Tướng Phủ Đích Nữ

Chương 130




Trời dần dần tối sầm xuống, Nạp Lan Tĩnh cùng Vận Ninh quận chúa đứng ở trong Thanh Tuyền cung, sắc mặt như trước ngưng trọng, một đêm này, các nàng không thể biết sẽ phát sinh chuyện gì, có lẽ qua một đêm nay, các nàng khó có thể còn mạng.

“Biểu tỷ, xem lúc này, chúng ta nên đi qua!” Nạp Lan Tĩnh suy nghĩ, trong giọng nói cũng mang theo chút bất an, nàng không biết đến tột cùng Nhị hoàng tử có đem thư đi không, nàng nắm chặt tay thành quyền, rốt cuộc quân tâm khó dò, chính mình có lẽ nghĩ tới hắn sẽ làm như thế nào, lại trước sau không dám khẳng định!

“Đi thôi!” Vận Ninh quận chúa thở một hơi thật dài, là phúc hay họa tránh không khỏi, nên tới sẽ tới, nàng híp mắt, đây mới chân chính phong vân khởi. ( bão táp, mưa gió nổi lên )

Hai người song song đi tới, mặt trời đem bóng dáng hai người kéo vô cùng dài, lại có chút mơ hồ, bất quá là văn chương miêu tả mơ hồ.

Đi đến đại điện, Nạp Lan Tĩnh nhìn Cung tướng quân cùng Nạp Lan Hiên đã ngồi ở chỗ của mình, hai người nhìn thấy Vận Ninh quận chúa cùng Nạp Lan Tĩnh, trên mặt hình như mang theo một tia kích động, nhưng cuối cùng không nói cái gì cả, chỗ ngồi nam nữ phân biệt, cũng chỉ xa xa nhìn, phần quan tâm kia, chỉ có thể đặt ở sâu trong lòng!

“Phụ thân!” Vận Ninh quận chúa thấp giọng gọi một tiếng, tuy nói trong lòng hiểu được, này cửa quan như nhau, làm sao có thể toàn thân trở ra, đến một ngày này, nàng nhưng không biết, trong đầu dâng lên một ý sợ hãi, nàng thật sự sợ hãi, sợ Hoàng đế đối với Cung phủ một nhà xuống tay, chính mình rõ ràng tính nết Cung tướng quân, cho dù Hoàng đế muốn tính mạng người Cung phủ, hắn cũng sẽ không nổi lên tâm làm phản, Vận Ninh quận chúa hơi cúi thấp đầu, mắt nàng nhìn Cung Ngao ở một bên sắc mặt nặng nề, ca ca của mình, trước đó vài ngày biết tin đứa nhỏ mắc ôn dịch, tuy nói đã truyền tin cho Tương Bình Vương, nhưng đến bây giờ còn chưa có hồi âm, tẩu tử yếu đuối không đành lòng không biết có ở trong phủ khóc lóc hay không!

Hiện tại ngẫm lại, mới biết được, mình đến cỡ nào không bỏ xuống được, cuối cùng chỉ có thể hóa thành tiếng thở dài!

Có người ưu sầu liền có người vui mừng, Nạp Lan Diệp Hoa trước sau miệng chứa nụ cười lạnh, có lẽ từ sau khi Cung thị rời đi, hắn liền cùng Cung phủ thế như nước với lửa, nhưng lại nhiều lần bị Cung phủ đè đầu, tự nhiên không cam lòng, nhưng hôm nay Cung phủ gặp đại nạn, hắn đương nhiên vui sướng khi người gặp họa!

“Hoàng thượng giá lâm!” Thái giám ngân cao giọng, cắt ngang suy nghĩ của mọi người.

“Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!” Mọi người nhanh chóng hành lễ.

“Miễn lễ!” Hoàng đế ngồi trên long ỷ, nhìn mọi người phía dưới, híp mắt, nhưng thanh âm lại mang theo chút ý cười, phóng Phật để mọi người tiến đến, thật sự chỉ vì hôm nay ngày Đoan Ngọ!

“Tạ Hoàng thượng!” Mọi người cảm tạ, mới lại ngồi xuống, Nạp Lan Tĩnh khóe mắt, trong lúc vô ý nhìn thấy ánh mắt Vận Ninh quận chúa, lại nhìn phía trên đài cao!

Lại chỉ thấy Thái tử trên mặt lộ ý cười ôn hòa, mắt nhìn Hoàng đế, lại trước sau không có liếc mắt nhìn Vận Ninh quận chúa một cái, Nạp Lan Tĩnh hơi xoay người, lại nhìn trong mắt Vận Ninh quận chúa, hiện lên lãnh ý nồng đậm, nhưng cũng rất rõ ràng, nay Vận Ninh quận chúa là Thái tử phi, Cung phủ gặp chuyện, xem bộ dáng Thái tử sợ là dĩ nhiên đã biết, lại chẳng quan tâm, mơ hồ còn mang theo một chút vui mừng, hôm nay đổi lại là ai, sợ cũng sẽ tức giận đi!

