Tửu Cuồng

Chương 3




Diêm Cửu Giới mới bước vào phủ của mình, người gác cổng một mặt kích động hướng bên trong kêu: “Cửu gia đã về rồi! Gia đã trở lại!”

Hắn không để ý tới đám nô tài ngạc nhiên, thẳng tắp đi vào nội viện, trở lại khu phòng mình ở. Quả nhiên không bao lâu, tổng quản ngay khi được đám nô tài thông báo vội chạy tới.

“Cửu gia, ngài đã về rồi!” Tổng quản thở phào nhẹ nhõm,bộ dạng vô cùng an ủi.

“Niết Đông đâu?” Hắn ngồi xuống,bản thân đổ ly trà,miệng uống hai ba lần.

“Hạ hộ vệ? Vừa mới…… Còn đây.” Tổng quản nhíu mày, bởi vì không trả lời được mà buồn rầu.

Kỳ thực hành tung Hạ hộ vệ bọn họ cũng không phải có thể nắm giữ, bình thường hắn đều theo Cửu gia đi ra ngoài, nhưng khi không đi theo Cửu gia,thật đúng là không có người biết. Hạ Niết Đông quả thực là bôi đen sắc bóng dáng, không có ngoại nhân có thể lý giải, cũng chỉ có Cửu gia sai khiến được hắn,

“Quên đi, ngươi đến nhà kho lấy chút bạc cho ta, ách, không cần ngân phiếu, ta muốn bảy mươi lăm đồng cùng bạc trắng, sau đó kêu phòng bếp làm cho ta con gà, chân giò gì đó, chuẩn bị một ít thức ăn, ta muốn mang đi.”Diêm Cửu Giới hạ lệnh,dự tính chuẩn bị cho tiểu nha đầu Thẩm gia kia chút thịt,hắn cũng không muốn bên chân luôn theo cái nha đầu mãi nghĩ ăn thịt hắn.

“Dạ,tiểu nhân lập tức đi làm.” Tổng quản cung kính nói, lập tức lại nghĩ tới cái gì, sắc mặt nghiêm túc lên. “Gia, ngài hôm qua không trở về, hoàng thượng triệu ngài tiến cung, ta đã vào cung thong báo người ta nói gia mất tích, như vậy gia có phải nên vào cung một chuyến hay không?”

“Tìm ta tiến cung?Buổi sáng hôm nay còn tìm sao?” Diêm Cửu Giới hơi hơi nheo lại mắt, vẻ mặt vẫn lười biếng.

“Bẩm gia, không có.” Tổng quản nhanh chóng trả lời.

“Ân hừ, hiển nhiên không phải thực vội, đừng để ý. Đi đi đi, ta muốn những thứ kia,nhanh đi làm cho ta.” Hắn nói xong đứng dậy, chuẩn bị đổi quần áo, đợi chút trở về Thẩm gia.

Hắn đứng dậy đổi quần áo tốt,khi đi ra phòng ngủ, Hạ Niết Đông đã ngồi ở trước bàn uống trà.

“Ngươi xuất hiện thật sự là không đúng thời điểm, hôm qua ta bị nhốt ở ngoài thành, trên người nửa lượng bạc cũng không có, thế nào không thấy ngươi xuất hiện?” Diêm Cửu Giới tức giận nói.

Hạ Niết Đông bên môi nổi lên một nụ cười đàng hoàng. “Ta có tẫn trách âm thầm bảo hộ ngươi, bất quá,khi chờ ta xong việc quay đầu, ngươi đã bị trói ở trên giường. Bất quá ngươi yên tâm, nếu ngươi rơi vào nhà xí,khi Thẩm cô nương không có biện pháp kéo ngươi, ta sẽ đi hỗ trợ.”

Hắn đều thấy được? Diêm Cửu Giới nghe vậy đột nhiên ngẩng đầu lên.

“Ngươi……” Hắn cắn răng trừng mắt nhìn Hạ Niết Đông một cái. “Đã thấy được, không hiện thân hỗ trợ sao? Biết rõ trên người ta không bạc, còn khoanh tay đứng nhìn.”

“Khó có người dám đem Định vương gia trói thành bánh ú, ta cho ngươi hưởng thụ một chút lạc thú.Yên tâm,ta sẽ không đem chuyện ngươi bị dây thừng buộc dắt đi nhà xí nói ra,miệng ta thực chặt.” Hạ Niết Đông nói còn nhịn không được cười ha ha.

Ngay sau đó một củ lạc bay qua bên má Hạ Niết Đông, nếu hắn không tránh nhanh,khả năng đã bắn thẳng vào trong miệng hắn.

“Động thủ?” Hạ Niết Đông hảo ngoạn liếc hắn một cái, cảm thấy Diêm Cửu Giới thoạt nhìn cùng bình thường không quá giống nhau. “Ngươi không phải thực có dịp được vui đùa sao? Xem ra cô nương này thực sự chỉnh được ngươi.”

Diêm Cửu Giới trừng hắn một cái, cái gì cũng không chịu lộ ra.

