Tương Quý Phi Truyện

Chương 145




Tương Như Nhân sai Phùng Áng mang mấy bình lọ kia xuất cung, đưa Vương dưỡng nương đi Bình vương phủ.

Một ngày sau, Phùng Áng đem tin tức nàng mong muốn trở lại.

Tương Như Nhân nhìn năm sáu tờ giấy nhận tội tràng kèm lọ kia, trên mặt hiện lên chút vừa lòng. Tương Như Nhân thong dong phân phó “Thả Vương dưỡng nương ra, để nàng đi Triệu gia tìm người giúp trốn đi. Sau nửa canh giờ, ngươi đi Thừa Kiền cung tìm hoàng thượng nói bên Chiêu Dương cung xảy ra chuyện.”

Phùng Áng để tiểu thái giám cơ trí bên mình ra cung gửi thư đi Bình vương phủ. Mình thì ở trong cung đợi sau nửa canh giờ đi Thừa Kiền cung bẩm báo.

Tôn ma ma ôm Trạm nhi qua đây. Tiểu tử kia vừa mới ngủ dậy, mê mê mông mông cáu kỉnh. Thời điểm đến trong lòng Tương Như Nhân còn ọ ẹ hai tiếng. Ở trên bàn bên cạnh đặt hầu bao của Từ dưỡng nương cùng cái chai kia. Tử Hạ nhìn Từ dưỡng nương quỳ ở một bên.

Hoàng thượng thật nhanh tới đây.

Tô Khiêm Dương nghe Trần Phụng chuyển lời thì thật mau qua đây. Đến trong phòng thấy Tương Như Nhân đang ôm Trạm nhi ngồi ở kia, bên dưới quỳ là một dưỡng nương.

Tương Như Nhân thấy hắn đến đứng dậy hành lễ. Tô Khiêm Dương đỡ nàng “Xảy ra chuyện gì?”

Vài ngày trước đó thần thiếp thấy Trạm nhi có gì đó kì lạ, mãi vẫn không tìm ra nguyên nhân. Mấy ngày nay thì phát hiện thì ra là dưỡng nương bên cạnh Trạm nhi có vấn đề. Để được giữ lại lâu dài ở bên cạnh Trạm nhi, dưỡng nương này thế nhưng có lòng xấu dám hạ dược với Trạm nhi.”

Tương Như Nhân cho hắn xem thứ bên trong chai kia. Tô Khiêm Dương vẻ mặt trầm xuống, lập tức sai Trần Phụng đi gọi thái y.

Thái y đến chính là người lần trước.

Thái y kia tiến lên kiểm tra xong liền nói lại những lời từng nói với Tương Như Nhân rồi lui qua một bên. Tô Khiêm Dương nhìn về phía Từ dưỡng nương quỳ trên mặt đất “Ai cho ngươi lá gan lớn như vậy dám xuống tay với Lục hoàng tử. Người đâu, đem đi Hình bộ, thẩm vấn xét xử.”

Bên ngoài liền có hai cung ma thân hình cường tráng đi vào định kéo Từ dưỡng nương đi. Từ dưỡng nương bị nhốt lâu như vậy tinh thần đã suy sụp. Vừa nghe muốn đi Hình bộ, chỉ còn đường chết thì lập tức quỳ gối dập đầu kêu oan. Chưa đợi Tô Khiêm Dương tra hỏi đã khai toàn bộ chuyện nàng bị người xúi giục, nàng không hề biết thứ kia có độc.

Lúc trước đến Chiêu Dương cung là sáu dưỡng nương, cuối cùng giữ lại ba người. Lục hoàng tử đầy tháng xong kaij chỉ giữ hai người. Những người khác đều là lãnh chút tiền rồi trở về nhà.

Lần mai phục này là đã tính toán từ lúc bắt đầu.

Người là hoàng hậu đưa tới, là Triệu gia tuyển vào cung. Tô Khiêm Dương muốn tra, một bên phái người tìm Vương dưỡng nương kia, một bên phái người tra Triệu gia.

Vừa vặn lúc này trải qua khó khăn, Vương dưỡng nương chạy tới Triệu gia cầu giúp nhưng chưa gặp được người đã bị phát hiện, choáng váng ngất xỉu tại cửa Triệu gia. Mang về Hình bộ, Tô Khiêm Dương tự mình đến nghe thẩm vấn.

Không ngoài dự đoán chuyện này có liên quan đến Triệu gia. Nhưng kết quả Tô Khiêm Dương tra được lại có chút khiến hắn bất ngờ. Triệu gia là Triệu gia nhưng mũi giáo không chỉ vào hoàng hậu, mà là chỉ vào một trong sáu người mới vào theo đợt tuyển cử, Triệu tiểu nghi.