“Hôm nay là ngày Đoan Ngọ, không cần giữ lễ tiết, đến nếm Rượu Hùng Hoàng trong cung đi!” Hoàng đế cười cười, lập tức giơ lên cái chén, tập tục ngày Đoan Ngọ, ăn bánh chưng, uống rượu Hùng Hoàng, sẽ gặp may mắn!

Mọi người khẽ nhấp môi, nhưng Nạp Lan Tĩnh uống vào miệng lại có chút chua xót, hôm nay nhìn Nhị hoàng tử cũng không có ở trên đài, có phải hắn đã bị Hoàng đế phát hiện hắn vì mình vụng trộm đưa thư sao, có đưa hắn xem sao, không biết tại sao, Nạp Lan Tĩnh trong lòng cũng sợ Nhị hoàng tử gặp chuyện không may, có lẽ vì hắn luôn luôn ở bên cạnh giúp đỡ mình mà thôi!

Hoàng đế nâng ly rượu lên, tiếng trúc tiếng sao lập tức vang lên, đám vũ nữ đi đến, khẽ bước nhảy, bóng dáng kia như mộng ảo, lại không thể khiến người có thể xem nửa phần, mọi người trong đầu hoảng hốt đều sáng tỏ như gương, cũng biết, có lẽ sẽ xảy ra chuyện!

Đột nhiên, một cái vũ nữ, nhảy lên cao cao, trong mắt mang sát ý nồng đậm, rõ ràng là quần áo mỏng manh, lại không biết từ đâu vung lên một phen chủy thử sáng ngời, ở dưới ánh nến tỏa ra lãnh ý nồng đậm.

“Hộ giá, hộ giá!” Thái giám bên người Hoàng đế, khẩn trương che ở trước mặt Hoàng đế, phất trần trong tay không ngừng vung, trên mặt lại thay đổi sắc mặt!

Thị vệ đều đứng ngoài cửa, nghe thấy tiếng hô, chờ bọn hắn đi đến, Hoàng đế sợ cũng sẽ bị thương rồi!

“Phụ hoàng!” Thái tử hô lớn một tiếng, mọi người tức thì lướt qua, muốn cùng nàng kia dây dưa, nhưng nữ tử kia nhẹ nhàng rơi xuống, tránh công kích của Thái tử, tay lại dùng chủy thử, cắt qua cánh tay Thái tử, Thái tử bị đau, ngã trên mặt đất, nữ tử kia mũi chân khẽ nhún, trong mắt hàn ý càng đậm, thả người bay lên, chủy thử rét lạnh kia, cũng đã bay tới trước mặt Hoàng đế!

Vù, mọi người trên mặt tựa hồ một trận gió mát thổi qua, chỉ thấy Cung tướng quân đã sớm nhảy lên, chủy thủ trong tay nàng kia khi đến Long án, Cung tướng quân mạnh mẽ hất vang chủy thủ, nữ tử bị đau, còn muốn tiến công, trước sau đều bị Cung tướng quân ngăn chặn, hai người đánh nhau mấy chiêu, nữ tử sắp sửa bại trận, bị Cung tướng quân một chưởng đả bại đánh ngã ở trên mặt đất, nàng vừa định đứng lên, thị vệ bên ngoài đã tiến đến, một phen đem Đao ghì chặt ở trên cổ nàng!

“Thần hộ giá chậm, khiến Hoàng thượng sợ hãi!” Cung tướng quân quỳ trên mặt đất, trên mặt âm trầm dọa người, nhưng trong giọng nói không một tia gợn sóng!

“Cung tướng quân có công hộ giá, trẫm chắc chắn ban thưởng!” Hoàng đế chìm chìm giọng, trong mắt hiện lên quang manh không rõ, khoát tay áo, để cung nhân thối lui sang một bên!

“Thần không dám nhận!” Cung tướng quân nói xong tức thì đứng dậy, thối lui đến chỗ chính mình, chỉ là trong tay nhưng lại nắm gì đó, từ góc độ người ngồi bên cạnh nhìn không tới, hung hăng nắm lấy!

“Hừ, hoàng cung cấm nội, thế nhưng còn có thích khách, tra rõ cho trẫm!” Hoàng đế không giống như vừa mới bình tĩnh nói chuyện với Cung tướng quân, trong giọng nói mang theo phẫn nộ dị thường, vung tay lên lại nghe thấy tiếng vang thanh thúy, toàn bộ đồ ăn trên bàn đều bị hắt xuống!

“Hoàng thượng bớt giận!” Mọi người vội vã quỳ xuống, Hoàng đế rất ít khi trước mặt mọi người, biểu hiện tức giận như vậy!

Hừ! Trong lúc hoảng hốt nghe được nàng kia cười lạnh, vừa muốn răn dạy, lại nhìn thấy nàng kia đột nhiên cúi đầu, máu đen từng giọt từng giọt chảy xuống trên nền đại điện, thị vệ chạy vội đến nâng đầu nàng kia, lại nhìn thấy nàng đã chết!