Ở vương phủ mọi người đều cho rằng Hạ Niết Đông là hộ vệ Diêm Cửu Giới, nhưng kỳ thực hai nam nhân này là bạn thân nhận thức nhiều năm. Nhiều năm trước Diêm Cửu Giới ở trên chiến trường cứu Hạ Niết Đông một mạng, từ đó về sau hắn thường xuyên xuất hiện ở bên người Diêm Cửu Giới,về sau theo Diêm Cửu Giới từ chiến trường hồi kinh, trải qua thảm kịch cửa nát nhà tan, Hạ Niết Đông sẽ không lại rời đi bên người hắn.

Hạ Niết Đông nói muốn báo ân cứu mạng, nhưng Diêm Cửu Giới biết, vài năm nay người muốn ám toán hắn nhiều lắm, Hạ Niết Đông cứu hắn số lần đã xa xa vượt qua hắn năm đó viện thủ chi trợ. Mà Hạ Niết Đông đến nay còn chưa có rời đi, chẳng lẽ là sợ ngày nào đó Định vương gia hắn thực sự bị người hại chết? Diêm Cửu Giới không biết, nhưng hắn thích bên người có vị bằng hữu, bằng không hắn ngay cả người nói tri kỷ nói cũng không có.

“Nghe nói hôm qua tiểu hoàng đế đi tìm ngươi? Tây bắc muốn nổi lên chiến sự?” Hạ Niết Đông thần sắc vừa động.

“Ân. Cùng chúng ta dự đoán không sai biệt lắm, cũng nên đến một chút tin tức, bằng không tiểu hoàng đế này thật đúng là không có tiến bộ gì.” Diêm Cửu Giới lạnh nhạt nói.

“Vậy ngươi muốn vào cung sao?”

“Còn không đến thời điểm nhúng tay,sáng sớm hôm nay không có tìm đến, có thể thấy được tình huống chưa nguy cấp, lâm trận nói sau. Về phần binh khí, khả năng ngươi nên chú ý nhiều. Ta hoài nghi khi lâm trận trong triều khẳng định có người lên, chiến tranh là thời cơ thăng quan phát tài tốt, những người đó sẽ không bỏ qua.” Diêm Cửu Giới hừ lạnh.

“Không thành vấn đề, ta có thể xử lý. Cần ta cùng ngươi về Thẩm gia sao?” Hạ Niết Đông vừa nói vừa cười.

Diêm Cửu Giới một quyền huy qua, kham kham theo hắn chóp mũi đảo qua. Hoàn hảo Hạ Niết Đông lẩn mất nhanh, bằng không mũi thẳng khả năng muốn chặt đứt.

Đang lúc hai cái đại nam nhân chuẩn bị luyện quyền cước, tổng quản từ bên ngoài vào. “Cửu gia, ngài muốn mấy thứ kia đã chuẩn bị tốt.”

Diêm Cửu Giới lập tức thu hồi quyền cước, buông tha việc tiếp tục truy đánh Hạ Niết Đông, tiếp nhận cái làn trong tay tổng quản. “Ta đi đây.”

“Cửu gia,vạn nhất trong cung lại đến tìm, tiểu nhân nên trả lời thế nào?” Tổng quản nhanh đuổi theo hỏi.

“Tùy ngươi thích trả lời thế nào đều được, tóm lại gia ta hôm nay không rảnh tiến cung.” Diêm Cửu Giới tùy ý vẫy vẫy tay, người đã cất bước đi rồi.

Diêm Cửu Giới xuyên qua rừng hoa đào,khi đến căn nhà cỏ của Thẩm gia ở bên dòng suối, chỉ có lão nhị Thẩm gia Ngọc Tinh đứng ở trong viện sưởi nắng làm đồ ăn.

“Diêm đại ca, ngươi đã về rồi?” Thẩm Ngọc Tinh bừng tỉnh giống như cùng hắn rất quen thuộc chào hỏi.

“Ta trên đường mang theo vài thứ cho các ngươi, hy vọng hợp khẩu vị mọi người.” Diêm Cửu Giới cũng không keo kiệt tươi cười đáp lại,vừa nói vừa đem cái làn trong tay đưa cho nàng.

Tay nàng vừa tiếp nhận,không kịp chờ liền mở làn ra. “Chân gà? Chân giò? Sườn? Nha,thật phong phú nha! Diêm đại ca trong nhà đi thắp hương sao? Thế nào nhiều thứ tốt như vậy?”

Diêm Cửu Giới cười cười, nếu như vậy nghĩa là trong nhà cúng bái,vậy trong phủ hắn đại khái mỗi ngày đều cúng. “Đại tỉ ngươi đâu?”

“Đại tỉ ở trong phòng rượu, hiện tại ta đã trưởng thành, nấu cơm đều là ta phụ trách, đại tỉ chỉ cần chuyên tâm nhưỡng rượu.” Thẩm Ngọc Tinh cười nói, nghĩ đến đồ ăn trong tay, tươi cười nhịn không được càng xán lạn. “Dư An cùng Ngọc Lâm đi học, đợi chút trở về khẳng định vui vẻ muốn chết.”

Nhà bọn họ đã lâu không biết vị thịt, bình thường đều thật lâu mới mua một lần thịt ăn, nào có giống như vậy,vừa có gà vừa có lợn, quả thực giống như mừng năm mới.

