Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 426: Bị Giao Long Băng Nuốt Trọn




Cánh Băng Nhẫn là tiềm năng thiên phú của hắn, nó vô cùng sắc bén, thậm chí ngay cả bậc vương giả chân chính cũng chưa chắc có thể ngăn cản.

Đáng tiếc, giao long băng không phải yêu vương mà là một con thiên yêu thực thụ.

Nó phóng ra một luồng khí băng giá cực mạnh đâm thẳng vào đôi cánh Băng Nhẫn của Dương Ân.

Nguồn năng lượng mạnh mẽ đập vào cánh Băng Nhẫn khiến cho Dương Ân như bị điện giật, nôn ra một đống máu.

Cánh Băng Nhẫn do thận của hắn ngưng tụ ra, đôi cánh bị chấn thương thì thận của hắn cũng bị thương.

Dương Ân không thể không thu hồi lại cánh Băng Nhẫn, hắn cảm khái nói: "Khoảng cách quá lớn".

Hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bò dậy và lao về hướng của huyền tinh khí Sương Tuyền.

Đáng tiếc, con giao long băng đã tỉnh táo trở lại, nó há miệng thổi ra một hơi khí lạnh, lập tức đóng băng Dương Ân đang chạy thành một bức tượng đá, đi theo bước chân của con rùa vân bạc.

Giao long băng cảm thấy may mắn, nó nói: "Suýt nữa thì tiêu, phải ăn thịt tên loài người này".

Ngay sau đó, nó há miệng nuốt Dương Ân vào bụng.

Không phải Dương Ân không muốn phản kháng, mà là vì sức mạnh Lam Yêu Cơ của hắn chưa kịp bộc phát, nên không thể làm tan chảy khí tức băng giá này, vì vậy hắn mới trở thành thức ăn chui tọt vào trong miệng của con giao long băng.

Sau khi giao long băng nuốt chửng Dương Ân, nó liền lê thân thể không lành lặn của nó đi về phía huyền tinh khí Sương Tuyền.

Nó lộ ra vẻ phấn khích, nóng lòng muốn hấp thu tất cả sức mạnh ở đây để giúp cho nó thăng lên một cấp độ cao hơn.

Nó dùng hết sức chạy tới rất nhanh, sau đó lao thẳng vào trong huyền tinh khí Sương Tuyền không chút do dự, điên cuồng gầm lên: "Bản tôn sớm đã cảm ứng được bên trong núi băng này có điều dị thường, hôm nay, cuối cùng ta cũng đã có thể hấp thu được năng lượng của nơi đây, ha ha ha!"

Giao long băng có năng lực cảm ứng đặc thù, chính nhờ năng lực cảm ứng mà nó mới từ nơi khác lao đến núi băng này, cuối cùng thì cũng đã đạt được thứ nó muốn, nên nó vô cùng phấn khích.

Tuy nhiên, khi nó vừa bước vào bên trong huyền tinh khí Sương Tuyền, thì một luồng khí tức băng giá cực mạnh đã ngay lập tức đóng băng nó, ngay cả khi thân thể của nó là băng thể, nó cũng không thể chịu nổi khí tức này, cuối cùng cũng bị biến thành một bức tượng băng.

Giao long băng không thể ngờ được có một ngày nó lại bị đóng băng, nhưng sự thật đang ở ngay trước mắt khiến cho nó vô cùng sợ hãi, nó bắt đầu giãy dụa, dùng chút sức lực cuối cùng để chống chọi, nhưng vẫn không thể nào thoát ra được.

Nó không thể cử động, bị chìm xuống dưới đáy của huyền tinh khí Sương Tuyền rồi bất tỉnh.

Về phần con rùa vân bạc, sau khi giao long băng biến mất được một lúc, thì rùa vân bạc đã lợi dụng thiên phú của bản thân, dùng lưới vân bạc xuyên thủng lớp băng mà giao long băng đã tạo thành, khôi phục tự do một lần nữa.

"Dọa chết ông rùa ta rồi, may mà ta không sợ chết cóng", rùa vân bạc cảm thấy may mắn, thè lưỡi nói.