“Khởi bẩm Hoàng thượng, thích khách uống thuốc độc tự sát!” Thị vệ kinh hãi, dù sao cũng ở dưới mí mắt, liền tự vẫn, sợ là càng chọc Hoàng đế thêm tức giận.

“Tra, tra tỉ mỉ cho trẫm!” Hoàng đế thanh âm nồng đậm tức giận, lại có thể lý giải, đó là hoàng cung cấm nội, thích khác cũng dám càn rỡ như vậy, ở nơi hắn sống, hắn không thể bị người tính kế đi!

“Dạ!” Thị vệ kia đáp lời, nhanh chóng đem thích khác kia kéo xuống!

“Khởi bẩm Hoàng thượng, thích khách này đến rất kỳ quái, sợ có người sai khiến!” Nạp Lan Diệp Hoa đứng dậy, ánh mắt không khỏi liếc về phía Cung tướng quân.

“Tra!” Hoàng đế thủy chung chỉ có một chữ này, trên mặt tức giận, giờ phút này tựa hồ càng giận hơn!

Thị vệ nghe được Nạp Lan Diệp Hoa nói, tự nhiên hiểu ý hắn, khẩn trương ở bên người thích khách tìm tìm, lại cái gì đều không có phát hiện!

“Kéo xuống, giết, trẫm nhất định phải nhìn một cái là ai có tâm tư như vậy!” Hoàng đế mặt bình tĩnh, lại dường như không có một tia kinh ngạc, Nạp Lan Tĩnh tim nhảy càng mãnh liệt, nàng đó là đoán được, Hoàng đế muốn trừ bỏ Cung phủ, nhất định sẽ không bởi vì chiến sự biên quan, sợ là sẽ tìm cớ khác, duy nhất có thể nói, đó là Cung tướng quân nổi lên tâm mưu nghịch, trên yến hội nhất định sẽ có người ám sát, chính mình để Nhị hoàng tử đưa thư cho Cung tướng quân, để hắn phá lệ cẩn thận, sợ là vừa mới rồi Cung tướng quân cùng thích khách kia đánh nhau, đó là vì tìm tín vật trên người nàng ta!

“Truyền ý chỉ của trẫm, Cung tướng quân có công hộ giá, tứ phong vị Chiến Vương!” Hoàng đế trầm giọng, trong mắt xẹt qua tia lãnh ý.

“Thần tạ ân điển Hoàng thượng!” Cung tướng quân nhanh chóng đứng dậy, Đại Dong hoàng triều chưa bao giờ có Vương gia khác họ, ở ngoài nhìn vào, hắn là vô cùng nở mày nở mặt, nhưng lợi hại trong đó, hắn cũng rất rõ ràng, Hoàng đế tất nhiên muốn làm cái gì, như vậy chỉ sợ là một ít tâm tướng sĩ, hắn nếu muốn động sát ý, lại nhất định sẽ không dễ dàng buông tha chính mình, Cung tướng quân nghĩ vậy, trong tay lại nắm chặt lệnh bài vừa gỡ xuống từ trên người thích khách!

Đây không phải lệnh bài quý phủ mình, mà là quý phủ Binh Bộ Thượng Thư, cũng biết Binh Bộ Thượng Thư bởi vì nữ nhi mà bị nhốt ở trong nhà, mình cùng Binh Bộ Thượng Thư như nước với lửa, nhìn trên mặt Binh Bộ Thượng Thư đều là oán hận, làm ra cái chuyện ám sát này, tựa hồ hợp lý, nhưng tinh tế ngẫm nghĩ, nếu Binh Bộ Thượng Thư thật sự có tâm tư như vậy, lại sao để cho thích khách kia đeo lệnh bài quý phủ hắn, đây không phải là muốn chiêu cáo thiên hạ, hắn muốn ám sát quân vương, thế nên đáp án duy nhất, đó là có người muốn hãm hại Binh Bộ Thượng Thư, nay chỉ có mình cùng Binh Bộ Thượng Thư như nước với lửa, người bên ngoài nếu nổi lên lòng nghi ngờ, tự nhiên cái thứ nhất nghĩ tới đó là chính mình, so với trực tiếp dùng lệnh bài quý phủ còn dễ dàng khiến người ta tin phục hơn!

“Chiến Vương hãy đứng lên, trẫm luôn luôn thưởng phạt phân minh, Chiến Vương có công hộ giá, đương nhiên nên ca ngợi, Chiến Vương tuy rằng phong vội vàng, bất quá trẫm ngày mai sẽ phái người đến tu kiến Chiến Vương phủ!” Hoàng đế khoát tay áo, ánh mắt giãn ra không ít!

“Thần tạ ân điển Hoàng thượng!” Cung tướng quân hành đai lễ, mới đứng lên, hắn đi theo Hoàng đế nhiều năm, tự nhiên hiểu được ý trong lời nói, phong Vương là giả, giam lỏng mình mới là thật, mà các tướng lãnh, còn không biết tâm tư Hoàng đế, có lẽ còn ngây ngốc vì mình cao hứng, lại càng thêm vì Hoàng thượng bán mạng!

