Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên

Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên - Chương 61: Suy tư trong cô




Đêm xuống cô nằm trong phòng còn anh thì qua thư phòng giải quyết công việc cô cứ suy nghĩ ai là người đứng phía sau chỉ bảo cô ta làm suy nghĩ ko nghĩ ra được ai ngồi trên giường bờ phờ ko biết anh vào từ lúc nào anh lại gần ôm cô thì cô giật mình nhìn anh anh nhìn cô mỉm cười lên tiếng

- - Sau ko ngủ ngồi nghỉ gì mà ko biết anh vào phòng sau

- - Em đang nghĩ 1 số chuyện thôi

- - Chuyện gì nói anh nghe được ko

- - Thì chuyện cô ta ra tay với công ty anh mà em nghĩ đi nghĩ lại ko biết ai là người phía sau cô ta

- - Em đừng lo anh cho người điều tra ra rồi rất nhanh sẽ có kết quả

- - Ừm..

- - Được rồi mau ngủ thôi

Cả 2 ôm nhau ngủ nhưng cô nám xuống mà ko ngủ được hay là do 1 ngày nay cô ngủ quá nhiều hay là chuyện đó khiến cô ko thể ngủ được anh ôm cô vuốt ve lưng cô 1 hồi thì anh cũng ngủ cô nhìn anh thì ko khỏi mỉm cười chắc là do công việc nên anh đã ngủ say như vậy rồi còn cô ko thể ngủ được chuyện đó vẫn quanh quẩn trong đầu cô mãi ko chịu được liền nhích người ra khỏi anh từ từ bước xuống giường dù vẫn còn đau nhưng đã đỡ hơn bữa sáng cô lấy điện thoại từ từ đi ra ban công ở đó có bàn ghế cô lại đó ngồi nhìn lên trời hôm nay thật đẹp bầu trời trong sáng những vì sao chiếu lấp lánh gió thổi hiu hiu nhẹ nhàng thoáng mát

Cô cầm điện thoại lên nhắn tin cho ai đó xong rồi thì nhìn bầu trời đêm nay rất đẹp ngắm sao 1 lúc mà cô thiếp đi từ lúc nào ko biết gió thổi hiu hiu tâm trạng cũng thoải mái nên đã ngủ quên ở ngoài, anh đang ngủ bổng giật mình nhìn qua ko thấy cô thì lật đật xuống giường kiếm cô mở cửa nhà tắm ko thấy cô thì quay qua thấy cửa ngoài ban công mở anh đi lại bước ra thấy cô ngủ quên anh nhìn cô lắc đầu ngồi ngoài đây lỡ cảm lạnh thì sau chứ thật là

Anh bước lại định bế cô vào phòng thì cô mở mắt ra nhìn thấy anh

- - Ra ra đây ngủ ko sợ cảm lạnh sau

- - Chỉ muốn ngắm cảnh thôi ko ngờ gió thổi mát quá ngủ từ lúc nào cũng ko biết

- - Em đó thật là

- - Hihi.. mau ngồi xuống cùng nhau ngắm sao lâu rồi ko cùng anh ngắm sao đó

- - Được

Anh bế cô lên cho cô ngồi trên đùi dựa vào lòng anh cô cũng ôm anh cả 2 cùng nhau ngắm sao hóng mát thì cô ngủ lúc nào cũng ko biết anh thì cứ tưởng cô ngắm sao vừa nhìn xuống thấy cô ngủ rồi đúng thật là sợ cô cảm lạnh liền bế cô vào trong anh ôm cô ngủ cho tới sáng hôm sau

Hôm sau cô mở mắt ra xoay người lại định ôm anh thì giường đã trống chỗ nằm vẫn còn ấm biết chắc là anh mới rời giường cô lười ko muốn xuống vẫn nằm lì trên đó mà nhắm mắt ngủ tiếp rồi cũng ngủ lun

Anh nấu xong lên gọi cô dậy thấy cô vùi mình vào trong chăn 1 cục anh mỉm cười lại chổ cô chọc ngay má phúng phính đỏ đỏ của cô, cô đang ngủ thì bị phá mà khó chịu nheo mày rồi mở mắt ra nhìn anh

- - Ưm.. đừng phá mà cho em ngủ

- - Bảo bối dậy ăn sáng rồi ngủ tiếp

- - Ko chịu đâu buồn ngủ

- - Em ko dậy là anh ăn em thay bữa sáng lấy

Cô nghe anh nói vậy thì giật mình bật dậy nhìn anh mà khó chịu người gì mà cứ thích đe doạ ko hiểu nổi mà

- - Lại đây anh bế em vào vệ sinh rồi ăn sáng

- - Ồ...