“Như vậy a,vậy cơm trưa liền phiền toái ngươi.” Diêm Cửu Giới cười cười. “Ta đi giúp đại tỉ ngươi làm việc.” Hắn nói liền hướng gian nhà cỏ làm phòng rượu đi đến.

Còn chưa đi vào rượu phòng, hắn đã cảm giác được một cỗ hơi nóng vào người. Vừa vào cửa, nhìn thấy Thẩm Lăng Phi ngồi trước đại táo cố gắng tạo gió,mái tóc nguyên bản sơ cẩn thận có chút hỗn độn,trên má trắng nõn còn có chút khói bụi không cẩn thận dính trên.

Hắn thấy trên mặt nàng khói bụi cùng hỗn độn, nhưng lại cảm thấy nàng mang chút ngốc nghếch,bộ dáng kia cực kỳ đáng yêu, làm cho hắn muốn chạy qua sờ sờ đầu nàng,sờ mặt nàng nữa. Còn có môi nàng,lúc này xem ra hồng nộn như vậy,làm cho người ta muốn kiểm tra,xem có phải mềm mại như thế hay không.

Bất quá hắn nếu thực xúc động làm như vậy, chỉ sợ sẽ bị nàng trực tiếp đá ra khỏi nhà, về sau rốt cuộc không cơ hội nhìn thấy nàng. Cho nên vẫn là hoàn hồn đi!Diêm Cửu Giới hắn tuy cái có tiếng cuồng nhân,không để ý bất cứ ai, nhưng đối mặt cô nương này, hắn cũng không dám lỗ mãng.

“Lồng hấp này chưng cất cái gì?” Hắn nhịn không được mở miệng hỏi.

Thẩm Lăng Phi không phát hiện hắn đến, bỗng nhiên nghe được thanh âm bị phát hoảng. “Ngươi…… Thực sự đã trở lại?”

“Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng ta sẽ đào tẩu? Vậy ngươi còn thả ta đi?” Diêm Cửu Giới đối với phản ứng kinh ngạc của nàng cảm thấy buồn cười.

Mày nàng nhăn lại. “Bảy mươi lăm đồng không là gì với những kẻ giàu có,ta không biết ngọc bội của mẹ ngươi đối với ngươi mà nói có đáng giá từng này tiền hay không.”

“Ta nếu không trở về, ngươi sẽ đem ngọc bội bán sao?” Hắn hỏi lại.

Thẩm Lăng Phi nghe lời này mày lại nhíu lại. “Cho nên ta mới không nghĩ thu ngọc bội của ngươi, bán đi ngọc bội ta sẽ tâm thần bất an,nhưng không bán ta lại nuôi không nổi nhà mình, nhưỡng rượu cũng cần tiền vốn, mua vật liệu tương đối cần tiền, ngươi xem,bao gạo này phải mất mấy đồng mới mua được. Cho nên ngươi đây là khó xử ta!” Nàng nhịn không được khiển trách hắn vài câu.

“Vậy thật sự xin lỗi,Thẩm cô nương, ta thấy ta nên nhanh chóng đem bạc trả lại ngươi, để tránh ngươi khó xử.” Hắn nói lấy ra một túi bạc, bỏ vào trong tay nàng, “Ngươi đếm một chút, ta đến giúp ngươi thổi lửa.”

Thẩm Lăng Phi nhìn túi tiền trong tay tiền túi, kinh ngạc liếc hắn một cái, sau đó thật sự mở ra tiền túi, bắt đầu đếm tiền. Quả nhiên đếm đủ là bảy mươi lăm đồng không có sai. Nàng cất tốt tiền túi, lập tức lấy ra ngọc bội trong lòng muốn trả hắn.

Nhưng Diêm Cửu Giới cũng không thu hồi lại. “Ta còn nợ ngươi,chưa có người bồi ngươi, chờ ta làm việc đủ, ngươi trả lại ta đi!”

“Nhưng thứ này trân trọng như vậy, ta sợ đánh mất, như vậy ta thực khó xử.” Nàng lại vươn tay ra.

Lúc này hắn tiếp nhận ngọc bội kia, nhưng cũng đứng dậy đứng ở trước mặt nàng, đem ngọc bội đeo lên cổ nàng. “Như vậy sẽ không sợ đánh mất, không phải sao?”

Hắn lui ra phía sau một bước thưởng thức, cảm giác được ngọc bội làm bạn chính mình nhiều năm tựa vào trước ngực nàng, liền có cảm giác thỏa mãn. Mỗi lần nhìn đến thân mình bé nhỏ của nàng làm việc, phỏng phất có ý chí vô cùng lớn, dựa vào tín niệm cứng như sắt thép của nàng, nghiêm túc làm việc dưỡng gia đình, hắn liền cảm thấy muốn thay nàng làm chút gì.

“Này……”Mặt nàng hơi hơi phiếm hồng,hành động này giống như tình nhân tặng vật đính ước, làm cho đầu óc nàng không khỏi hiểu lầm đi.

Bất quá Diêm Cửu Giới đã ngồi trở về thổi lửa, căn bản không nhìn nàng. Nàng do dự một chút,đành phải tạm thời nhận.