Nạp Lan Tĩnh xem đến bây giờ minh bạch rồi, nguyên là hôm nay, vô luận Cung tướng quân không ra tay, trước sau đều thua, mà Hoàng đế không cho Nhị hoàng tử dự tiệc, sợ Nhị hoàng tử sẽ vì Cung tướng quân ra mặt, làm hỏng ý định của hắn, Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng cười cười, cái gọi là tu kiến Chiến Vương phủ, sợ sẽ đem Cung phủ cùng thế gian cách ly, không cho bất luận kẻ nào biết bên trong có động tĩnh gì, lại người bên ngoài cố tình nghĩ rằng Cung tướng quân được sủng hưởng vinh quang lớn!

“Bẩm Hoàng thượng, biên quan tám trăm dặm cưỡi ngựa, truyền tin cấp báo!” Mọi người vừa ngồi vào chỗ của mình, còn không có tiêu hóa hết cảm nhận về chuyện vừa nãy, lập tức có một cái công công đi đến, Đại Dong có quy định, chỉ cần trong quân có tin khẩn, chẳng cần phân biệt trường hợp nào lập tức tiến vào bẩm báo!

Hoàng đế sắc mặt chìm chìm, ánh mặt tựa hồ lướt qua nhóm nữ quyến, Nạp Lan Tĩnh các nàng hiểu ý, vội vàng đứng dậy lui ra ngoài, tình hình trong quân là cơ mật, vô luận nữ tử có thể tham chính hay không, các nàng không phải quan viên triều đình, đương nhiên không thể ngồi ở một bên nghe!

“Tĩnh nhi, ta có chút lạnh!” Hai người đứng ở bên ngoài điện, chờ một lát, nhìn thấy tất cả mọi người tan đi, nơi này người lại trước sau không có đi ra, Vận Ninh quận chúa nhịn không được mở miệng, hơi rụt cổ, trong mắt nhìn cung điện phồn hoa kia, người bên ngoài, luôn nghĩ đến có bao nhiên tốt, nhưng nếu vào được, mới phát hiện, nơi này, bất cứ lúc nào, lại như trước lạnh như băng như trời đông giá rét!

“Một thời gian nữa liền tốt lắm!” Nạp Lan Tĩnh buông tiếng thở dài, nàng cho dù trọng sinh mà đến, nhưng cuối cùng không có thế lực của mình, càng không nói đến xâm nhập triều đình, người này nếu muốn trừ bỏ Cung phủ, các nàng hiện tại lại chỉ có sức chống đỡ, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi, tìm kiếm thời cơ thích hợp, cũng không biết nói ông trời có thể cho các nàng thời gian hay không.Nạp Lan Tĩnh ngẩng đầu, một đời này, còn cứu không được Cung phủ, như vậy nàng đó là giống như uổng phí lần trọng sinh này!

Qua thật lâu sau, cửa điện rốt cuộc mở ra, lại chỉ đi ra một mình Nạp Lan Hiên!

“Ca ca, cậu …!” Nạp Lan Tĩnh khẩn trương tiến lên, nơi này tình hình, chỉ có Nạp Lan Hiên mới biết được!

“Đi ra ngoài nói sau!” Nạp Lan Hiên chìm giọng nói, mắt không khỏi liếc nhìn Vận Ninh quận chúa, ý bảo nàng cũng theo đi ra ngoài!

Ba người ra Huyền vũ môn, xe ngựa nhanh chóng rời khỏi cung, sắc trời cũng đã tối sầm, ở một góc, nhìn bốn phía không có người, ba người mới xuống xe ngựa!

“Biên quan nổi lên chiến sự, Hoàng thượng lệnh Dương Quốc Công ngày mai lập tức mang binh xuất chinh, tối nay bọn họ ở hoàng cung nghiên cứu quân tình!” Nạp Lan Hiên cau chặt mày, đó là nhìn ra suy nghĩ Hoàng đế, nguyên lai phong Cung tướng quân vị Vương gia, đó là trấn an dân tâm!

Nạp Lan Tĩnh thân mình không khỏi run lên, Hoàng đế một chiêu này thật ác độc a, một chiêu này ‘tiên lễ hậu binh’ ( trước dùng đạo sau dùng lực ), không biết mê hoặc bao nhiêu ánh mắt người, mà Cung phủ bị người canh gác, người ngoài mơ tưởng đi vào, cũng sẽ bị Hoàng đế giám thị, Cung phủ đó là không có một chút tự do, tin tức trong đó, nhất định sẽ truyền không tới, mà nói Cung tướng quân ở trong hoàng cung thảo luận quân tình, sợ bị Hoàng đế giam lỏng đi, không thể ra cung, mà Nạp Lan Diệp Hoa cùng Hữu tướng ở lại nơi đó, bất quá vì che giấu ánh mắt mọi người mà thôi!