Triệu tiểu nghi là Triệu gia thứ xuất tiểu thư, tuổi so với hoàng hậu nhỏ hơn rất nhiều. Lúc hoàng hậu vào phủ thái tử, nàng còn chưa được sinh ra.

Lúc trước tuyển tú, Triệu tiểu nghi tài mạo đều không có gì nổi bật. Đều là dựa vào gia thế Triệu gia mà một đường thẳng tiến vượt qua chung tuyển vào cung làm phi.

Trước khi Vương dưỡng nương được tuyển vào cung, có vẻ mọi chuyện đã đưọc thương lượng ổn thỏa. Triệu gia đưa vào, hoàng hậu phân đến Chiêu Dương cung, Vương dưỡng nương xúi giục Từ dưỡng nương hạ dược Lục hoàng tử.

Triệu tiểu nghi bị đưa đi Hình bộ tra hỏi. Câu trả lời của nàng rất dứt khoát, là hoàng hậu sai nàng làm vậy.

“Ngươi nói hoàng hậu sai ngươi làm. Vậy Vương dưỡng nương kia cũng là do ngươi đề cử vào cung?” Hình bộ thượng thư vỗ án hỏi. Triệu tiểu nghi quỳ bên dưới, bộ dáng nhu nhược yếu đuối nhìn sao cũng không ra kẻ chủ mưu.

“Đúng, là hoàng hậu nương nương nói người nàng phái đến quý phi nương nương nhất định không dùng. Đến lúc đó tuyển xong người sẽ xuất cung. Chỉ cần dạy một dưỡng nương ở lại cách dùng thứ kia. Đến lúc đó người đi rồi sẽ không tra ra cái gì.” Chính là không nghĩ tới Vương dưỡng nương này lại còn có một ngày quay về, lại đi Triệu gia cầu hỗ trợ. Lúc trước lúc tìm nàng thấy là cái khôn khéo, lúc này mới thấy thật là ngu xuẩn. Rời khỏi Lâm An thành còn có thể trở về.

Một loạt tra khảo xuống như vậy tựa hồ như mọi thứ đã rõ ràng, nhân chứng, vật chứng đầy đủ. Vương dưỡng nương được Triệu gia đề cử vào cung. Hoàng hậu phái Vương dưỡng nương cùng một người khác đến Chiêu Dương cung để quý phi tuyển. Triệu tiểu nghi sai cung nữ đưa thuốc kia cho Vương dưỡng nương, để nàng tính toán xem ai có khả năng được lưu lại, còn dạy nàng cách thuyết phục người kia, lấy chuyện chú ý nhất đi dụ dỗ.

Vương dưỡng nương thành công thuyết phục Từ dưỡng nương đây là bí phương gia truyền, còn ở trước mặt ăn một chút chứng tỏ không có độc. Tương lai có thể ở lại bên cạnh tiểu hoàng tử hay tiểu công chúa, hưởng vinh hoa phú quý.

Mà sau đó ba dưỡng nương này bị đưa ra khỏi cung. Vương dưỡng nương dắt một nhà chạy trốn khỏi Lâm An thành. Đi một mạch ba tháng đều bặt vô âm tín. Mãi cho đến vừa rồi Vương dưỡng nương hồi Lâm An thành, trong Chiêu Dương cung quý phi lại phát hiện chuyện này, thế nên mới sáng tỏ.

Tô Khiêm Dương ngồi sau công đường nghe Triệu tiểu nghi khai này đó. Đợi Hình bộ thượng thư thẩm vấn xong đem chứng cung đến phía sau cho hắn xem. Tô Khiêm Dương phân phó Hình bộ thượng thư “ Nhốt Vương dưỡng nương và Triệu tiểu nghi lại. Đi Triệu gia giải Triệu gia Nhị thiếu gia đến thẩm vấn chuyện đề cử. Những người có liên quan đều bắt lại chờ thẩm vấn.”Hình bộ thượng thư nhận lệnh. Tô Khiêm Dương dẫn theo Trần Phụng rời đi.

Dọc đường Tô Khiêm Dương không nói gì, cho đến khi gần đến Thừa Kiền cung mới phân phó Trần Phụng “Phái người trông chừng Cảnh Dương cung, không cho phép ai ra khỏi cung, cũng không được có người vào thăm.”

Triệu gia bỗng nhiên không ít người bị dẫn đến Hình bộ, rốt cuộc kinh động đến hoàng hậu.