“Không phải muốn nhưỡng rượu sao?” Diêm Cửu Giới quay đầu hỏi.

“Ngươi hiện tại làm chính là nhưỡng rượu bước đầu tiên a, hấp gạo. Chờ gạo hấp chín, liền đổ ở trên bàn bên kia, không ngừng mà lật tới lật lui,để gạo cấp quán lạnh. Sau đó trộn đều hỗn hợp mặt rượu,cho vào thùng đậy kín để lên men năm ngày, lại thêm nước điều hòa,đậy kín, cuối cùng lại dùng phương pháp chưng nấu, mới có thể lấy ra chút ít rượu……”

“Đợi chút, thế nào phức tạp như vậy?” Diêm Cửu Giới nghe đến đầu cháng váng não phình lên. “Sau đó có thể uống? Ngươi là như vậy nhưỡng ra đào hoa túy sao? Hoa đào còn chưa có nở, hiện tại liền nhưỡng, hoa đào từ đâu mà dùng?”

“Chưng nấu trích rượu còn phải nhập diếu cất chứa mấy tháng, chờ hoa đào nở,phải hái hoa đào, phối hợp nhiều loại hương liệu chế biến. Tiếp theo đem hương liệu chế biến tốt đậy kín,chôn xuống đất khoảng vài tháng, cuối cùng mới lấy ra, lọc ra rượu đào hoa,kết hợp cùng rượu gạo đã chưng cất tốt từ trước, còn có một ít hương liệu, thế này mới có thể chế thành đào hoa túy.Đây vẫn là nói giản lược,nếu muốn nói tỉ mỉ, trong lúc nhất thời nói không rõ ràng.” Nàng khiêu khích liếc hắn một cái.

Hắn bị nàng trừng hơi giận hư. “Được rồi, là ta không tốt, ta hiện tại biết đào hoa túy có bao nhiêu khó nhưỡng, một hơi uống hết năm vò, chả trách ngươi tức giận.”

“Ta tức giận không chỉ là vì đào hoa túy khó nhưỡng,còn bởi vì ngươi dính vào có khả năng ảnh hưởng đến danh dự của ta, nếu không phải ta còn có tồn kho,vậy ước hạn cấp cho thương gia rượu không phải giao không ra sao?” Nàng đợi đến cơ hội nói hắn hai câu, nam nhân này thực sự xằng bậy, không bán hắn liền trộm uống, quả thực giống cái oa nhi.

“Được rồi, ta không phải đang bồi tội sao?” Hắn nhìn nàng thuần thục đem gạo chưng tốt quán lạnh, nhịn không được tò mò hỏi: “Ngươi nhưỡng rượu đã bao nhiêu năm?Học công phu từ ai?”

“Ta nghĩ…… Tính tính cũng đến năm năm.Cha ta vốn là một huyện lệnh nho nhỏ, tuy là vị quan thanh liêm,nhưng cững không có gì trở ngại. Nhưng sau khi cha mẹ ta song song qua đời, để lại ba cái đệ muội, lúc ấy Dư An cũng mới ba tuổi. Bởi vì nhà mẹ đẻ mẫu thân ta làm nhưỡng rượu,trước khi xuất giá đều ở nhà hỗ trợ, cho nên đối với kỹ thuật nhưỡng rượu rất quen thuộc,sau khi cha ta bệnh,nương dạy ta phương pháp nhưỡng rượu sau cũng theo đi, từ đó về sau ta dùng bản sự này nuôi ba cái đệ muội.”

Khi nàng nói chuyện bên môi hàm một chút tươi cười bình tĩnh, nhàn nhạt, không biết tại sao,nụ cười kia lại làm cho hắn cảm thấy phiền muộn, làm cho hắn cảm thấy xót xa. Nữ tử này đối mặt với gánh nặng trầm trọng với sinh mệnh mình, cũng dùng loại cười nhạt này đối mặt sao? Cho nên trên người nàng mới có thể có loại khí chất có thể ổn định lòng người bình tĩnh sao? Bởi vì như thế,khi hắn ở bên người nàng mới có thể cảm giác được so với bình thường đều an tường sao?

“Ngươi…… Không phiền lụy sao?” Hắn ngữ điệu nói rất nhẹ.

Nàng sửng sốt, sau đó lộ ra một chút cười khổ. “Có đôi khi không chấp nhận được ngươi luôn luôn nhìn sau này,khi sức lực chỉ đủ đi về phía trước, sẽ không cần đem tâm thần hao phí ở quá khứ. Ta không dám quay đầu, không dám nghĩ có mệt hay không, sợ suy nghĩ bước đi không nổi nữa.Tựa như đi một con đường dài, không dám tùy tiện ngủ, sợ vừa ngồi xuống, đứng dậy liền thấy mềm chân, không có cách nào khác là tiếp tục đi.”

Khi một người sức lực chỉ đủ đi về phía trước, sẽ không cần đem tâm thần hao phí ở quá khứ?

Những lời này trong lúc vô tình đâm vào tâm của hắn tâm.