“Vậy ca ca đâu, ca ca không phải người quân doanh, hắn vì sao không có đi ra!” Vận Ninh quận chúa tâm thật lạnh lãnh, xem ra Hoàng đế quyết tâm sẽ đối với Cung phủ khai đao, nhưng nàng không nhịn được mà hỏi lên!

“Biểu ca hắn, bởi vì ra chuyện thích khách, biểu ca muốn ở lại trong cung, trợ giúp người Đại Lý Tự điều tra!” Nạp Lan Hiên híp mắt, nay Cung phủ người có thể hiểu chuyện, đều bị Hoàng đế giam lỏng, mà Cung phủ chỉ còn lại phụ nữ và lão nhân, trẻ em, lại còn bị người giám thị, tất nhiên không thể nổi lên cái nhiễu loạn gì!

Vận Ninh quận chúa cắn chặt môi, không nói chuyện, nay tổ phụ cho dù có bảo kiếm tiên đế ngự ban, bất quá tổ phụ nay đã già đi, sợ không thể ra khỏi cửa lớn, liền bị người chèn ép quay trở về, bảo kiếm ngự ban, bất quá là danh hão mà thôi, nếu người bị Hoàng đế nhốt, vậy phương thuốc Tương Bình Vương đưa đến, tất nhiên sẽ rơi vào tay Hoàng đế, nếu đại quân rời đi, Hoàng đế không để ý ảnh hưởng của Cung tướng quân ở quân doanh, lại tra ra Cung phủ có ôn dịch, sợ là càng thêm danh chính ngôn thuận trừ bỏ Cung phủ!

“Hoàng thượng nếu thả ta đi ra, đó là không nghĩ cùng liên lụy đến Tả tướng, ngày mai ta đi đưa đại quân, sẽ gặp ở cửa Cung phủ coi chừng, nếu có người truyền tin, tuyệt đối không để rơi vào trong tay Hoàng đế!” Nạp Lan Hiên nhẹ giọng nói, lại như tuyên thệ bình thường, người bên ngoài nghe trong đầu giật mạnh , nay Cung phủ tồn vong, hắn tự nhiên không thể lui bước, cậu đối với hắn ân trọng như núi, cho dù khiến Hoàng đế hoài nghi, hắn cũng sẽ cứu Cung phủ một dòng độc đinh duy nhất!

“Cám ơn biểu ca!” Vận Ninh quận chúa hơi khom người, nàng tuy trước mặt có nha đầu biết võ, nhưng thế lực không có, chuyện triều đình, chung quy trông cậy vào Nạp Lan Hiên, hơn nữa, Nạp Lan Hiên là người quân doanh, nếu .., nếu ngày đó thật sự Hoàng đế đối với Cung phủ bất lợi, cũng chỉ có hắn có thể đem thư đến trong tay các tướng sĩ khác, để bọn họ cứu Cung phủ.

“Hết thảy đều nên vậy!” Nạp Lan Hiên khoát tay áo, một đầu tóc bạc ở ban đêm tản ra màu bạc quanh mang, Nạp Lan Tĩnh trong mắt có chút ướt át, giống như Nạp Lan Hiên vì Anh Đào, mất đi lý trí, nhưng hôm nay, Nạp Lan Hiên ẩn ẩn có một mảnh khí thế, lại làm cho Nạp Lan Tĩnh trong lòng có một tia cảm động, nếu mẫu thân mình nhìn thấy, sợ cũng sẽ cao hứng.

Mọi người còn nói một lát, chạy nhanh hồi phủ, đêm tựa hồ không có lạnh như vậy, chỉ cần mọi người đoàn kết ở chung một chỗ, cuối cùng sẽ có biện pháp vượt qua cửa ải khó khăn này!

Xe ngựa vừa dừng ở bên ngoài cửa Tướng phủ, Nạp Lan Tĩnh cùng Nạp Lan HIên xuống xe ngựa, lại nhìn thấy trong viện một đoàn khói dày đặc, dâng lên hồng quang, lại làm cho Nạp Lan Tĩnh cảm thấy nồng đậm bất an!

“Tẩu tử!” Nạp Lan Tĩnh hô một tiếng, lập tức chạy nhanh để Thu Nguyệt đỡ hướng bên trong đi, viện này bên trong vô duyên vô cớ bị cháy, Nạp Lan Tĩnh tuy rằng không để ý đến sân ai, theo lý lại nghĩ ngay đến Vũ Nhi, đem nàng một người ở lại quý phủ, bất quá là vì an toàn của nàng, nếu bởi vậy xẩy ra điều không may, Nạp Lan Tĩnh trong lòng nhất định sẽ hối hận vô cùng!

Nạp Lan Hiên nghe Nạp Lan Tĩnh hô, lòng giống như kéo căng, đi theo phía sau Nạp Lan Tĩnh, bước nhanh đi đến, giống như tuyên thệ của Vũ Nhi còn văng vẳng bên tai, nếu là nàng, Nạp Lan Hiên lắc lắc đầu, trong đầu không hiểu sao sinh ra tia sợ hãi, có lẽ bởi vì Anh Đào, có lẽ bởi vì nguyên nhân khác, hắn trước sau sợ tử vong.

