Thánh Nữ Môn.
Trong không gian tràn ngập tiếng kêu la, tiếng bước chân chậm rãi tiến vào...
Đó là một nam nhân.
Một bộ ngân bào thêu đồ án cự long dưới ánh trăng khiến người ta kinh diễm, nam nhân mang một mặt nạ màu bạc, không thấy rõ dung mạo của hắn, nhưng nam nhân này chỉ từ bên ngoài đi vào đã khiến người khác cảm thấy áp bách, khí thế cường đại áp xuống làm người khác không thể hô hấp.
Tôn quý...
Không sai, nam nhân này cho người ta cảm giác tôn quý cao nhã, khí thế bức người như thế cho dù là quý tộc cũng không thể so sánh được.
Hơn nữa, nam nhân này còn có một đôi mắt tím kinh diễm...
Nhan sắc kia phảng phất như cao quý nhất thế gian, càng làm hắn trở nên kinh diễm.
Rõ ràng không có gió, áo bào của nam nhân lại nhẹ bay lên, thời điểm đôi mắt tím quét về phía mọi người, một cỗ khí thế vô hình trực tiếp áp tới khiến sắc mặt mọi người tái nhợt, "phù" một tiếng quỳ trước mặt hắn.
“Ngươi rốt cuộc đã tới!”
Một thanh âm khàn khàn trầm thấp từ phía trước truyền đến.
Mộ chủ Thánh Nữ Môn được một đám nữ tử vây quanh bước nhanh tới, dung nhan anh tuấn như đao khắc nở nụ cười lạnh, phối hợp vết sẹo bên má trái có vẻ càng thêm dữ tợn.
Chỉ một nụ cười này đủ làm người ta không rét mà run.
Nhưng nam nhân mắt tím mặc ngân bào không có bất kì cảm xúc gì, tựa như không vì những điều này mà dao động.
“Ngươi rốt cuộc là ai, vì sao năm lần bảy lượt đối nghịch với Thánh Nữ Môn?” Môn chủ ngẩng đầu nhìn nam nhân mắt tím, “Ngươi có phải là Quỷ Vương Dạ Vô Trần không?”
Hai tháng trước, hắn cùng Dạ Vô Trần ở ngoài Phượng Thành đấu một trận, ai ngờ tên Dạ Vô Trần giảo hoạt kia lại chạy trốn, dưới sự đuổi giết của mình biến mất vô tung vô ảnh.
Không giết được Dạ Vô Trần, sao hắn có thể cam tâm?
Trước đó không lâu, thuộc hạ của hắn tính đi bắt Mộ Như Nguyệt để uy hiếp Dạ Vô Trần, nhưng hắn luôn luôn khinh thường loại thủ đoạn không có khí khái nam nhân này cho nên không đồng ý, phỏng chừng Dạ Vô Trần cũng biết hắn không thích dùng nữ nhân để uy hiếp, nên mới yên tâm giao chiến với hắn.
Bất quá, thuộc hạ của hắn lại đưa ra một ý kiến hay, truyền ra tin tức nói mình muốn đi bắt nữ nhân kia.
Dạ Vô Trần cũng coi như một nam nhân si tình, giống y như cha mẹ hắn, biết rõ là giả cũng không dám bỏ qua, cho nên hắn mang theo người của Quỷ điện tới...
Sau trận chiến ấy, Dạ Vô Trần bị thương, Thánh Nữ Môn cũng tổn thất rất nhiều tinh anh, nhưng từ sau trận chiến đó, hắn liền mất tung mất tích, cho đến khi nam nhân này xuất hiện.
Nam nhân này vừa xuất hiện đã phá hủy phân môn của Thánh Nữ Môn, tiếp theo là uy hiếp tính mạng hắn.
Hắn thật hoài nghi nam nhân này chính là Dạ Vô Trần!
Nhưng mà Dạ Vô Trần rõ ràng không có thực lực cường hãn như vậy.
Quan trọng hơn là...
Dung mạo một người có thể thông qua dịch dung mà thay đổi, màu tóc cũng có thể thay đổi, thứ duy nhất không thể thay đổi chính là đôi mắt kia.
Mắt Dạ Vô Trần là màu đen, mà mắt nam nhân này màu tím...
Cho nên, mặc dù là môn chủ Thánh Nữ Môn, hắn cũng không biết nam nhân này là ai, có thâm cừu đại hận gì với mình? Ba lần bốn lượt đuổi tận giết tuyệt mình? Mình có giết cha mẹ hay đoạt nữ nhân của hắn? Sao lại coi mình như kẻ thù không đội trời chung?
Môn chủ thật sự rất ủy khuất, đối phương muốn giết hắn nhưng cái gì hắn cũng không biết...
Khí thế cường đại áp tới, mộ chủ vội vàng dùng khí thế của mình để ngăn cản, "oanh" một tiếng, thân thể hắn chấn động lui về phía sau vài bước, phun một ngụm máu tươi.
“Môn chủ!”
Sắc mặt mọi người đồng loạt đại biến, hô to.