Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên

Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên - Chương 96: Đi bar




Đến tối cô chuẩn bị đồ để đến bar còn anh thì trong công ty nên tới khuya mới về nên cô cũng ko nói trước dù gì đi chừng 1hoăc 2 tiếng sẽ về chắc ko sau thế là cô lên đồ rồi ra khỏi phòng xuống lấy xe lái đi

( ảnh minh họa trang phục của cô)

Trên đường đi cô vừa lái xe vừa nhìn đường phố rất đẹp chạy 1 lúc thì đến nơi cô đậu xe rồi đi ra bước vào trong cô kiếm chỗ bạn cô ngồi thấy được cô đi lại cô chẳng quan tâm đến những ánh mắt ghen tị hay là thèm khát cô cứ thế mà đi đến chỗ cô ngồi xuống gọi đồ uống rồi nói chuyện

- - Nè hôm nay chỉ có 3 đứa thôi sau

- - Ai nói 3 đứa còn nữa đấy. Mộc Tiểu Khiết

- - Còn ai nữa ko lẽ Dung Nhiên cũng đến à cậu ấy có thai mà

- - Có cả cậu ấy lẫn những nam nhân đến nửa. Mộc Tiểu Khiết

- - Sao cậu nói những nam nhân kia cũng đến

- - Đúng vậy sau vậy Hạ cậu ko biết à. Đan Hy Kiều

- - Ko biết vậy có cả Lãnh Nam tới sau

- - Đúng rồi. Mộc Tiểu Khiết

- - Vậy mình chết chắc rồi sau các cậu ko nói cho mình biết trước chứ

- - Mình tưởng cậu biết nên ko nói..hì. Mộc Tiểu Khiết

- - Tiểu Khiết ơi tiểu Khiết cậu hại mình rồi thế tối nay nhà mình cũng cháy cho mà xem

- - Cậu nói gì ghê vậy. Mộc Tiểu Khiết

- - Cậu nhìn đi mình ăn mặc như thế này ko cháy mới lạ

- - Haha thôi nào Hạ chắc ko đến nỗi vậy đâu. Đan Hy Kiều

- - Thiệt là

- - Ế vừa nhắc đến rồi kìa. Mộc Tiểu Khiết

Cô nhìn qua thấy gương mặt lạnh lùng muốn giết người của anh là thấy ko lành rồi phải nói bây giờ cô muốn về nhà trời ạ sau ko ai nói cô biết sẽ có anh đến chứ thấy anh đến cô cố gắng bình tĩnh nở nụ cười nhìn anh nhưng anh thì lại nhếch môi nhìn cô rồi lại nở nụ cười tà mị làm cô lạnh cả sống lưng từ nãy giờ 2 cô bạn cứ nhìn cô mà cười tủm tỉm lần này coi như cô tiêu Mạc Dung Nhiên thấy Đan Hy Kiều và Mộc Tiểu Khiết cười thì hỏi

- - Nè 2 cậu làm gì mà cười vậy. Mạc Dung Nhiên

- - Cậu nhìn Hạ xem. Đan Hy Kiều

- - Thì sau. Mạc Dung Nhiên

- - Tối nay nhà cậu ấy bị cháy đó. Mộc Tiểu Khiết

- - Hả cháy sau còn ở đây phải về chứ. Mạc Dung Nhiên

- - Ây cậu bị ngốc hay giả bộ vậy cậu nhìn đi từ nãy ánh mắt sắc bén của Lãnh tổng cứ nhìn cậu ấy ko rời đã vậy còn măc đồ như thế tối nay ko cháy mới lạ đấy. Đan Hy Kiều

- - À... bộ cậu ấy ko biết Lãnh tổng đến à. Mạc Dung Nhiên

- - Tụi mình ko nói. Đan Hy Kiều

- - Rồi nếu nhà cậu ấy cháy thật ko chừng nhà 2 cậu cũng cháy theo đấy. Mạc Dung Nhiên

- - Hy vọng là ko có gì. Mộc Tiểu Khiết

Mạc Dung Nhiên lắc đầu nhìn 2 con bạn thật là ko biết nói gì rồi lại nhìn qua cô thì chịu thôi cháy thì cháy thôi biết sau giờ còn cô bị anh ghim nảy giờ cứ nhìn cô miết ko rời mắt rồi anh cởi áo khoác ra khoác cho cô thì thầm bên tai

- - Bảo bối em hay rồi dám măc như thế này đến đây tối nay nhất định anh ko tha cho em

Cô bất động cắn môi dưới lần này là chết thật sự ko biết ngày mai cô còn xuống giường được hay không mới là 1 chuyện thật là cô hận 2 con bạn ko nói cho cô biết gì cả

- - Hì... anh à em cũng ko muốn mặc như thế này đâu

- - Chứ em định mặc như thế nào hay ko có anh em mặc như vậy còn có anh thì lại mặc kín người

- - Em...