Đi vào sân, lại nhìn thấy bọn nha đầu khẩn trương chạy, Nạp Lan Tĩnh chạy tới, nguyên lai trong viện Nạp Lan Hiên đi lấy nước, Nạp Lan Tĩnh tâm mới thả xuống, lại nhất định muốn đi nhìn một cái!

“Nhanh chút, nhanh chút, các ngươi nhanh lên, bên trong còn có người chưa đi ra!” Vừa đi vào, lại nhìn thấy Vũ Nhi được Du Cẩn đỡ, không ngừng chỉ huy người bên cạnh, nhưng hỏa rất lớn, từ rất xa, liền bị khói xông nồng nặc.

“Vũ nhi!”Nạp Lan Tĩnh gọi, chạy nhanh đi ra, cau chặt mày, “Đã trễ thế này, tẩu lại có bầu, đó là xảy ra chuyện, giao cho hạ nhân là tốt rồi!” Nạp Lan Tĩnh nhịn không đươc hỏi ra tiếng, tay vẫn không khỏi giữ chặt tay Vũ Nhi, dẫn nàng kéo sang một bên, để nàng rời xa hỏa hoạn loén kia!

“Ta không ngại, hôm nay chẳng biết tại sao, nổi lên lửa lớn như vậy, Lăng Nhược Tích còn ở bên trong chưa cứu được ra đâu, nhưng hỏa lớn thế này!” Vũ Nhi lui lại mấy bước, trên mặt còn có nồng đậm lo lắng, mắt liếc nhìn Nạp Lan Hiên, vội thu trở về, không hề đi xem hắn nửa phần!

“Đó là không cứu ra, ngươi cũng nên bảo vệ mình!” Nạp Lan Tĩnh cau chặt mày, trong lòng hiện lên tia khác thường, nhưng bởi vì quá mức lo lắng Vũ Nhi, không có ngẫm lại!

Bên cạnh, Nạp Lan Hiên nghe được Lăng Nhược Tích còn ở trong, thân mình không khỏi tiến lên phía trước vài bước, nhìn gia đinh xách nước, lấy tay đoạt lại, đem áo choàng của mình tháo xuống, đổ nước toàn bộ lên người mình!

“Ca ca!” Nạp Lan Tĩnh trong lòng bỗng dâng lên một tia dự cảm bất hảo, phóng phật nghĩ đến Nạp Lan Hiên bây giờ là muốn làm cái gì, vội vàng lên tiếng, nhưng cuối cùng chậm từng bước, Nạp Lan Hiên cũng không quay đầu mà lao vào giữa ngọn lửa lớn.

Vũ Nhi nhìn bộ dáng Nạp Lan Hiên, nắm chặt váy của mình, trong mắt hiện lên một tia đau đớn, nhưng chỉ trong chớp mắt, nàng rất nhanh khôi phục tỉnh táo, không phải đã sớm dự liệu đến sao, chỉ tiếc, đến một lần cuối cùng hắn vẫn là vì Lăng Nhược Tích!

Nạp Lan Tĩnh lo lắng chờ ở một bên, không khỏi bước nhanh đi đến, Vũ Nhi lại ra lệnh gia đinh nhanh chóng múc nước đến đây!

“Thiếu gia, thiếu gia!” Có người tinh mắt nhìn thấy Nạp Lan Hiên, không khỏi hô vài tiếng, Nạp Lan Tĩnh cùng Vũ Nhi mắt hướng nhìn bên trong, chỉ thấy trên người Nạp Lan Hiên, như trước áo choàng ẩm ướt, vừa vặn mặt trên lại hơn rất nhiều dấu vết màu đen, cước bộ của hắn thực vững vàng, tựa hồ mỗi bước đều vô cùng kiên định, trên mặt bởi vì xông lợi hại, xem không rõ sắc mặt hắn, chính là trong lòng ôm Lăng Nhược Tích, hai tay vô lực rũ xuống, sợ là đã chết!

Cuối cùng Nạp Lan Hiên đi ra, trên người còn nồng đậm mùi hương tro tàn, hắn buông Lăng Nhược Tích trong lòng, chỉ lạnh lùng nói hai chữ, “Thay quần áo!” Lập tức không có câu nào khác.

Tất cả mọi người lặng đi một chút, nhìn Nạp Lan Hiên bất động đứng ở nơi đó, tựa hồ cũng có vẻ không rõ ràng, trên người Nạp Lan Hiên, là bị làm cho rối loạn chút, nhưng chung quy trước mặt công chúng, có chút không ổn.

“Thay quần áo cho Lăng Nhược Tích cô nương!” Vũ Nhi theo phía sau Nạp Lan Tĩnh đứng dậy, rũ mắt nhìn Lăng Nhược Tích trong mặt một mảnh đen thui, sợ đã sớm bị khói hun chết ngạt, môi lại lộ ý cười lạnh lùng!

