Tuyệt Thế Toàn Năng

Chương 92: Ám sát gần người




Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh không chần chừ, hai người ôm Tiểu Hạo Hạo bị giật mình tỉnh giấc nhanh chóng xuống xe, dưới sự dẫn dắt của Gia Vệ rất nhanh cả bọn tiến vào giữa một đồng ngô hoang.

Sau khi chờ Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh ôm Tiểu Hạo Hạo nấp kỹ, Gia Vệ mới dùng bộ đàm hỏi: "Trịnh ca, đối phương có bao nhiêu người? Hỏa lực như thế nào?"

Không bao lâu, thanh âm của Trịnh Tung cũng truyền tới: "Chí ít có năm mươi người, hai súng máy hạng nặng, hai ống phóng rốc-két, không tốt rồi."

"Lão đại, hai súng máy hạng nặng giao cho ta." Ngay khi thanh âm của Trịnh Tung vừa dứt, bộ đàm truyền đến tiếng của Tank.

"Vậy hai ống phóng rốc-két giao cho ta đi." Tank nói xong, thanh âm Hồng Vũ cũng vang lên.

"Bọn họ nhiều người, đường thông thoáng, hai người các ngươi không nên mạo hiểm." Trịnh Tung trầm giọng nói, dưới tình huống như vậy, tránh né đi mới là cách tốt nhất.

"Đây là một toán quân phiệt vũ trang nhỏ, bọn họ mặc kệ bất cứ ai cũng đều hạ thủ, căn bản không có khả năng đàm phán." Một thanh âm xa lạ vang lên trong bộ đàm, chính là là trung đội trưởng mười hai quân nhân kia.

"Ở đây không thể đi đường vòng, khoảng cách tới thành phố vẫn còn rất xa, chúng ta không thể bỏ xe việt dã, Trịnh ca qua đây bảo hộ Trác tổng, để ta đối phó với bọn họ." Gia Vệ nhìn địa thế, chợt quay vào bộ đàm nói.

Không bao lâu, một thân ảnh liền xuất hiện cách không gia đám Gia Vệ, Gia Vệ vẻ mặt ngưng trọng, sau một lát mới nhìn thấy người tới là Trịnh Tung.

"Đối phương nhân số có trên dưới bảy mươi người, mỗi người trên tay đều có một khẩu súng tự động, hỏa lực rất mạnh, căn bản không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn giải quyết bọn họ." Trịnh Tung thấp giọng nói, vùng xung quanh lông mày nhăn chặt lại, nhưng không có vẻ sợ hãi gì.

Gặp phải những người này, Trịnh Tung căn bản sẽ không sợ hãi, hắn là người trải qua không ít chuyện lớn, bảy mươi phần tử vũ trang, hắn căn bản không để trong mắt.

Chỉ có điều, bọn họ bây giờ không thể cùng những phần tử vũ trang này có thiệt hại, phải rất nhanh giải quyết mới được.

"Gọi Tank cùng Hồng Vũ đến, để Hồng Vũ cũng tới bảo hộ Trác tổng, để Tank thu hút hỏa lực của bọn họ, ta theo bên kia đi vòng qua giải quyết bọn họ." Gia Vệ thấp giọng nói, chỉ chỉ bên cạnh cánh đồng ngô.

"Đi vòng qua?" Trịnh Tung sửng sốt, chợt chau mày đứng lên, nói: "Muốn nhanh chóng giải quyết nhiều người như vậy mà không có vũ khí, sẽ rất dễ bị phát hiện, phương pháp này cơ bản không được."

"Vũ khí? Ta dùng thứ này là đủ." Gia Vệ cười lạnh một tiếng, vỗ vỗ cái dao găm trên đùi phải nói.

Trịnh Tung lại càng kinh ngạc, vùng xung quanh lông mày nhăn chặt, mặt cau lại, nói: "Hồ đồ, mặc dù là ngươi đi vòng qua, cách chỗ bọn họ 20m sẽ bị bọn họ phát hiện, lẽ nào ngươi muốn bị bọn họ bắn thành cái sàng sao?"