Như vậy hắn bởi vì phía trước không có mục tiêu, cho nên mới không thoát khỏi quá khứ sao? Nói cách khác, hắn có nhiều thời gian nhớ lại, cho nên đã qua nhiều năm như vậy,ảo mộng của hắn thỉnh thoảng còn xâm nhập từng thời điểm hắn thanh tỉnh?

Hắn lâm vào trầm tư, mà nàng quay đầu nhìn hắn, nhìn đến trên mặt hắn hiện lên chua xót cùng dày đặc sầu bi,bầu không khí tịch liêu kia chính là thứ lúc trước nàng bị hắn hấp dẫn.Diêm Cửu Giới này nhìn như sang sảng, nhưng trong lúc vô tình sẽ tản mát ra một loại cô tịch cực kì thâm trầm.

“Ta nói xong chuyện nhà ta, vậy còn ngươi? Ngươi đến đây làm việc, người trong nhà không ý kiến?” Nàng nhẹ giọng hỏi, kỳ thực đối với hắn cảm thấy tò mò, lại không tiện trực tiếp hỏi. Kỳ thực nàng càng muốn biết, là cái gì làm cho hắn lộ ra ánh mắt như vậy, là cái gì làm cho hắn đem ưu sầu chôn sâu như vậy?

“Ta không có người nhà.” Hắn chậm rãi mở miệng. “Ta tròn mười tám tuổi liền đi tòng quân, năm năm trước từ đông bắc trở về, người nhà chết vào một hồi hoả hoạn. Cha ta, ta nương, đại ca ta, nhị ca, còn có…… Đại tẩu.”

“Ngươi với đại tẩu ngươi cảm tình tốt lắm?” Chú ý tới hắn nói đến hai chữ “đại tẩu”, âm điệu cùng phía trước không lớn, điều này làm cho nàng mẫn cảm nhìn hắn một cái.

Thân mình hắn cứng đờ, trầm mặc thật lâu, lâu đến mức nàng hoài nghi hắn không dự tính trả lời, nhưng mà hắn vẫn mở miệng.

“Là bạn hồi nhỏ, nàng……Thời điểm qua đời còn thực trẻ.” Hắn nói đến đây như là khó nhịn nhớ tới chuyện cũ, đột nhiên đứng dậy. “Tốt lắm,ngươi nói không sai, chúng ta không nên tốn nhiều thời gian đi nhớ lại quá khứ, bằng không đường trước mắt sẽ đi không được.”

“Diêm Cửu Giới……” Nàng xuất phát từ bản năng kêu.

Nàng muốn nói gì, muốn làm chút gì xóa đi chua xót trong mắt hắn, nhưng phát hiện chính mình như thế vô năng, ngay cả an ủi một người đều làm không xong. Xem ra hắn muốn nói chỉ có như vậy, nàng vẫn là đừng làm cho hắn hồi tưởng lại chuyện cũ không tốt mới đúng.

Nàng không thể tưởng tượng, nếu đệ đệ muội muội đều đi theo cha mẹ, trong nhà chỉ còn lại một mình nàng, nàng có dũng khí chống đỡ tiếp hay không. Cho nên Diêm Cửu Giới khổ, nàng có thể tưởng tượng được.

“Đúng rồi, ta trước đó không lâu mới nhưỡng một loại rượu mới khá ngon, hẳn là có thể uống. Ngươi đã là cái đại tửu quỷ, đến giúp ta nếm thử đi!” Nàng đứng dậy.

“Muốn uống rượu? Kia đương nhiên không thành vấn đề.” Diêm Cửu Giới trên mặt lo lắng nháy mắt biến mất, hồi phục bộ dạng ngày thường. “Nói đến chuyện uống rượu này, hỏi ta thật chính xác. Mấy năm nay rượu ta uống qua không có mấy ngàn cũng có mấy trăm vò,để ta giúp ngươi kiểm định.”

“Vậy đợi chút, ta trước thêm củi lửa.” Nàng khuynh thân đem táo lí chất thêm đầy, thế này mới đưa hắn ra phòng rượu, đến hầm rượu chuyên môn chứa đựng rượu đi.

Ở trong hầm rượu một vòng, nàng mới từ góc chuyển ra một vò rượu đầy bụi. Diêm Cửu Giới thấy nàng hết sức di chuyển, thân thủ lập tức tiếp nhận. Hắn một tay ôm lấy vò rượu, nàng vạch bỏ giấy dán, nhất thời hương rượu tràn bốn phía.

“Ân, ngửi thấy cũng không tệ, may mắn không toan điệu.” Nàng mang tới thìa rượu, múc một thìa lên, nhẹ nhàng xuyết một ngụm. “Ngươi nếm thử?”

Diêm Cửu Giới từ thìa rượu trong tay nàng, cứ như vậy khom người uống rượu trong thìa rượu. “A, rượu ngon!Rượu này miên nhu cam liệt, vào miệng thật ngọt, lạc khẩu miên,mùi hương khá kích thích, rượu ngon.”

“Thật vậy chăng?” Nàng kinh hỉ hỏi, trên mặt nở rộ ra lúm đồng tiền xinh đẹp.