Người sau khi chết, muốn thay bộ đồ mới, hảo hảo rửa mặt chải đầu một phen mới có thể hạ táng, sợ là ý tứ của Nạp Lan Hiên vừa rồi, đó là muốn đem Lăng Nhược Tích rửa mặt chải đầu một phen!

“Dạ!” Bên cạnh, nha đầu khẩn trương đáp lời, viện này bị thiêu rụi, lại chỉ có một cái sài phòng bên cạnh không bị lửa đốt, liền nhanh chóng đem Lăng Nhược Tích mang đi vào, mà lửa cũng có chút nhỏ đi.

Nạp Lan Hiên trên mặt lãnh lợi hại, nhưng vẫn không có nói, nếu trước kia hắn nhất định sẽ hoài nghi Nạp Lan Tĩnh động tay chân, nhưng hôm nay Cung phủ xảy ra náo loạn lớn như vậy, mà nàng theo vào cung vẫn bị Hoàng đế giữ lại, nàng không có khả năng biết trước chuyện, tuyệt đối không tính đến chính mình sẽ tiến cung, hắn nhắm chặt mắt, có gì đó thoáng qua, muốn bắt lấy, nhưng phát hiện như trước hai tay trống trơn!

Nạp Lan Hiên muốn hô to, lại phát hiện hắn như thế nào không mở miệng được, hắn nghĩ đến nếu một ngày Lăng Nhược Tích chết nội tâm sẽ đau lợi hại, nhưng vì sao, lòng nhưng cũng không nghĩ đau như vậy, chỉ bởi vì nàng không phải là Anh Đào sao!

“Ai hầu hạ Lăng Nhược Tích?” Nạp Lan Hiên giọng lạnh lẽo, nhưng không có một tia gợn sóng!

“Bẩm thiếu gia, là nô tỳ!” Bên cạnh một cái nô tỳ cả người run rẩy, sắc mặt có chút tái nhợt, bị Nạp Lan Hiên điểm tên, vội vàng quỳ xuống, “Thiếu gia, nô tỳ không phải cố ý, là Lăng Nhược Tích cô nương muốn ăn điểm tâm, sai nô tỳ xuống bếp lệnh đầu bếp làm, cũng không tưởng, sau khi trở về liền xảy ra hỏa hoạn!” Nha đầu kia dường như bị dọa sợ, còn không chờ Nạp Lan Hiên hỏi, lập tức khai báo toàn bộ!

“Thiếu gia, thiếu gia!” Trong phòng, một tỳ nữ trên mặt hơi bối rối, trong tay cầm một cái khăn trắng, trên còn viết chữ bằng máu.

Nạp Lan Hiên nhận lấy, mày cau chặt, Nạp Lan Tĩnh liếc nhìn, nhìn thấy khăn kia chữ viết bằng máu, cau chặt mày, “Ta lấy máu ta, nguyền rủa ngươi trọn đời không thể siêu sinh!” Chữ bằng máu kia có vẻ nghiêng lệch, thật như Lăng Nhược Tích xem không thấy, mà viết đi ra!

Nạp Lan Hiên đem khăn kia vo viên trong tay, trong lòng hắn nghĩ tới điều gì, đã nhiều ngày hắn tựa hồ gặp Lăng Nhược Tích thường thường gặp ác mộng, mỗi lần nàng đều hô to mắng Anh Đào, có lẽ hôm nay đó là nàng cố ý để tỳ nữ rời đi, đem ánh nến đánh đổ, mới khiến sân bốc cháy, nguyên lai tâm tư của nàng dĩ nhiên ác độc như vậy, trọn đời không thể siêu sinh, trọn đời không thể siêu sinh! Nạp Lan Hiên phóng phật lại nhìn thấy gương mặt Anh Đào hoa lê vũ đái, vì chính mình mà Anh Đào chết, đó là ngay cả chết cũng có người muốn cho nàng yên, Nạp Lan Hiên gắt gao cau chặt mày, trong đầu dâng lên một cỗ hận ý, nàng đó là ác độc, cho dù Anh Đào chết, chính mình cũng làm nàng cũng không dễ chịu!

“Người tới a, đem nàng chôn ở sau núi!” Nạp Lan Hiên cao giọng, như muốn phát hỏa, đem khăn kia ném giữa lửa lớn, xoay người rời đi!

“Dạ!” Hạ nhân cả kinh, nhìn sắc mặt Nạp Lan Hiên không tốt, cũng không dám thắc mắc, mặc dù đã trễ, cũng khẩn trương đem Lăng Nhược Tích đi ra ngoài!

Vũ Nhi nhìn Nạp Lan Hiên rời đi, hơi xoay người, “Vũ nhi, lửa đã nhỏ, ngươi cũng đi thôi!” Nàng kéo tay Nạp Lan Tĩnh, trong mắt hiện ý cười.

“Tẩu tư, làm như vậy, ngươi!” Nạp Lan Tĩnh thở dài, muốn nói chung quy cũng không dám mở miệng, Lăng Nhược Tích nên chết, nhưng chính mình chưa muốn loại bỏ nàng, sợ ca ca không chịu nổi, nhưng hiện tại lại không nghĩ rằng, Vũ Nhi thế nhưng dùng thủ đoạn quyết tuyệt như vậy, đem Lăng Nhươc Tích hoàn toàn ở trong lòng xóa bỏ!

