Giờ phút này, Liễu Ngọc nắm chặt đôi tay trắng nõn như phấn, thân thể mềm mại run lên, dung nhan tái nhợt, yếu ớt, ánh mắt bi thương ai oán khiến người khác đau lòng.
Chẳng qua, Dịch Thiếu Thần chưa bao giờ là người mềm lòng, đặc biệt là mềm lòng đối với nữ nhân bên người Hoàng hậu! Nếu không, hắn cũng sẽ không tùy tiện để Liễu Ngọc xử tử mấy nữ nhân Hoàng hậu đưa cho hắn...
Hoàng đế híp mắt nhìn Dịch Thiếu Thần nhưng cuối cùng vẫn không nói thêm gì, hắn thu hồi tầm mắt, khẽ cười nói: "Gần đây trẫm có được một đầu ma thú, không biết có vị nào thu phục được nói không?"
Ma thú?
Trái tim mọi người đều run rẩy.
Ma thú là sinh vật chỉ có sơn mạch ma thú mới có, thực lực vô cùng cường đại, cho dù mang đi đấu giá cũng có thể hét giá trên trời..."Người tới, mang con sói hôm trước tới cho trẫm." Hoàng đế nghiêm túc nói.
Hai người Âu Dương gia phía sau hắn trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó cùng nhìn về phía đám người oanh oanh yến yến trong ngự hoa viên.
Rất nhanh có hai thị vệ khiêng một cái lồng sắt đi ra.
Trong lồng sắt là một con sói uy vũ hùng tráng rất xinh đẹp, bộ lông tuyết trắng như mây trên trời, thánh khiết mỹ lệ, ưu nhã cao quý tựa như không có gì có thể làm bẩn nó.
Trên trán con sói có một dấu vết hình trăng rằm màu bạc càng khiến nó thêm tao nhã, chỉ liếc mắt một cái đã khiến người ta khó quên.
"Thiên lang khiếu nguyệt!"
Không biết vì sao, thời điểm nhìn thấy con sói này, trong đầu nàng đột nhiên hiện lên bốn chữ này, còn có một loại cảm giác như đã từng quen biết...
Thiên Lang tựa như cảm nhận được có một ánh mắt nhìn mình chăm chú, ngẩng đầu nhìn lại, lập tức, Thiên Lang kích động run rẩy, ngửa đầu lên thét một tiếng thật dài.
Là chủ nhân! Chủ nhân tới tìm mình sao? Nhưng mà tại sao không cảm nhận được hơi thở của Bạch Trạch đại nhân trên người chủ nhân? Chẳng lẽ Bạch Trạch đại nhân chưa gặp chủ nhân?
Nhưng hơi thở mà linh hồn tản ra chính là của chủ nhân, đặc biệt là đôi mắt kia, giống y hệt chủ nhân...
"Không biết có ai có thể thu phục được đầu ngân lang này?" Hoàng đế mỉm cười đảo mắt qua đám người, ý cười lại không đạt đến đáy mắt.
Tuy hắn không biết hai vị đại nhân Âu Dương gia muốn làm gì, bất quá hắn chỉ có thể thi hành.
Đám người lặng ngắt như tờ, mọi người đều hai mặt nhìn nhau, nhưng không có ai đủ can đảm tiến lên.
Đây cũng không phải chuyện đùa, hơi không cẩn thận sẽ mất mạng.
Bầu không khí đang im lặng, một thanh âm thô cuồng bỗng nhiên truyền đến: "Để ta tới thử!"
Mọi người đều nhìn về phía người vừa lên tiếng, lúc nhìn thấy nam nhân kia, đều bất giác cảm thán.
"Là Mạc Lâm công tử nhà Hộ quốc tướng quân, không biết hắn có thể thu phục ngân lang kia hay không."
"Mạc Lâm công tử luôn rất lợi hại, nói không chừng có thể làm được."
"Vậy thì chưa chắc, kia chính là ma thú, hơn nữa nhìn có vẻ rất mạnh..."
Không để ý đến mọi người nghị luận, Mạc Lâm xắn tay áo lên, híp mắt nhìn Thiên Lang khiếu nguyệt trong lồng sắt, khóe môi cong lên: "Tiểu gia hỏa, để ta tới thu phục ngươi!"
Không phải chỉ là một đầu lang thôi sao, cũng không phải hắn chưa từng vật lộn với dã thú, sao có thể sợ hãi chứ?
Nghe vậy, lập tức có người mở lồng sắt ra cho Mạc Lâm đi vào, sau đó 'lạch cạch' một tiếng, khóa cửa lại...