Hắn cúi người, nhìn nụ cười của nàng lại cảm thấy say. Hắn uống rượu không làm cho hắn say, nhưng tươi cười của nàng lại làm cho hắn say. Nếu hắn đủ thành thực, sẽ thừa nhận, hắn sở dĩ cứng rắn muốn ở bên cạnh làm việc bồi thường, chẳng phải bởi vì hắn là cái người thành thật, không muốn chiếm tiện nghi, mà bởi vì hắn muốn thường thường nhìn đến nàng,muốn nhiều lần ở bên người nàng.

Nàng có loại khí chất trầm tĩnh, chỉ cần ở bên người nàng, nhìn thấy nụ cười dịu dàng kia,tâm hắn sẽ xao động mất bình tĩnh. Phảng phất ảo mộng cùng đau khổ từng có đều tìm không thấy tung tích, phảng phất hắn có thể thoát khỏi lo lắng, bình tĩnh hưởng thụ thanh tỉnh.

Hắn thật muốn biết,vào ban đêm những khi không thể ngủ, nếu có nàng làm bạn,ảo mộng có thể không đến hay không?

Lại nghĩ ý nghĩ của bản thân quả thực giống đăng đồ tử,khi cảm thấy có chút thẹn thùng, nàng mở miệng nói chuyện.

“Ngươi nói chỉ có đào hoa túy có thể làm ngươi say, ngươi…… Buổi tối có phải ngủ không tốt hay không?” Nàng nghĩ tới hắn vì người nhà chết trong biển lửa, nghĩ tới ấm ảnh trong đáy mắt hắn, nghĩ tới bộ dạng hắn liều lĩnh ngã say vào hầm rượu này, bỗng nhiên cảm thấy mềm lòng.

Đau khổ của hắn có phải rất trầm trọng hay không, trầm trọng đến mức làm hắn không thể thừa nhận, cho nên mới muốn ở trong rượu tìm kiếm bình tĩnh? Mới có thể ngã say vào hầm rượu của nàng như vậy?

“Ta ngủ không nhiều lắm.” Hắn không phủ nhận cũng không chứng thực điều nàng đoán.

“Vò rượu này cũng đã mở, ta cũng không muốn bán, vậy cho ngươi đi!Nhưng thời điểm ngươi làm việc không cho uống, bằng không ta sẽ đem ngươi trói lại nha!” Nàng cố ý cảnh cáo hắn.

“Ha ha ha, chỉ cần đừng dùng dây thừng dắt ta đi nhà xí, như thế nào đều có thể.” Hắn chế nhạo nói.

Đáp lại của nàng là trừng hắn một cái. “Không có thời gian với ngươi tranh cãi, gạo sắp chưng chín, ta phải đi xử lý.”

Hắn không có đáp lời, chính là ngoan ngoãn đi theo. Hắn biết,vò rượu này là ôn nhu của nàng, là an ủi của nàng. Hắn biết.Nữ tử này không chỉ kiên cường, còn thực ôn nhu.

Diêm Cửu Giới dựa vào thái độ hiền hòa hảo sảng của hắn, cùng mỹ thực thỉnh thoảng mang đến chinh phục nhóm tiểu quỷ Thẩm gia. Mà thái độ làm việc của hắn cũng tốt, cũng chinh phục được tâm Thẩm Lăng Phi.

Một tháng này, hắn cơ hồ mỗi ngày đến Thẩm gia báo danh, nếu Thẩm Lăng Phi làm việc nặng mà không đợi hắn, hắn liền đối với nàng nhíu mày, bày sắc mặt. Khiến cho nàng hoài nghi lên, rốt cuộc ai mới là lão bản.

Bất quá đó phương thức bá đạo của hắn, lại làm cho nàng cảm thấy uất ức, một tháng này, nàng thực sự thoải mái rất nhiều. Kỳ thực công việc nhưỡng rượu không thể thiếu việc nặng, thùng rượu đều lớn như vậy, có đôi khi bên trong đầy gạo hoặc rượu, sức nặng tương đối kinh người, bằng nàng một cái thiếu nữ tử, nếu mọi chuyện chính mình làm, thật sự là vạn phần cố hết sức, mà hiện tại những việc đó đều rơi trên người hắn.

Nhưng hôm nay không biết tại sao, nửa buổi sáng đều trôi qua, vẫn không thấy người kia xuất hiện. Nàng hôm nay chuẩn bị đem thùng rượu tẩy tốt cầm vật dụng chưng nấu gạo đi ra, di chuyển thùng rượu chính là chuyện cố hết sức. Mấy ngày nay nàng đều bị hắn nuông chiều hỏng rồi, việc gì cũng chưa ở làm, khiến cho trước mắt khi hắn không co, nàng lại cảm thấy tiến thoái lưỡng nan.

“Như vậy cũng không tốt, Diêm Cửu Giới về sau phải rời đi, ta cuối cùng không thể dựa vào hắn cả đời đi?”

Thẩm Lăng Phi hai tay chống thắt lưng, trừng mấy thùng rượu lớn nhỏ dựa vào tường kia, quyết định bỏ qua cảm giác chua sót khi nghĩ đến hắn phải rời khỏi kia.