"Trịnh ca, yên tâm, ta chưa muốn chết, ta không phải đã nói sao, chúng ta đi chuyến này, đầu tiên phải học sẽ là bảo vệ mình trước." Gia Vệ lặng lẽ cười, nói: "Không thể để cho bọn họ làm lỡ thời gian, bằng không chúng ta đi chuyến này chẳng phải là đến không sao”

"Thế nhưng..." Trịnh Tung còn muốn nói tiếp, nhưng Gia Vệ đã hành động, rất nhanh chui vào ở bên trong đám cây ngô, biến mất không thấy nữa.

Trịnh Tung sửng sốt, chợt liền trực tiếp quay bộ đàm nói: "Hồng Vũ qua đây bảo hộ Trác tổng, Tank thu hút hỏa lực, không cần có hành động khác. Về phần các huynh đệ khác, tận lực thu hút hỏa lực bọn họ."

"Lão đại, ta có thể xử lí 2 cái súng máy hạng nặng." thanh âm Tank theo bộ đàm truyền đến, hắn đối với Trịnh Tung an bài rất là khó hiểu.

"Ta cũng có thể tiêu diệt hai ống phóng rốc-két kia." Thanh âm của Hồng Vũ cũng vang lên ngay sau đó.

"Chấp hành mệnh lệnh." Trịnh Tung tức giận nói, xuất ra uy nghiêm.

Không bao lâu, Hồng Vũ đã tới đây, Trịnh Tung quay lại nháy mắt ra hiệu với nàng, Hồng Vũ liền gật đầu, cùng Trác tổng các nàng tiến vào bên trong các cây ngô, đồng thời bảo hộ các nàng an toàn.

Mà lúc này đây, Tiểu Hạo Hạo ở trong lòng Trác Thiến quyệt miệng, hai mắt tràn đầy nước mắt, đã bị hù dọa không dám khóc.

"Lão đại, đối phương có súng ngắm." Không bao lâu, tiếng Tank lần thứ hai truyền đến.

Trịnh Tung sửng sốt, liền nhìn ra ngoài xem xét tình huống, sáu quân nhân chỉ còn lại có bốn, bọn họ đều ẩn núp vô cùng tốt, thế nhưng hai quân nhân bị súng ngắm bắn lén.

"Cẩn thận thu hút hỏa lực, không nên lộ ra thân hình, chú ý súng ngắm." Trịnh Tung vội vàng hướng bộ đàm nói, bất quá, lời hắn vừa dứt, lại có một người lính bị súng ngắm bắn tới, mất mạng tại chỗ.

Trịnh Tung trên mặt sắc mặt giận dữ chợt lóe lên, nhưng hắn không có động thủ, hiện tại nhiệm vụ của hắn càng thêm khó, nếu như Gia Vệ thất bại, hắn sẽ mang bọn Trác Thiến chạy khỏi nơi này, chỉ có thể tuyên bố nhiệm vụ thất bại.

Lúc này Trịnh Tung cũng không dám cùng Gia Vệ trò chuyện, Gia Vệ muốn tiến gần người đánh lén, trong khoảng thời gian này càng tiến gần những người này, khả năng thành công càng cao, nếu như bị phát hiện trước , Gia Vệ lành ít dữ nhiều.

Dù sao trong khoảng cách 20m, Gia Vệ có nhanh hơn nữa cũng không thể nhanh hơn đạn, hơn bảy mươi người, chỉ không cần đến mười người hướng Gia Vệ xả súng, Gia Vệ đã có thể chết đến mấy lần.

Mà lúc này, Gia Vệ đã lặng yên không một tiếng động đi tới phía sau bảy mươi phần tử vũ trang kia, giấu mình ở trong mấy cây ngô nhìn đám phần tử vũ trang này.

