Đây xem như đưa nữ nhân cho Dạ Vô Trần trước mặt nàng? Xem ra mặt ngoài Đông Phương Tuấn cũng không làm tốt như nàng nghĩ...
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía mấy người kia.
Sao bọn họ có thể không nhìn ra ý nghĩ chân thật của Đông Phương Tuấn?
Dù sao ở đây có nhiều người như vậy, hắn không đưa nha hoàn cho những người khác mà cố tình đưa cho đôi phu thê kia, nói không có âm mưu gì, ai mà tin được.
Huống chi, nữ tử quyến rũ kia giống nữ tử thanh lâu hơn chứ sao có thể là một nha hoàn? Bọn họ chưa từng gặp nha hoàn nào phóng đãng yêu mị như thế.
"Dạ công tử."
Vũ Nương khẽ khom người, lộ ra cái cổ trắng tuyết, loáng thoáng có thể nhìn thấy khuôn ngực đầy đặn...
Thanh âm dụ hoặc, nũng nịu chọc người yêu thương.
Nếu bị nàng dùng thanh âm như vậy kêu gọi, phỏng chừng chân bọn họ đều nhịn không được mềm nhũn, sau đó bất chấp tất cả mà nhào lên....
Lập tức, có nam nhân dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Dạ Vô Trần, vì sao hắn có vận khí tốt như vậy, bên cạnh đã có một thê tử tuyệt sắc, bây giờ còn có thêm một nữ tử quyến rũ tận xương, chỉ nhìn dáng người là biết công phu trên giường của nữ tử này cực tốt, có thể khiến nam nhân dục tiên dục tử.
Còn Mộ Như Nguyệt, nhất thời hoàn toàn bị bỏ qua một bên.
Cho dù nàng là người Âu Dương gia cũng không thể ngăn cản phu quân mình nạp thiếp, thế giới này vốn là như thế, mặc kệ nữ nhân có thực lực cỡ nào đều phải coi phu quân là trên hết, nếu ngăn cản phu quân cùng nữ nhân khác ân ái triền miên sẽ bị coi là ghen tị, đố phụ.
Huống chi nam nhân này còn là một cường giả.
Là cường giả đương nhiên sẽ có nhiều nữ nhân hơn người khác.
Xem ra có trò hay để nhìn....
"Dạ công tử?"
Thấy nam nhân này từ đầu đến cuối không hề nhìn mình, trong lòng Vũ Nương có chút khó chịu, mấy nam nhân trước đây nàng chỉ cần nói một câu liền lên giường, không phải Đông Phương Tuấn cũng vậy sao? Hơn nữa, Đông Phương Tuấn còn khen nàng công phu trên giường cực tốt, hầu hạ hắn thật thoải mái, cũng vì thế mà Vũ Nương càng tự tin hơn.
Nhưng mà nam nhân trước mắt lại không thèm nhìn nàng, lúc nàng hành lễ cũng không đỡ nàng lên...
Một khi đã như vậy, nàng nhất định phải câu dẫn được hắn, làm hắn hưởng thụ mị lực của nàng trên giường...
Đặc biệt là, tuy nam nhân này xấu xí nên phải đeo mặt nạ nhưng dáng người thon dài kia rất tốt, nam nhân sao, lên giường rồi thì đều giống nhau, nàng đều có thể ăn hết.
Có điều, không biết tinh lực trên giường của hắn thế nào, nàng cũng muốn nếm thử một chút...
"Ai yêu! Đầu ta choáng váng, công tử giúp ta..."
Vũ Nương nâng tay đỡ trán, thân thể yêu kiều tận xương ngã về phía Dạ Vô Trần...
Chứng kiến cảnh tượng này, mọi người có thể tưởng tượng ra thần sắc nam nhân kia khi ôm cái thân thể mềm mại kia, nhưng Vũ Nương này cũng thật lớn mật, câu dẫn phu quân người ta trước mặt đối phương như vậy cũng hơi quá đáng.
Bất quá, Vũ Nương quả thật là cố ý!
Nàng không phục trong mắt Dạ Vô Trần không có nàng, càng muốn khiêu chiến, Mộ Như Nguyệt đúng là rất đẹp, nhưng lại quá ngây ngô, sao có thể quyến rũ bằng nàng?
Quan trọng hơn là Đông Phương công tử đã giao nhiệm vụ cho nàng, phải phá hư quan hệ của hai người bọn họ, chỉ cần nàng làm được điều đó, sẽ đảm bảo nàng cả đời sống sung sướng.
Cho nên, nếu bây giờ Dạ Vô Trần ôm nàng, lòng tự trọng của nữ nhân kia tất nhiên sẽ không thể chấp nhận được, vậy nàng cũng coi như hoàn thành một nửa nhiệm vụ...