Nàng lo lắng một chút, bởi vì muốn dùng là hai thùng rượu ở dưới, nhưng nàng lại không nghĩ đem thùng rượu ở trên chuyển xuống dưới, cho nên quyết định đầu cơ trục lợi, một bên đỡ rượu thùng ở trên, một bên đem thùng rượu ở dưới rút ra. Nhưng nói thì dễ dàng, làm thì khó khăn, rất nhanh nàng liền phát hiện chính mình bị nhốt.Tay đỡ thùng rượu trên rất mỏi, mà thùng rượu phía dưới lại nặng như vậy, nàng căn bản không thể thuận lợi rút ra.

Nhưng là làm sao bây giờ đâu?

Trước mắt nàng là đâm lao phải theo lao, trong nhà chỉ còn một mình nàng, Ngọc Tinh đưa ra ngoài mua đồ ăn, hai đứa nhỏ đang đi học, cũng không ở nhà. Nàng buông tay cũng không được,tiếp tục như thế cũng không thành, quả thực muốn khóc. Thảm hại hơn là còn không thể khóc, bởi vì khóc còn không có tay có thể lau nước mắt, vạn nhất nước mắt rơi tứ tung chẳng phải là càng chật vật?

“Diêm Cửu Giới, vì sao ngươi sớm không ở trễ không ở, cố tình hiện tại không ở? Ai tới cứu ta nha?”Cái trán nàng đã chảy ra mồ hôi,tay đỡ thùng rượu mỏi đòi mạng,nếu thực sự không có người tới cứu nàng, nàng cũng chỉ có thể buông tay.

Mà nàng tưởng tượng đến,sau khi vừa buông tay,hai cái thùng rượu này khẳng định toàn bộ sẽ sụp xuống dưới, đến lúc đó không bị đè nặng chết đã là nàng may mắn.

“Chẳng lẽ chết sớm chết muộn đều phải chết sao?” Nàng khổ mặt, đang chuẩn bị cắn răng buông tay,khi muốn mau chóng ngã, một tiếng hô nam nhân đánh gãy nàng.

“Thẩm Lăng Phi, ngươi đang làm cái gì” Diêm Cửu Giới mới bước vào phòng nhưỡng rượu, đã bị một màn trước mắt làm sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh.

Nữ nhân này vì sao làm chuyện ngu xuẩn? Nếu hắn đến chậm một bước, nàng chẳng phải là bị thùng rượu đổ chôn sống?

“Diêm Cửu Giới, trời ạ, cám ơn trời đất, ngươi đã đến rồi.” Nàng cảm động thiếu chút khóc ra.

“Ngươi đừng động, bảo trì tư thế này đừng nhúc nhích, ta nâng đống thùng này chuyển xuống dưới.” Hắn bị nàng dọa đến, nhanh chóng tiến lên, dè dặt cẩn trọng bắt đầu nghĩ biện pháp giải cứu nàng khỏi khốn cảnh này.

“Ngươi cẩn thận một chút, nếu thực sự muốn sụp, ngươi muốn khiêu……” Nàng mới nói một nửa, cũng không biết là hắn động tác rất lớn, vẫn là tay nàng chống đỡ không được,bức tường bằng thùng rượu bắt đầu buông lỏng, khoảng cách cái thùng rượu có chút khá lớn này đổ khá nhanh,rơi xuống dưới.

Ánh lửa khẽ chớp,bên tai của nàng toàn là tạp âm thùng rượu lăn lộn ù ù, đầu óc đã trống rỗng.Nàng bị gục ở trong hoảng hốt, cả người dựa vào một bức tường khác, né tránh đại bộ phận thùng rượu va chạm.

Dù vậy, nàng vẫn là bị tình hình thảm thiết này làm chấn đắc choáng váng đầu. Đợi khi thùng rượu không lăn lộn nữa, tất cả đều lăn xuống dưới, nàng mới rên rỉ mở mắt!

Một mảnh bữa bãi.

“Ngươi không sao chứ?”Thanh âm Diêm Cửu Giới ở phía sau nàng vang lên, thanh âm kia giống như cắn răng mà nói.

“Giống như không sao cả, ngươi thì sao?” Nàng bỗng nhiên hiểu được, nàng sở dĩ không sao cả nguyên nhân là vừa mới có bức tường thịt bảo vệ nàng, mà bức tường kia chính là Diêm Cửu Giới. Hắn không chỉ ở thời khắc nguy cấp đem nàng đẩy ra, còn đem nàng hộ tiến trong lòng, thay nàng hứng chịu mọi nguy hiếm đánh tới.

“Ân…… Ít nhất còn sống.” Hắn miễn cưỡng bày ra một nụ cười.

Nàng khẩn trương xoay người, nhìn đến trên lưng hắn còn áp một cái thùng rượu lớn, nàng khẩn trương nhảy dựng lên, chạy nhanh nâng thùng chuyển đi “Nha, mau đứng lên, ta kiểm tra xem. Ngươi bị đâm không nhẹ, xương cốt có bị gãy hay không?”

Nàng kéo y phục hắn, một đôi tay bận kiểm tra thân mình hắn, lúc này cũng tránh không được nam nữ chi ngại. Hoàn hảo trừ bỏ phía sau có ứ thanh bên ngoài,xương cốt hẳn là không sao.