Hắn nhẹ nhàng rút dao găm trong bao da ra, tay trái đem Thiền Dực đao cầm trong tay, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

Tử thần lại đến, hắn đã phán những người này tử hình, không có bất kỳ đường sống nào nữa.

Gia Vệ ổn định tinh thần, ngay khi hai giá ống phóng rốc-két bắn ra một lượt đạn pháo, Gia Vệ liền trực tiếp tung người một cái, theo giữa các cây ngô xông tới.

Thanh âm ống phóng rốc-két rất lớn, nhất là tiếng đạn pháo nổ mạnh, khiến hơn bảy mươi phần tử vũ trang kia không có chú ý tới Gia Vệ xuất hiện, mà khoảng cách hơn hai mươi thước, đối với Gia Vệ mà nói, căn bản chính là chuyện trong nháy mắt.

“Xoẹt…”

Gia Vệ không cần tận lực che dấu, lấy dao găm đâm thủng yết hầu phần tử vũ trang đầu tiên, nhưng dưới sự che dấu của âm thanh đạn pháo, những phần tử vũ trang không có nghe được thanh âm này.

Mà bị Gia Vệ tới gần người, số phận của hơn bảy mươi phần tử vũ trang này, cũng vẽ nên một dấu chấm hết.

Huyết quang hiện ra, hai tay Gia Vệ động liên tục, dao găm cùng Thiền Dực đao trong tay lấy đi sinh mệnh của những phần tử vũ trang này, tốc độ nhanh hết sức, có vài người trước khi chết phát hiện Gia Vệ, nhưng không kịp phát ra tiếng kêu, có vài người mặc dù bị chết lại không biết bị ai giết chết.

Hơn bảy mươi người, không mất bao lâu thời gian, chỉ còn lại có mấy người phía trước.

Bốn người, ngoài một người lái xe gắn súng máy hạng nặng, một người khiêng ống phóng rốc-két, hai người còn lại tay cầm súng tự động, cho dù tới lúc này, bốn người bọn họ cũng không phát hiện một điểm quái dị, đều là điên cuồng cười to nổ súng bắn.

Chỉ có điều, một tiếng ho khan không to vang lên truyền vào lỗ tai bọn họ, nhưng như là tiếng sấm bên tai, khiến bốn người đều ngừng bắn.

Bọn họ lúc này rốt cục cũng phát hiện ra điều không đúng, nãy giờ, trừ bọn họ điên cùng xả đạn, không có tiếng đạn nào khác, lỗ tai bọn họ bị chính tiếng súng của mình át lấy, khi mình dừng bắn, cũng không còn nghe được tiếng súng nào khác.

Bốn người chậm rãi xoay người lại, trong tầm mắt bọn họ, một thanh niên toàn thân quần áo đen, cầm trong tay chiếc dao găm chỉ dài chừng nửa thước đi tới.

Chỉ thấy người thanh niên này, mang trên mặt nụ cười băng lãnh, hai mắt mơ hồ phát hồng quang, giống như tử thần phủ xuống chỗ này vậy.

Mà đồng bọn bọn họ đều nằm trên mặt đất, máu tươi đều chảy xuống đất, tiếng 'Ồ ồ' như là ở đây tồn tại một cái dòng suối vậy, nhưng bốn người bọn họ cũng biết, đây là tiếng máu tươi chảy phát ra.

Bốn người biểu tình quái dị, mắt trừng lớn, lộ ra tròng trắng mắt, miệng cũng há to, lộ ra hàm răng trắng tinh, làm cho khuôn mặt đen sẫm của họ xuất hiện ba điểm màu trắng.

Không bao lâu, bốn người như tỉnh táo lại, nói ra liên tiếp một tràng không biết là ngôn ngữ gì, rồi bốn người giơ súng trong tay lên, muốn xả đạn về Gia Vệ.