Mà thời điểm nàng biết được chuyện này thì ai nên thẩm vấn, nên bắt nhốt đều đã ở Hình bộ. Nàng muốn ra ngoài đi gặp hoạng thượng còn bị Trần Phụng đãn người đến chặn bên ngoài không cho nàng ra.

Đến cuối cùng là phải đợi đến Thái hậu ra mặt phóng thích hoàng hậu, hai người cùng đuổi đến Hình bộ. Lúc này bên trong, không ít người bao gồm cả Triệu phu nhân đang quỳ gối ở nội đường. Hình bộ thượng thư thẩm vấn, Hoàng thượng dự thính.

Triệu gia là không hiểu sao bị bắt. Đúng là Triệu gia Nhị thiếu gia phụ trách đề cử người. Nhưng đây là ngàn chọn vạn chọn đưa vào cung, hắn không thể nào dám động tay động chân ở đây. Mấy dưỡng dương này đưa vào là hầu hạ ai, đều là hoàng tử công chúa. Lỡ có sai sót gì không phải đều liên lụy đến trên đầu hắn sao. Vì thế Triệu gia Nhị thiếu gia vừa tới liền luôn miệng kêu oan.

Mà Triệu phu nhân bị bắt thật oan uổng, nàng chỉ là hạng nữ lưu. Vì lúc trước thứ tôn sinh ra nên tìm Vương dưỡng dương đến một năm. Hiện tại Vương dưỡng nương bị bắt. Vậy cũng có liên can?

Thái hậu và hoàng hậu cùng ngồi xuống dự thính. Hình bộ thượng thư liếc mắt nhìn hoàng thượng một cái, lại tiếp tục thẩm vấn, gọi Vương dưỡng nương, Từ dưỡng nương cùng thái y lên hỏi qua lại một lần. Sau đó hỏi Triệu gia nhị thiếu gia vì sao lại tuyển Vương dưỡng nương tiến cung.

Ở trong chuyện này còn có chút mặt tối. Không phải nói là gia thế Vương dưỡng nương khong sạch nhưng tại sao trong nhiều người như thế lại được chọn. Tất nhiên có nhiều người sẽ có cạnh tranh, có cạnh tranh sẽ có hối lộ. Vương dưỡng dương nở Triệu gia làm nhũ mẫu một năm vừa có quen biết, lại nhét thêm ít bạc, tất nhiên trúng tuyển.

Triệu gia Nhị thiếu gia dĩ nhiên hết đường chối cãi, là khai ra một hồi. Nhưng hắn thật sự không biết Vương dưỡng nương này có vấn đề.

Hoàng hậu lạnh lùng nhìn màn thẩm vấn này, cho đến khi Triệu tiểu nghi bị dẫn ra, trên mặt hoàng hậu và Triệu phu nhân có ít biến hóa.

Phản ứng của Triệu phu nhân Hình bộ thượng thư đều xem vào mắt. Đợi đến khi Triệu tiểu khi khai tất cả là do hoàng hậu sai sử thì Triệu phu nhân mới té ở trên đất, lớn tiến kêu oan uổng.

“Đại nhân, toàn bộ chuyện này đều là âm mưu của Triệu tiểu nghi. Nàng muốn mưu hại hoàng hậu, hãm hại Triệu gia, kéo Triệu gia xuống vạn kiếp bất phục. Mong đại nhân nắm rõ.”

“Triệu tiểu nghi cũng là người Triệu gia. Triệu phu nhân, ngươi nói lời này không thỏa. Triệu gia nếu vạn kiếp bất phục, chẳng lẽ Triệu tiểu nghi cí thể trốn thoát.” Hình bộ thượng thư gõ án một tiếng. Triệu phu nhân trừng mắt oán hận nhìn Triệu tiểu nghi “Không phải đại nhân. Nàng chính là muốn hãm hại hoàng hậu, hãm hại Triệu gia.”

Lúc này hoàng hậu đứng lên nhìn về phía Hình bộ thượng thư “Có thể để bản cung nói một lời?”

Hình bộ thượng thư liếc mắt một cái qua phía hoàng thượng “Nương nương, mời nói!”

Hoàng hậu nhìn Triệu phu nhân, lại nhìn đến Triệu tiểu nghi “Bản cung thân là đứng đầu cả cung, sau có thể dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy đi âm hại Lục hoàng tử. Còn nữa, dưỡng nương là từ chỗ bản cung phân phó đến Chiêu Dương cung, nếu như có vấn đề gì thì bản cung sẽ nhận tiếng xấu đầu tiên. Triệu tiểu nghi, ngươi nói bản cung sai ngươi làm vậy, bản cung là sai ngươi như thế nào?”