Ngay sau đó, nó cũng từ từ đi đến chỗ huyền tinh khí Sương Tuyền, nó không dám lao thẳng vào như con giao long băng, sợ con giao long băng còn ở trong đó thì sẽ ăn thịt nó.

Rùa vân bạc tuy gian xảo, tham lam nhưng lần này nó đã có thể dùng lý trí để chế ngự bản thân, cảm nhận thiên địa huyền khí ở nơi này, nó có thể phát hiện thiên địa huyền khí ở nơi này rất phi thường, có thể nhanh chóng giúp nâng cao cảnh giới của nó.

Về phần dược liệu cấp vương hay thậm chí là thiên dược ở bên bờ suối, nhất thời nó cũng chẳng hề để ý.

Lúc này, Dương Ân bị con giao long băng nuốt vào bụng vẫn chưa chết, giao long băng nuốt sống hắn vào bụng chứ không nhai, điều này đã chừa cho hắn một con đường sống.

Sau khi Dương Ân rơi vào trong bụng của nó, thì có một nguồn năng lượng ăn mòn cực lớn tràn tới, hắn không thể không vội vàng vận hành phòng ngự ngăn cản nguồn năng lượng ăn mòn đó.

Sức mạnh ăn mòn này quá kinh người, sức phòng ngự của hắn không đủ mạnh, nên hắn lại một lần nữa triệu hồi Lam Yêu Cơ đốt cháy năng lượng ăn mòn đó.

Khi Dương Ân tiến vào vùng đất huyền bí này, hắn đã vận hành Thái Thượng Cửu Huyền quyết để bổ sung sức mạnh cho mình, Lam Yêu Cơ càng lúc càng lớn mạnh, bây giờ hắn triệu hồi nó cũng có thể phát huy năng lực cường đại, thiêu cháy nguồn năng lượng ăn mòn không một chút khó khăn.

"Thái Thượng Cửu Huyền quyết phản ứng càng lúc càng mạnh, con giao long băng này đã tiến vào huyền tinh khí Sương Tuyền rồi sao?", Dương Ân nghi ngờ tự hỏi, liền cảm thấy sự việc quá cấp bách, hắn không muốn huyền tinh khí Sương Tuyền bị giao long băng cướp mất, cho nên hắn nhanh chóng thúc giục năng lượng, cầm Thương Tam Long hai lưỡi chỉa về phía thân thể của giao long băng, điên cuồng oanh tạch.

Ầm ầm!

Con giao long băng có da thịt cứng chắc như vậy mà cũng bị Dương Ân xé toang ra từ bên trong, ngay lúc hắn vừa định chui ra thì lại có một luồng sức mạnh băng giá kinh khủng tràn vào trong, khiến cho Thái Thượng Cửu Huyền quyết của hắn vô cùng kích động, bắt đầu hấp thu và luyện hóa hết tất cả.

“Là mùi vị của huyền tinh khí Sương Tuyền!”, Dương Ân hưng phấn kêu lên, tiếp tục oanh tạc điên cuồng, thoát ra khỏi cơ thể của con giao long băng.

Giao long băng không hề có phản ứng, nó đã hoàn toàn bị đóng băng, và sức sống của nó đang dần dần bị rút cạn.

Sau khi Dương Ân thoát ra, hắn thấy mình đang ở trong dòng nước suối cực kỳ lạnh giá, lạnh tới mức khiến cho xương cốt của hắn phát ra những tiếng động kỳ lạ, nếu không phải do Thái Thượng Cửu Huyền quyết vô cùng mạnh mẽ đã nhanh chóng luyện hóa nguồn năng lượng này, thì chắc chắn hắn đã phải nối gót theo con giao long băng đi tới cõi chết.

Dương Ân trước tiên muốn đi tìm huyền tinh khí Sương Tuyền, nhưng chưa tìm được thì đã gặp phải một thứ vô cùng kinh khủng, hắn sợ đến mức hét lên: "Có quỷ!!!!".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.