Tương Tựu (Chấp Nhận)

Chương 52




Mặt Chu Bạch không chút biểu tình, Giản Từ đoán không ra tâm tư anh, chỉ đoán đại khái anh cũng không phải giận dỗi. Giản Từ suy nghĩ một chút, nỗ lực ngồi dậy.

Chu Bạch thuận thế tránh ra, ngồi qua một bên, nghiễm nhệ bộ kẻ đứng nhìn.

Giản Từ do dự hồi lâu, mới mở chân ra khóa ngồi trên eo Chu Bạch, nặn một ít thuốc bôi trơn lên lòng bàn tay, cẩn thận giúp Chu Bạch xoa xoa cự vật, tới tới lui lui mà ve vuốt.

Nói không xấu hổ là không thể, thế nhưng bóng tối xung quanh lại là nơi che lấp tốt nhất. Giản Từ tay run chân run, còn trên mặt nóng bừng tưởng chừng có thể chiên trứng, như bởi vì chính cậu không nhìn thấy, mà đối phương cũng không rõ ràng, cho nên thẳng thắn không thèm đếm xỉa.

Cậu khó khăn mở rộng mặt sau của mình, mà thời điểm thoát lực ngã ngồi trên người Chu Bạch, anh liền không thể nhịn được nữa, nghiêng người đem cậu lần thứ hai ép xuống phía dưới, hung ác nói: ” Em càng ngày càng biết cách trêu chọc tôi,còn làm lần nữa tôi liền làm chết em!”

“A!” Giản Từ đột nhiên bị xoay xuống dưới, trước mắt một mảnh mờ mịt, bất quá có một bàn tay đỡ lại gáy cậu, tránh cho cậu cùng ván giường tiếp xúc thân mật.

Cậu không biết trả lời Chu Bạch thế nào, rõ ràng đối phương nói chính mình làm chuẩn bị, tại sao giờ lại đổ hết tội lỗi lên đầu mình?

Chu Bạch thẹn quá thành giận cúi người hôn cậu, Giản Từ da dẻ ấm áp mịn màng, anh một đường hôn xuống, trước ngực, eo, cái rốn… Lưu lại một chuỗi vết tích ẩm ướt. Trong miệng tuy nói lời hung ác, mà động tác mở rộng cho Giản Từ lại rất ôn nhu.

Trước khi tiến vào, anh cắn răng thanh minh: “Đều là chính em tự làm tự chịu!”

Giản Từ mơ mơ hồ hồ “Ừ” một tiếng, tay chặt chẽ vòng qua vai anh, nhẫn nại những đau đớn lúc đầu.

Chu Bạch bị bao bọc dẫu thoải mái mà cũng khó nhịn, không dám vừa bắt đầu làm động tác có biên độ lớn. Đợi đến thời điểm Giản Từ thoáng buông lỏng, anh mới chậm rãi bắt đầu thúc đẩy.

“A… A…”

Đau đớn vẫn chưa hoàn toàn biến mất, mà Giản Từ bị đỉnh đến nhỏ giọng nghẹn ngào, càng khơi dậy dục vọng của Chu Bạch. Chu Bạch dần dần gia tăng phạm vi, tầng tầng lớp lớp khoái cảm chồng chất tới, nhất lên hai chân cậu mãnh liệt ra vào.

“Ừ, Chu tiên sinh…” Giản Từ vô thức kêu lên, Chu Bạch không lên tiếng đáp lại, chỉ càng dùng sức mà va chạm điểm kia, thẳng làm Giản Từ đến độ thất thần.

Chu Bạch lại nâng chân Giản Từ lên cao, để hạ thân hai người càng dán chặt, anh nhanh chóng động eo, giống như máy đóng cọc, một cái lại một cái không chút lưu tình. Thân thể chạm nhau nghe “ba ba” càng lúc càng kịch liệt, dịch trơn hòa lẫn tinh dịch, bị liên tục đánh xuyên mà mang vào mang ra, ở tại bụng dưới Chu Bạch cùng trên mông Giản Từ, khắp nơi bừa bộn…

Bọn họ giằng co hơn nửa đêm, hai người đều tiêu hao không ít thể lực.

Giản Từ tại lần thứ ba phóng thích, nửa tỉnh nửa mê mà ngủ thiếp.

Chu Bạch giúp cậu thanh lý sạch sẽ, sau cùng ôm người chìm vào giấc ngủ, mà bộ dạng cau mày giống như không vui lúc trước, bây giờ lại lặng lẽ mất đi, biến thành hài lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.