“Cũng không có việc gì, nhiều lắm đau nhức hai ngày thôi, không cần lo lắng.” Hắn duỗi thân duỗi hai tay, hướng nàng cười nói.

“Tay ngươi đổ máu!” Nàng thấy được tay áo hắn rách ra một đạo khẩu, mặt trên có một cái lỗ hổng dài đến tam tấc, mặc dù không sâu, nhưng còn chảy máu. “Còn nói không có gì? Đều chảy máu, ngươi ngu ngốc này!”

Hai tay nàng nắm giữ cánh tay hắn, khẩn trương kiểm tra lỗ hổng kinh người,nước mắt liền như vậy rơi xuống. Lo lắng cùng sợ hãi, lúc này hóa thành nước mắt. Nghĩ đến tình huống kinh hồn mới vừa nãy, nếu hắn thực sự xảy ra chuyện, nàng thật sự không biết nên đối mặt điều ngoài ý muốn này thế nào.

Mấy ngày nay nay, cùng hắn ở chung, bất tri bất giác lại đối với nàng trọng yếu như thế. Bởi vì đồng dạng mất đi người nhà, bởi vì đồng dạng không hề muốn quay đầu gặp được, nàng cảm giác phảng phất hơn người bằng hữu, khiến nàng ngày thường vui vẻ cùng dựa vào nhiều hơn. Nàng sớm đem hắn trở thành người nhà mà đối đãi, thế nào có biện pháp chấp nhận hắn vì nàng mà bị thương, thậm chí không cẩn thận sẽ mất mạng đâu!

“Lăng Phi, ngươi khóc? Không…… Ta không sao, thực sự, chỉ là chút tiểu thương.” Nhìn thấy nước mắt nàng, hắn cư nhiên chân tay luống cuống lên.

Một cái đại nam nhân không sợ trời không sợ đất,khi ở triều đình gây sóng gió, có vài mạng người mất trong tay, hắn cũng không chớp mắt,mà hiện nay cư nhiên bị nước mắt một cái tiểu nữ tử đả bại.

“Ta thực sự bị ngươi hù chết, vạn nhất ngươi…… Vạn nhất ngươi chết làm sao bây giờ?” Nàng mân miệng, nước mắt ở trên mặt chảy xuống thành hai dòng sông nhỏ,bình tĩnh ngày thường của nàng đã biến mất không còn sót lại chút gì.

Hắn kinh ngạc mở rộng ánh mắt ra nhìn nàng, ánh mắt rốt cuộc không thể di chuyển. Nàng không phải sợ hãi tình cảnh chính mình, nàng khóc là vì hắn?

Vừa lúc có một loại cảm nhận rất nhỏ ôn nhu quay quanh hắn, cổ họng hắn dường như cứng lại, nói không ra lời.

Rất nhiều người đều muốn từ trên người hắn muốn cái gì, nhưng rất ít người sẽ trước vì hắn suy nghĩ,nghĩ hắn muốn cái gì. Mà tiểu nữ tử này mới quen biết không lâu, nhưng lại thật tình đợi hắn,quan tâm hắn như thế. Đối với người khác mà nói điều này có lẽ không có gì, nhưng đối với Diêm Cửu Giới thường coi sinh mệnh lạnh bạc mà nói, là ôn nhu khó có được.

Vốn hắn còn đang tức giận nàng đem chính mình đặt trong nguy hiểm,không nghĩ tới nước mắt nàng lập tức dập tắt cơn tức của hắn,làm trái tim không chỉ mềm đi, còn đập nhanh lên.Khi nàng như vậy ngửa đầu nhìn hắn, trong mắt chỉ có hắn, nguyên bản tất cả nhu tình đè nén xuống lúc này lại mở ra.

“Lăng Phi.” Hắn rốt cục có thể mở miệng,trong tiếng nói khàn khàn đầy thỏa mãn ôn nhu. Hắn thân thủ lau đi lệ bên má nàng, bàn tay thô ráp kia khẽ nâng lên mặt nàng.

Nàng ngừng khóc, dương mâu tiến vào trong đôi mắt nóng cháy của hắn, rốt cuộc không thể dời đi.

Sau đó hắn thở dài,khi nàng không kịp hỏi hắn vì sao thở dài,môi hắn phủ trên của nàng, ngăn chặn bên môi nàng thở dốc.

Nàng hơi hơi mở to mắt, không biết làm sao đứng thẳng bất động. Thẳng đến khi hắn ôn nhu vuốt ve đôi môi nàng, nàng mới dần dần thả lỏng, dần dần bị hắn kéo vào trong tiếp xúc ấm áp.

Đôi mắt nàng dần dần buông xuống.

Môi nàng cũng dần dần nóng rực.

Người hắn ấm lòng nàng,nụ hôn của hắn làm nóng người nàng, mà bóng dáng hắn tràn đầy trong đôi mắt đã nhắm lại của nàng, đổ đầy tâm tư nàng.

Người của hắn làm nàng say rượu, mà nụ hôn của hắn làm say hồn nàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.