Triệu tiểu nghi vẫn là thong dong đem lời khai như lần đầu nói với Hình bộ thượng thư nói lại một lần. Hoàng hậu tức giận quát lớn “Làm càn, bản cung sao có thể sai ngươi tìm Vương dưỡng nương ở bên ngoài rồi thông qua Triệu đại nhân để đưa vào cung.”

“Nương nương trước sau nói chuyện là hai mặt. Thiếp thân ăn ngay nói thẳng không thẹn với lương tâm.” Triệu tiểu nghi một mực chắc chắn chuyện này là hoàng hậu sai sử.

Tô Khiêm Dương nhìn về phía Triệu phu nhân “Triệu phu nhân, ngươi vì sao khẳng định Triệu tiểu nghi là muốn vu hại hoàng hậu, hãm hại Triệu gia?”

Triệu phu nhân ánh mắt chột dạ, quanh co không biết nói sao. Tô Khiêm Dương thần sắc như thường “Nếu vậy Triệu phu nhân chỉ ăn nói linh tinh, một số việc phải có căn cứ mới được.”

“Đó là vì Triệu tiểu nghi hận nô tỳ, muốn trả thù nô tỳ. Vì thế nàng mới nghĩ mọi biện pháp hãm hại hoàng hậu.” Triệu phu nhân vội vàng nói.

“Triệu phu nhân thân là Triệu gia chủ mẫu. Triệu tiểu nghi tuy là thứ xuất nhưng ghi tạc dưới danh nghĩa Triệu phu nhân. Theo lý mà nói hẳn là kính trọng ngươi, sao lại có thể hận ngươi?” Tô Khiêm Dương tiếp lời nàng. Thần sắc Triệu phu nhân tái nhợt.

Triệu phu nhân cúi đầu ánh mắt giãy giụa. Nửa ngày, nàng ngẩng đầu nói “Triệu tiểu nghi còn một thứ đệ, sinh ra đã ốm yếu, năm trước bệnh chết. Triệu tiểu nghi luôn ôm hận trong lòng cho là nô tỳ hại chết đệ đệ nàng, lại luôn tra tấn thân mẫu nàng là Lý di nương. Lúc trước khi vào cung nàng cũng đã từng ở trong đồ ăn của nô tỳ hạ thuốc. Nô tỳ là niệm tình nàng đau mất đệ đệ, lại không gây họa lớn nên tha cho nàng. Ai ngờ đâu nàng ngày càng gây chuyện nghiêm trọng như vậy, ngoan tâm nghĩ ra biện pháp này để hãm hại hoàng hậu, hãm hại Triệu gia.”

Triệu phu nhân càng nói càng thuận miệng. Triệu tiểu nghi quỳ ở phía trước nàng dập đầu với Tô Khiêm Dương “Hoàng thượng, đệ đệ của thiếp thân tuy là con của di nương nhưng chính là bị Triệu phu nhân hại chết. Di nương của thiếp thân cũng bị Triệu phu nhân hạ thuốc nhiều năm. Các di nương trong phủ đều bị Triệu phu nhân hạ thuốc vô sinh. Di nương phát hiện sớm, dưỡng nhiều năm nên sau này mới có thiếp thân. Sinh hạ thiếp thân xong vài năm sau lại có thai. Thời điểm đệ đệ sinh ra thân mình yếu ớt. Đại phu nói bệnh trên người di nương đều đưa đến trên người đệ đệ. Nhưng Triệu gia phú quý, đệ đệ vẫn sống sót. Nhưng nào ngờ Triệu phu nhân dung không nổi, vẫn là hại chết hắn.”

Tô Khiêm Dương nhìn nàng đã dập đến trên đầu đều là máu “Vậy nên chuyện Vương dưỡng nương này là do ngươi an bày?”

Triệu tiểu nghi cúi đầu, khóe miệng có chút cười nhạo “Thiếp thân ngay cả di nương và đệ đệ đều bảo hộ không nổi, nào có năng lực lớn như vậy, phái Nhị ca cùng người khác đến làm việc cho thiếp thân đây.”

Lúc này, thái hậu ngồi một bên nhìn đã lâu mở miệng “Rốt cuộc là ai sai sử. Vương dưỡng nương này không phải đã ở Triệu gia làm nhũ mẫu một năm sao? Đem toàn bộ những người biết chuyện đến hỏi một chút, sẽ rõ ràng thôi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.