Chỉ có điều, dao găm trong tay Gia Vệ so với súng trong tay bọn họ nhanh hơn nhiều, rồi khi trên cổ mỗi bọn họ xuất hiện một đường rạch, bốn dòng máu phun vãi ra, bốn người da đen trừng lớn hai mắt, nhưng không nói được nên lời, súng máy trong tay rơi trên mặt đất, mà cơ thể bọn họ, sau khi Gia Vệ đi qua, mới ngã xuống.

Mà lúc này đây, vẫn thu hút hỏa lực của đám phần tử vũ trang, Tank cùng ba quân nhân đều đứng ra, bọn họ rất nghi hoặc, vì sao đối phương không bắn súng nữa, mà bốn người nhìn qua khe hở thấy tình huống xa xa trước mắt, bọn họ tất cả đều sửng sốt.

Chết, tất cả đều chết hết, một người cũng không chừa lại..

Nhìn lại dao găm trong tay Gia Vệ đang nhỏ máu, bốn người bọn họ da mặt biến sắc, đều hiểu vì sao người thanh niên này có thể được quốc gia phái tới bảo hộ Trác tổng, cũng không phải quốc gia không chú ý tới tính mệnh Trác tổng, mà là người bọn hắn phái tới có thể làm bọn hắn yên tâm.

"Tiếng súng tại sao lại biến mất? Tank, báo cáo tình huống." Trịnh Tung đang ở rìa đám ngô, chau mày hô vào bộ đàm..

Hồng Vũ đang bảo hộ Trác Thiến, cũng cầm bộ đàm trong tay, mi mắt xinh đẹp nhăn chặt lại.

Tiếng súng biến mất, kết quả thì cũng chỉ có hai loại, không phải bọn hắn thua, thì là đối phương thua.

Mà dựa theo thế cục vừa rồi, khả năng bọn họ thua rất lớn, nói cách khác, rất có thể Tank cùng mấy quân nhân kia đều chết dưới đạn của đám phần tử vũ trang kia.

"Vâng... Là Long Tứ, tất cả đám phần tử vũ trang đều... Đều chết hết." Tank nói gián đoạn, hắn lúc này có chút cảm giác hít thở không thông, điều này làm cho hắn không thể không liên tục lắc đầu, một màn này quá mức chấn động.

Thời đại này, vũ khí lạnh chơi với vũ khí nóng, không ngờ toàn thắng, một người, chỉ với một dao găm, giết hơn bảy mươi phần tử vũ trang cầm súng tự động.

Đây rốt cuộc phải có thực lực như thế nào mới có thể làm được?

Phải có tốc độ giết người như thế nào, mới có thể không bị người khác phát hiện?

"Cái gì?" Nghe được Tank trả lời, Trịnh Tung trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, vẻ mặt không thể tin được nhìn về phía Gia Vệ đã biến mất.

Gia Vệ lúc này mới đi không bao lâu, hắn đoán, chí ít còn cần năm sáu phút Gia Vệ mới có thể đến vị trí tốt nhất để động thủ, dù sao Gia Vệ theo bụi ngô mà xuyên qua, không thể để kinh động tới đám phần tử vũ trang đó.

Mà bây giờ, nghe Tank báo cáo, dĩ nhiên là Gia Vệ không chỉ đã động thủ, mà còn toàn thắng, một người đem toàn bộ đám phần tử vũ trang giết hết.

Mặc dù là Trịnh Tung, cũng không có thể làm được như vậy, hắn đã chuẩn bị tốt để lui lại, dù sao muốn lấy vũ khí lạnh để giết đám phần tử vũ trang cầm vũ khí nóng thật không thể, mà ở trong đó còn có hơn bảy mươi tên, khi Gia giết người nếu bị phần tử vũ trang khác phát hiện, nghênh tiếp hắn sẽ là màn mưa đạn.

Nhưng hiện tại, Gia Vệ vậy mà lại làm được!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.