Anh bế cô vào vệ sinh mà 2 con mắt cứ nhắm mặc kệ anh làm gì thì làm anh lắc đầu đúng là mèo lười mà như vậy cũng ngủ được xong xuôi anh bế cô xuống ăn sáng xong thì bế cô lên phòng cô tiếp tục ngủ còn anh thì đến công ty

Tới trưa cô mới dậy lấy điện thoại mở lên thì cũng 10h thì có người gõ cửa cô cho vào thì ra là người giúp việc

- - Thưa cô đây là đồ ăn buổi trưa của cô do thiếu gia dăn cô phải ăn hết

- - À.. được cứ để đó tôi sẽ ăn sau

- - Vâng

Người giúp việc để lên bàn rồi ra ngoài cô thì bước xuống giường từ từ vào nhà tắm rửa mặt cho tỉnh người dù cô đi được nhưng vẫn còn đau cố chịu lại bàn mà ăn trưa công nhận rất ngon cô ăn hết ko chừa gì ăn xong thì lên giường nằm tiếp bỗ ng điện thoại cô reo lên

- - Alo ai vậy

- - Là ba đây

- - Ủa ba sau lại điện con chứ

- - Ko được sau

- - Được chứ tại số lạ con tưởng người khác điện thôi

- - Ừm.. mà 2 anh em con ở bên đó sau rồi

- - Vẫn bình thường ạ

- - Nhớ đừng làm việc quá sức đó

- - Dạ con biết rồi mà mẹ đâu rồi ba

- - Bà ấy ngồi cạnh ba đây để ba đưa máy

- - Vâng

- - Sau rồi con gái bên đó ổn chứ

- - Dạ rất tốt mà mẹ

- - Ừm.. khoảng gần cuối năm ba mẹ và ông bà con sẽ về nước 1 chuyến

- - Vâng ạ tới đó nhớ gọi con ra rước mọi người

- - Được mà tới gần đó về ông bà con nôn nóng găp cháu rể rồi đấy

- - Chưa gì mà ông với bà nhận anh ấy làm cháu rể rồi sau muốn đuổi con đi sớm vậy à

- - Haha... ai nỡ đuổi con chứ con là cháu gái duy nhất của Hàn gia thương ko hết sau mà đuổi

- - Có ba mẹ là thương con nhất

- - Con đó dẻo mồm

- - Hihi con nói đúng sự thật

- - Được rồi ba mẹ còn có việc cúp máy trước đây

- - Vâng tạm biệt

Kết thúc cuộc gọi cô vui vẻ nằm trên giường thì anh nhắn tin nội dung như sau

- - Bảo bối chiều chúng ta có buổi tiệc doanh nhân anh cho người đến trang điểm và trang phục cho em rồi đó tới giờ anh sẽ đón em

- - Được

- - Yêu bảo bối của anh

- Yêu anh

2 người nhắn tin rất ngọt ngào nhìn mà đỏ cả mặt anh cứ làm việc tranh thủ tới chiều đón cô cứ chăm chú mà làm tới giờ thợ trang điểm và trang phục được đưa đến cô được thợ trang điểm rất tỉ mỉ từng đường nét đều toát lên trên gương mặt cô xong xui cô thay chiếc váy dạ hội cô bước ra ngoài mọi người nhìn cô rất chăm chú ko ngờ cô đẹp đến như vậy dù biết cô đã đẹp sẵn ko ngờ hôm nay cô đẹp theo 1 phong cách riêng đúng lúc tiếng xe anh về anh bước nhanh lên lầu vào phòng tìm cô anh vào phòng ra hiệu cho mọi người về trước thấy vậy họ cũng lui còn cô thì đang chình sửa trang phục nên ko biết anh đã vào mà bước đến ôm sau lưng cô làm cô giật mình quay lại nhìn anh

- - Anh làm như ma vậy giật cả mình

- - Vậy sau

- - Chứ gì

- - Hôm nay em rất đẹp thật ko nở để em đi

- - Anh đó dẻo miệng

- - Được rồi anh giúp em chỉnh trang phục

- - Được xong rồi vào trong tắm rửa thay 1 bộ đồ đi em chọn cho anh rồi đó

- - Được


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.