Tuyệt Thế Bá Sủng

Chương 65: Không được tự nhiên




Khi đi ra khỏi nhà Mân Mân đã là rạng sáng, trên đường trở về Kim Thuẫn lái xe, Nhậm Thiên Dã và Tần Hiểu Hiểu ngồi sau xe mặt tựa sát vào nhau, tay Tần Hiểu Hiểu chống trước ngực anh vẽ vòng tròn, anh bắt lấy cái tay đang quậy phá của cô đặt lên miệng hôn, bầu không khí ghế sau quá mức mập mờ, Kim Thuẫn nhìn thẳng về phía trước lái xe, sợ sẽ nhìn thấy hình ảnh hạn chế độ tuổi.

Xe hơi vững vàng chạy trên đường, bỗng nhiên gió lớn nổi lên, kèm theo đó là mưa như thác, mưa rất lớn rất gấp, may mắn là ban đêm, không có người nào đi trên đường, nhớ lại bữa ăn tối nay, tâm trạng Tần Hiểu Hiểu rất tốt, không chỉ vì Dã thương cô, mà cô còn phát hiện hình như Kim Thuẫn có ý với chị em tốt của cô – Mân Mân, chẳng qua là ngại có ông chủ mình ở đó, nên hắn mới câu nệ không dám làm gì, nếu không có cô và Nhậm Thiên Dã, nói không chừng bọn họ sẽ làm chuyện gì đó.

Két——–, xe đột nhiên dừng lại, Tần Hiểu Hiểu bất ngờ ngã về trước mấy cái, Nhậm Thiên Dã không vui cau mày, anh lạnh giọng nói: “Tại sao lại dừng?”

Kim Thuẫn rụt cổ, áy này nhìn Tần Hiểu Hiểu, cẩn thận nói: “Xin lỗi, tổng giám đốc, phía trước hình như có người nằm giữa đường, cho nên tôi mới———.”

“Nhìn xem có thể đi vòng qua hay không.”

Nhậm Thiên Dã anh không phải chúa cứu thế, anh chỉ quan tâm người anh để ý, còn những người khác dù liếc một cái anh cũng không liếc.

“Người nọ nằm ở giữa đường, tổng giám đốc, xe chúng ta không chạy qua được.”

Nhậm Thiên Dã cau mày đưa mắt nhìn: “Cậu xuống xe xem thử đi.”

“Vâng, tổng giám đốc.”

Chốc lát Kim Thuẫn chạy lại báo cáo: “Tổng giám đốc, là nhị thiếu gia của nhà Tư Mộc, say rượu.”

Tần Hiểu Hiểu lập tức tỉnh táo, đó không phải là Chanh sao, cô có chút bận tâm nhìn phía ngoài xe.

Sau đó cô thu mắt lại, câu cổ Nhậm Thiên Dã, chớp mắt: “Dã———-.”

Nhậm Thiên Dã cực kỳ không vui lạnh mặt, anh vì vợ của mình cầu xin cho người khác mà ăn dấm, nhưng mà nhìn đôi mắt ngọt ngào của vợ, anh lại không thể từ chối, im lặng một hồi anh lạnh giọng nói: “Kim Thuẫn, đưa người lên xe.”

“Dạ, tổng giám đốc.”

Kim Thuẫn sãi bước chạy vào mưa kéo Tư Mộc Thành tới, Tư Mộc Thành say rượu sắc mặt tái nhợt, bị dội nước mưa mặt không còn chút máu, anh ta được đưa vào phòng khách của biệt thự.

Trở lại biệt thự, Nhậm Thiên Dã không nói chuyện với Tần Hiểu Hiểu, anh lạnh mặt đi lên phòng ngủ, Tần Hiểu Hiểu thu xếp ổn thỏa cho Tư Mộc Thành xong thì đi lên lầu, bước vào phòng ngủ chỉ nghe được tiếng nước chảy, Tần Hiểu Hiểu nhìn cửa phòng tắm, tà mị cong môi, ghen thật kìa.

Tắm xong, anh để trần, chỉ quấn một cái khăn tắm đi ra, anh ngồi ở mép giường lau tóc.

“Để em.”

Tần Hiểu Hiểu cầm khăn lông lau tóc cho anh, Nhậm Thiên Dã ngừng một chút nhưng cũng không ngăn cản, để cô lau tóc cho mình: “Hài lòng?”

Anh trầm giọng nói.

“Ừ, hài lòng, rất hài lòng, chồng em làm việc đương nhiên em rất hài lòng.”

Nói xong không quên mổ lên môi anh một cái.

“Thật sao?”

Giọng điệu của anh vẫn không tốt: “Nếu anh cũng nằm giữa đường, em sẽ cứu anh sao?”

“Cứu, 120% là cứu!”

Tần Hiểu Hiểu nghiêm túc thề, còn làm một động tác ‘xin cứ tin tưởng’.

Nghe cô nói vậy, rốt cuộc khóe môi của anh cũng cong lên, sau đó lại nghiêm túc xoay người nắm cằm cô: “Nếu anh và Tư Mộc Thành đồng thời nằm giữa đường xe chạy, ừ, em chỉ có thể cứu một người, vậy em sẽ cứu ai?”

Đệ*———-! Có lầm không, đường đường là ông chủ lớn của tập đoàn RT lại hỏi một câu ngây thơ như vậy, ôi, đúng là làm cô không chống đở nổi mà, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Hiểu Hiểu hiện ra một nụ cười châm biếm, nhưng bây giờ cô phải tuyệt đối nghiêm túc nếu không sẽ làm thùng giấm của anh bị đổ, cô cố nín cười nghiêm trang nói: “Dĩ nhiên, cứu chồng yêu của em trước.”

Chưa nói hết câu, đã bị anh hôn, Nhậm Thiên Dã hết sức hài lòng với đáp án của Tần Hiểu Hiểu, nghe cô nói vậy, đột nhiên tâm trạng của anh vô cùng tốt, sương mù lúc nãy đều bị quét sạch.

Ngược lại cô bị hôn có chút không thở nổi, chồng ơi, anh muốn phát tình cũng đừng mạnh như vậy có được không, sớm biết thế này cô đã không nói đáp án, đoán chừng anh sẽ không bạo phát làm vậy với cô, cô đúng là tự tạo nghiệt không thể sống mà.

Trò chơi lửa nóng này kéo dài suốt cả một buổi tối, cuối cùng khi Tần Hiểu Hiểu giả bộ ngất mới được bỏ qua.

Mà ngoài cửa có một người nghe được tất cả những lời cô nói, sau đó yên lặng xoay người đi khỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.