Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 287




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Tìm được tư liệu của bọn chúng, sau đó nghĩ biện pháp cướp bọn chúng đi!"

Sáu mươi sáu đôi!

Nghe nói như vậy, chẳng những bọn người Chu Huy, Độ Ác cũng hít vào một hơi khí lạnh.

Gia chủ Tẽ gia này đúng là đủ hung ác a!

Nhiều trẻ nhỏ như vậy, hắn thật nhẫn tâm lấy đi luyện khí?

"Xem ra lần này đi Tê gia, chẳng những phải lấy lại đồ thuộc về Đông Hoàng nhất tộc Bắc Huyền Thiên, còn phải thuận tiện thay trời hành đạo."

Lâm Hiên ánh mắt lạnh lùng.

Hơn nữa theo hắn phán đoán, lần này gia chủ Tề gia luyện khí, chắc chân có liên quan đến bảo vật của Đông Hoàng nhất tộc.

“Ngươi nhốt bọn chúng ở chỗ nào?" Lâm Hiên hỏi.

Huyền Tịch không đi, đại biểu những hài tử này còn ở Liên Hoa Tự.

“Nhốt trong sơn động ở hậu sơn, ta có thể dẫn ngươi tới" Huyền Tịch dáng vẻ lấy lòng cầu xin tha thứ.

“Không cần” Lâm Hiên đã mở rộng La Sát Thần Niệm đến phía sau núi, thành công tìm được sáu mươi sáu đôi trẻ nhỏ.

Răng rắc!

Sau đó dưới chân hắn dùng lực, đạp gãy cổ Huyền Tịch. Tiện tay bóp ra một đạo lôi quyết, hóa thành Lôi Hỏa đốt cháy thi thể của hắn.

Thấy cảnh này, Độ Ác và Chu Huy đều lộ ra vẻ mặt kính sợ, nhất thời xem Lâm Hiên như là thần minh.

Chu Huy vội vàng tiến lên nói: "Đa tạ Đế phu cứu vớt những hài tử này! Càng cảm tạ Đế phu đã cứu Bát hoàng tử Thiên Tinh Quốc chúng ta!"

Hắn biết, Lâm Hiên đã giết Huyền Tịch, đại biểu đã đã tìm được bọn nhỏ.

Tạ Chí Kiên cũng vội vàng tiến lên nói lời cảm tạ Lâm Hiên. Trong lòng của hẳn cảm kích không thôi, nếu không phải đụng phải Lâm Hiên, chỉ sợ hẳn không còn gặp lại tiểu tôn nữ bảo bối nhà mình nữa.

Mà Độ Ác thì cung cung kính kính hành Phật lễ với Lâm Hiên. Huyền Tịch cam nguyện biến thành chó săn của Tề gia, lại thực lực vô cùng cường đại. Nếu không phải Lâm Hiên ra mặt, Độ Ác biết chỉ dựa vào một mình Huyền Tịch thì có thế giết tất cả mọi người đang có mặt ở đây.

Cho nên giờ phút này, Cửu Thiên Tôn Giả Lâm Hiên trong mắt Độ Ác đang lóe ra quang huy và trang nghiêm thần phật.

Lâm Hiên khẽ vuốt cẵm: "Nên đi xem bọn nhỏ trước đi.”

Sau đó hắn gọi mấy người Tuyền Châu ra, sau đó ôm bốn tiểu nha đầu đi đến hậu sơn.

Bọn người Chu Huy lập tức đi theo.

Không bao lâu sau, đám người đi tới sơn động phía sau núi. Ði được không bao xa thì thấy bên trong cột một đám đồng nam đồng nữ. Tất cả bọn chúng đều sắc mặt tái xanh, trong mắt trước đây vẻ hoảng sợ.

"Bát đệ!"

“Di Nhi!”

Chu Huy và Tạ Chí Kiên lập tức tìm được Bát hoàng tử và Tạ Di. Nhưng mà sau một lát, sắc mặt hai người nhao nhao đại biến. Bọn họ ngửi thấy mùi khét nồng đậm từ trong miệng Bát hoàng tử và Tạ Di.

Mà hai đứa bé này cũng không nói được!