“Ta, ta chỉ hy vọng có thể bồi ở bên cạnh hắn!” Vũ Nhi sắc mặt buồn bã, nhìn Nạp Lan Tĩnh sắc mặt không tốt, trong đầu tuy có chút khó chịu, nàng ngay cả yêu Nạp Lan Hiên, lại thủy chung không muốn mất Nạp Lan Tĩnh_ người bạn tốt, nàng rõ ràng, y theo tâm tư Nạp Lan Tĩnh, làm sao có thể xem không ra thủ đoạn của mình, lửa này là do nàng đốt, thư máu này cũng do chính mình dặn dò Du Cẩn đặt ở trong tay Lăng Nhược Tích, chẳng qua khi đó, Lăng Nhược Tích đã bị mình rót nước dược, mà nha đầu kia bất quá chính mình đã sớm an bài tốt lý do thoái thác, nàng biết thời điểm như vậy, Nạp Lan Hiên tất nhiên không có lòng dạ tỉ mỉ ngẫm mà thôi!

“Tẩu tử, ta chỉ lo lắng thân thể ca ca, nay nhìn sắc mặt ca ca không ngại, cũng yên tâm!” Nạp Lan Tĩnh suy nghĩ, trong đầu lại cảm thấy mệt mỏi, thời điểm Cung phủ lại còn không có rõ ràng, nay quý phủ lại xảy ra chuyện như vậy, nhưng cũng may mắn Vũ Nhi không ngại, hơn nữa, nàng không có trách Vũ Nhi, nàng hiểu Vũ Nhi, ẩn nhẫn lâu như vậy, đó là ra tay đúng lý hợp tình.

“Tĩnh Nhi, thực xin lỗi!” Vũ Nhi giọng nói có chút run rung, trong đầu không ngừng suy nghĩ, đã lên tiếng, nàng có lẽ bởi vì nhìn thấy phong hưu thư kia cũng sợ, sợ chung quy có một ngày, chính mình sẽ bị buộc phải rời Nạp Lan Hiên, có lẽ thật sự phong hưu thư kia, khiến nàng hạ quyết tâm, có lẽ yêu, thật sự không thể chờ đợi!

“Tẩu tử, không sao!” Nạp Lan Tĩnh hơi khóe cong khóe miệng, lại phát hiện đã cười không còn khí lực, chuyện Cung phủ, lại giống như tảng đá đặt ở ngực nàng, một ngày không giải quyết, một ngày không thể vui sướng!

“Tiểu thư, chớ không phải đại tiểu thư còn thương tiếc Lăng Nhược Tích?” Du Cẩn nhìn sắc mặt Nạp Lan Tĩnh thủy chung khó coi vô cùng, đó là rời đi cũng không có lộ ra nụ cười tươi, ngày này, nàng tuy ràng đối Nạp Lan Tĩnh có không ít hảo cảm, nhưng hôm nay nhìn Nạp Lan Tĩnh cho Vũ Nhi sắc mặt, trong đầu không thoải mái vô cùng!

“Không được nói bậy!” Vũ Nhi không khỏi trừng mắt nhìn Du Cẩn, nay Cung phủ xảy ra sự tình như vậy, Nạp Lan Tĩnh trong lòng khẳng định sốt ruột vô cùng, chính mình còn ở phía sau, làm trong phủ xảy ra chuyện như vậy, chung quy là mình không đúng, nàng ngẩng đầu, nhìn bóng lưng Nạp Lan Tĩnh, sắc mặt tái nhợt, khiến Vũ Nhi càng thêm đau lòng, nàng cùng Nạp Lan Tĩnh biết nhau nhiều năm như vậy, làm sao có thể không biết tính tình của nàng, chỉ tiếc nàng không biết nên như thế nào giúp đỡ nàng!

****

Nạp Lan Tĩnh day day mi tâm, trở lại phòng lại cảm thấy mệt mỏi, toàn thân cao thấp cả ngày làm việc giờ đau dữ dỗi!

“Tiểu thư!” Thu Nguyệt đi theo phía sau Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh ngẩng đầu, nhìn bộ dáng Thu Nguyệt, chắc là từ bên ngoài trở về, có chuyện muốn nói!

“Tiểu thư, đây là thư Vận Ninh quận chúa sai Xuân Hương đem đến!” Thu Nguyệt thấp giọng, lập tức đem thư vào tay Nạp Lan Tĩnh.

Nạp Lan Tĩnh cúi thấp đầu, nửa nằm ở trên giường, tiếp nhận thư trong tay, lại cau chặt mày, mặt trên tuy ngắn gọn vài chữ, lại đem sự tình nói rõ, Nạp Lan Tĩnh mạnh mẽ ngồi dạy, híp mắt, phân phó Thu Nguyệt vài câu, tối nay phải hảo hảo an bàn hết thảy!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.