấm sét đánh trúng, thân thể nặng nề ngã xuống.

May mắn thay, Dương Ân đã bay lên phía trên một ngọn núi, hắn không rơi vào đám đông, cho nên không liên lụy ai phải bị sét đánh cùng với hắn.

Tất cả binh sĩ có mặt đều thầm nghĩ trong đầu: "Quả nhiên không thể khoe khoang, khoe khoang thì sẽ bị sét đánh!"

Hoa hồng Tử thần rút kiếm Hoa Hồng, đôi cánh màu đen mở ra, nàng ta bay vút về phía Dương Ân, nhất định không thể trơ mắt nhìn Dương Ân chết.

"Hoa Hồng, đừng hấp tấp.

Đây chính là đan kiếp.

Dương Ân nhất định đã luyện thành địa vương đan, cho nên mới dẫn đan kiếp tới đây!", Phần Thiên Hùng có kiến thức rộng, ngay lập tức lên tiếng ngăn hoa hồng Tử thần hành động.

“Thật vậy sao?”, hoa hồng Tử thần khó hiểu hỏi.

"Ừ, nếu như ngươi xông tới thì không những không cứu được hắn mà còn có thể bị lôi vào đan kiếp.

Tất cả phải tùy thuộc vào vận may của hắn!", Phần Thiên Hùng nghiêm nghị đáp.

Các tướng lĩnh khác cũng bay lên, nhìn theo hướng của Dương Ân vừa bay đi, tia sét vừa rồi thật đáng sợ, nếu như là bọn họ trúng phải, thì cho dù có mặc vương giáp cũng sẽ phải bỏ mạng.

Dương Ân rốt cục còn sống hay đã chết?

"Ông trời gian ác chết tiệt, đoàn trưởng ta liều mạng với ông!", Dương Ân quát lớn, một tay che chở cái đỉnh đồng, một tay lấy ra Thương Tam Long hai lưỡi chỉa về phía tia sét đang giáng xuống một lần nữa.

Một kích này của Dương Ân đã thúc giục huyền tinh khí Sương Tuyền, khí tức băng giá cực độ ẩn chứa bên trong, mười phần năng lượng tạo thành sóng nước điên cuồng đánh về phía tia sét.

Ầm ầm ầm ầm!

Tia sét va chạm với đòn tấn công của Dương Ân rồi bùng nổ trên không trung, Dương Ân cuối cùng đã oanh liệt chặn được một tia sét.

Giờ phút này, ánh mắt mọi người như đông cứng lại, cảnh tượng đó khiến cho bọn họ vĩnh viễn không thể nào quên.

Trước mắt bọn họ là người thiếu niên một tay ôm đỉnh, một tay cầm thương, đỉnh thiên lập địa, công phạt thiên kiếp, chính là một chiến thần thiếu niên vô địch anh dũng.

Sức mạnh của sấm sét kinh khủng đến mức ngay cả vương giả đỉnh cấp cũng không dám nghênh chiến, nhưng Dương Ân vừa mới chặn nó lại được, còn điều gì điên cuồng hơn điều này nữa chứ?

Ông trời như cảm nhận được ý chí bất bại của người thiếu niên, ngay lập tức trở nên kịch liệt hơn, chỉ trong phút chốc, sáu đạo sấm sét từ trên trời đã đồng loạt giáng xuống.

Sáu đạo sấm sét kia cũng giống như sáu lưới hái vậy, vô tình hủy diệt hết tất cả mọi thứ, đỉnh núi nơi Dương Ân đứng nếu như bị đánh trúng thì chắc chắn sẽ biến thành một cái hố sâu hoắm, không còn tồn tại nữa.

Tất cả mọi người đều cảm thấy nghẹt thở và tuyệt vọng, Dương Ân cũng không ngoại lệ, hắn đã ngửi thấy mùi tử khí rất gần, nếu không ngăn được lần này thì hắn sẽ bị xóa sổ.

Đóa hoa thần đình của hắn vận hành cực nhanh, ý chỉ tử thần của hắn hoàn toàn bùng nổ vào giờ khắc này, thần đình tiêu tốn lực tinh thần khiến cho hai mắt của hắn trở nên đỏ ngầu, hắn gào lên: "Nếu như trời ép ta, ta sẽ bổ đôi trời, nếu như đất cản ta, ta sẽ đạp nát đất, hủy diệt hết thảy!"

Dương Ân vắt hết sức lực đến cực điểm, kinh mạch, huyệt vị, thận, tim đều hội tụ lại, huyết mạch chiến ý sôi trào đến cực điểm, sau lưng hắn hiện lên hư ảnh của một con Long Quy, mơ hồ như còn có một vầng hào quang vô hình tỏa ra từ cơ thể, Thương Tam Long hai lưỡi trong tay hắn lại đánh ra bảy chiêu thức hướng về phía bầu trời.

Lãng Triều Sơ Trướng!

Lãng Hoa Kích Tiên!

Lãng Thế Thao Thao!

Bích Ba Thành Văn!

Vô Phong Khởi Lãng!

Tầng Tầng Điệp Khởi!

Hải Lãng Thành Khiếu!

Bảy thức công kích của Cuồng Lãng Thất Điệp liên tiếp được đánh ra, giống như đang mô phỏng lại đại dương mênh mông có vô số sóng lớn đánh vào, cuối cùng thì biến thành sóng thần oanh tạc.

Ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ liên hồi vang lên không dứt, binh sĩ đứng cách đó không xa đều bị chấn động thất kinh, người nào yếu thì thất khiếu còn bị chảy máu, ngất đi tại chỗ.

Nguồn năng lượng này kinh khủng biết bao nhiêu, cho dù là vương giả đỉnh cấp dốc hết thực lực cũng không bằng.

Các tướng lĩnh đều trợn mắt há hốc miệng, bọn họ cuối cùng cũng đã thấy được thực lực chân chính của Dương Ân, không hổ là chiến thần thiếu niên có thể đánh lui quân Man tộc..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.