Hai người tranh thủ mở miệng hai đứa bé ra. Sau đó thấy cố họng của bọn chúng đều bị lửa than cháy rụi, còn có không ít than củi đâm vào cổ họng của bọn chúng.

Như vậy sau này chắc chắn hai đứa bé này sẽ không nói được nữa!

“Huyền Tịch, cái tên súc sinh này, chắc chắn là vì một lần đưa tất cả hài tử đi, vì phòng ngừa bọn họ khóc rống phát ra âm thanh mới nghĩ ra cách dùng lửa than để bọn họ biến thành câm!"

Độ Ác sau khi phục dụng mấy viên Bổ Khí Đan, thương thế đã tốt hơn nhiều. Thấy cảnh này, tức giận tới mức nôn máu tươi, hận không thể tự tay chặt Huyền Tịch.

Bọn người Chu Huy cũng hận đến nghiến răng nghiến lợi, không ngờ được là Huyền Tịch còn nghĩ ra biện pháp ác độc như thế. Càng hận Tê gia thấu xương, ước gì Lâm Hiên lập tức xuất hiện ở Tẽ gia, rút gân lột da gia chủ Tề gia!

“Ai!" Độ Ác trùng điệp thở dài: "Ta nghe nói bị lửa than bỏng cuống họng mãi mãi không thể khôi phục, đám trẻ này đáng thương!"

'Chu Huy ngửa đầu thở dài một tiếng: "Có thể cứu bọn nhỏ về đã là vạn hạnh! Những chuyện khác, làm hết sức mình nghe thiên mệnh đi!"

Lý Đức Xương và Nam Tùng Vận cũng khẽ gật đầu.

Sự ác độc của Huyền Tịch đã vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người. Về phần bọn nhỏ đã bị câm, sợ là chỉ có thần tiên mới có thể cứu được.

Thần tiên?

Lý Đức Xương đột nhiên nảy ra ý tưởng, không khỏi nhìn về phía Lâm Hiên. Đế phu mạo như trích tiên, năng lực thông thiên, hẳn không phải là nhân gian thần tiên hay sao?

'Thế là hẳn vội vàng hỏi thăm: "Đế phu tại thượng, không biết Đế phu có biện pháp cứu chữa những hài tử này hay không?”

Hân hỏi như vậy, ánh mắt đám người Chu Huy, Độ Ác đều rơi vào trên người Lâm Hiên

Đúng, Đế phu có được thú đoạn nghịch thiên, nói không chừng hẳn có thể sáng tạo kỳ tích.

'Vừa rồi Lâm Hiên đang thông qua Thái Diễn Đan Quyển, kết hợp y kỹ cấp Tông sư của mình, nghiên cứu biện pháp trị liệu những hài tử này.

Hắn tự tin gật đầu: "Có."

Nghe vậy, bọn người Chu Huy đều đại hí, cảm thấy một khối đá trong lòng rơi xuống, không còn khó chịu nữa.

"Vậy thì mời Đế phu nhanh chóng động thủ trị liệu cho bọn nhỏ!"

Chu Huy vội vàng hành lễ.

Độ Ác cũng vẻ mặt ngạc nhiên mong đợi.

Hân hành tẩu giang hồ hơn hai mươi năm, chưa hề nhìn thấy có người có thể chữa khỏi cuống họng bị bỏng than.

Có Thiên giai thượng phẩm Thanh Linh Đan chuyên dùng để trị liệu bỏng lửa, loại trừ hỏa độc. Còn có Thiên giai thượng phẩm Phục Linh Tử Đan phục hồi thương tích yết hầu, tu bổ dây thanh. Có Thiên giai trung phẩm đan dược Nhuận Hầu Đan thanh lương nhuận hầu bổ dưỡng họng.

Nhìn thấy Lâm Hiên nhanh chóng luyện chế ra nhiều trân phẩm đan dược như thế, Độ Ác và bọn người Chu Huy đều tán thưởng không thôi.

“Quả nhiên, Đế phu là nhân gian thần tiên! Quá lợi hại!"

Sau đó Lâm Hiên đưa tất cả đan dược cho bọn người Chu Huy, cho mỗi đứa bé phục dụng ba viên.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.