Cô cứng họng ko nói được gì quả thật anh nói đúng nên cô im ko dám lên tiếng

- - Nói đúng rồi ko lên tiếng

Ko khí quá căng thẳng Tần Khắc Huy thấy vậy thì lên tiếng giải vây

- - Nào nào đến đây rồi thì vui chơi đi có chuyện gì về nhà tính tiếp nhé. Tần Khắc Huy

- - Đúng vậy chuyện gia đình thì về nhà mà giải quyết bây giờ thì cùng nhau uống đi. Trương Thiên Hạo nghe vậy thì phụ họa vào cô nhìn 2 người đó ko khỏi tức tại ai mà bây giờ cô thành ra như vậy chứ thật tức chết cô mà

Đan Hy Kiều và Mộc Tiểu Khiết thấy gương mặt cô muốn ăn thịt người liền ngắt nhéo còn ko thì đá vào chân làm cho Tần Khắc Huy và Trương Thiên Hạo đau mà phải ngậm miệng ko được la nhìn lên cô thì mới hiểu rồi cười qua loa cho qua chuyện Mạc Dung Nhiên thì ko thể uống rượu được đang mang thai nên Tô Lãnh gọi nước trái cây cho Mạc Dung Nhiên thật chất Tô Lãnh ko muốn Mạc Dung Nhiên đến đây nhưng cô nằn năc đồi đi nên mới cho đi

Mỗi người cầm 1 ly rượu uống ai nấy đều thoải mái chỉ riêng cô là thấp thỏm lo âu 1 lát về nhà cô sẽ bị phạt đây này có ai nghe thấu nỗi lòng của cô hay ko chứ phải tìm cách nhưng đường nào cũng bị anh túm lại làm sau mà thoát ko lẽ cô phải chịu trận sau thật là hận chết 2 con bạn mà hại cô rồi

Đến 21h30 cũng tối vậy là mọi người ai nấy đều về riêng cô thì ko muốn về cô đi theo sau anh đi rất chậm để thời gian trôi qua mau nhưng nào ngờ anh thấy vậy thì lại bế cô lên xe lun rồi lái đi cô lo lắng nhìn anh gương mặt anh như muốn ăn tươi nuốt sống vậy ko có 1 chút dịu dàng nữa mà trở nên đáng sợ

Đến biệt thự anh bỏ vào nhà trước để cô 1 mình ở ngoài tự đi vào cô biết anh giận thật rồi nên phải tìm cách để anh nguôi giận mới được cô lên phòng tắm rửa lại rồi qua thư phòng anh thấy anh làm việc chăm chú thì đột nhiên anh lên tiếng

- - Sau ko ngủ đi qua đây làm gì

- - Nam, em sai rồi đừng giận em mà

- - Em đâu có sai

- - Có em sai rồi

- - Em sai chỗ nào

- - Em ko nên ăn mặc như vậy với đi đến đó ko báo cho anh 1 tiếng

- - Và còn gì nữa

- - Còn....

- - Còn để người đàn ông khác nhìn em bằng ánh mắt thèm khát

- - Em sai rồi anh muốn phạt em thế nào cũng được đừng giận em mà

- - Được rồi em về ngủ đi anh còn làm việc

- - Ko em ko ngủ anh ko tha lỗi cho em thì ko về

- - Vậy em ở đây đi anh về ngủ trước

- - Anh... ko thương em sau

- - Ko thương em mà còn lo lắng cho em sau

- - Đừng giận mà lần sau à ko sẽ ko có lần sao nữa anh đừng giận em mà có được ko

- - Lấy gì để anh tin em đây

- - Vậy lấy cơ thể này chứng minh

- - Thật sau

- - Thật

- - Vậy tối nay em đừng mong anh tha cho em

Cô rùng người anh nảy giờ là dụ dỗ cô sao vậy là nảy giờ bị dụ ôi sau mình lại lọt vào bẫy của sói chứ cô đứng ngây ra còn anh thì tà mị nhìn cô rồi sau đó đến chuyện cần làm


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.