Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 231: Nữ nhân này đúng là quá độc ác! (2)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Những nơi mà nó đi qua, tất cả mọi thứ trong phạm vi năm dặm đều hóa thành bột mịn!

Hít ~

Giờ khắc này, tất cả giáo chúng Huyết Linh Giáo đều kinh hãi.

Mẹ nó, tập hợp lại một chỗ bị miểu sát, phân tán ra vẫn bị miểu sát, không thể nào né tránh được!

"Đông Hoàng Tử U, ngươi quá làm cản!"

Lúc này Độc Cô Cương dẫn theo quỷ khí đầy trời rào rạt mà tới. Vô số oán linh ác quỷ lấp kín không gian trong phạm vi mười dặm.

Đông Hoàng Tử U trở tay căm kiếm đứng ở trên không trung, con ngươi xinh đẹp dò xét Độc Cô Cương một lát, sau đó lên tiếng nói ra: "Ta đọc qua cổ sử, xem lại chuyện hơn ba vạn năm trước, Huyết Linh Giáo các ngươi muốn chiếm đoạt Bắc Huyền Thiên chúng ta, khiến cho Địa Ngục tái hiện nhân gian.”

"Hôm nay, ta ăn miếng trả miếng, đưa các ngươi vào Địa Ngục!" 

Hô! 

Toàn thân nàng lóe ra một đạo tử quang hoa mỹ, tay áo tung bay. Dưới sát khí kinh khủng bao phủ. Trong lúc nhất thời, nàng như thần như ma!

Thấy thế, Độc Cô Cương không khỏi nhíu mày. Không hổ là vạn cổ Nữ Đế, Tiên Ma đồng tu, thiên phú đúng là hiếm thấy trên đời. May mắn mình có Huyết Sơn làm chỗ dựa, cũng không e ngại Nữ Đế yêu nghiệt như thế!

...

Ở một chỗ cách Huyết Linh Giáo ba trăm vạn dặm. Đại trưởng lão Kinh Âu, dẫn theo một đội cao thủ tình nhuệ hơn trăm người và đám quỷ vật bao gồm Ngũ Hành Thi nhanh chóng bay về phía Bắc Huyền Thiên.

Bỗng nhiên hẳn giật nảy mình, phát hiện huyết châu mình mang theo người phát sáng lên. Hắn tranh thủ lấy huyết châu ra. Dùng tay nắn một cái, sau đó nghe được giọng nói của Độc Cô Cương vọng ra từ rong đó: "Đông Hoàng Tử U đã tới Huyết Linh Giáo ta, ngươi sau khi đến Huyền Băng Cung thì lập tức động thủ!"

Cất huyết châu, sắc mặt Kinh Âu không khỏi lộ ra vẻ vui mừng: "Đông Hoàng Tử U, chắc chẩn ngươi có nằm mơ cũng không ngờ được là giáo chủ lại chơi chiêu như thế này đúng không!"

Đám tùy tùng bên cạnh hẳn cũng lộ ra vẻ phách lối.

"Ha ha, chờ đánh hạ Huyền Băng Cung, mỹ nhân tài phú, chúng ta muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu!"

"Đông Hoàng Tử U được xưng là cửu thiên đệ nhất mỹ nhân, chỉ đáng tiếc là hồng nhan bạc mệnh, lần này chắc chắn nàng sẽ gãy trên tay giáo chủ của chúng ta!"

Một đám người nói xong thì nhịn không được cười lên ha hả.

Có đông đảo Thi Quỷ mạnh mẽ như thế trợ trận, bọn họ cảm thấy lăn này cường công Huyền Băng Cung có thể nói là thắng lợi đã nằm trong tầm tay.

Mà đúng lúc này, một giọng nói có chút trào phúng vang lên: "Đến cùng là ai cho các ngươi tự tin như vậy?"

Một đạo bạch quang ngăn cản bọn người Kinh Âu.

Bọn họ tập trung nhìn lại, chỉ thấy trước mặt là một nam tử dáng dấp như thiên thần, khí chất siêu phàm, tuấn mỹ đến khiến cho nam nhân cũng thèm nhỏ dãi.

Kinh Âu không khỏi nhướng mày, lớn gan suy đoán: "Bắc Huyền Thiên Đế phu!"

.....................

Bắc Huyền Thiên Đế phu!

Nghe được xưng hô thế này, những người còn lại của Huyết Linh Giáo đều lộ ra vẻ mặt cảnh giác. Huyền Băng Nữ Đế chính là cường giả mọi người đều biết, nam nhân của nàng chắc chắn cũng cực kỳ lợi hại

Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn bọn họ: "Là ta, cho nên các ngươi không cần phải vượt đèo lội suối đến đó, chết ở chỗ này là được rồi."

Nghe được Lâm Hiên hùng hổ dọa người như thế, trong mắt Kinh Âu sát ý bạo tăng, lên tiếng nói ra: "Giỏi cho một Bắc Huyền Thiên Đế phu cưỡng vọng, quả nhiên là một đôi trời sinh với Huyền Băng Nữ Đế.”

"Huyền Băng Nữ Đế độc xông Huyết Linh Giáo chúng ta, mà ngươi lại đơn thương độc mã ngăn cản chúng ta, đủ cuồng!"

Lâm Hiên nở một nụ cười châm chọc. Hóa ra Đông Hoàng Tử U đã xuống tay với Huyết Linh Giáo trước.

Chuyện này cũng không trách được. Đông Hoàng Tử U bác học đa thức, chắc chắn từ cũng biết được nguyên nhân trận quỷ loạn hơn ba vạn năm trước từ trong một ít cổ sử.

Mà gần đây nhiều nước trong Bắc Huyền Thiên xây ra quỷ loạn. Với năng lực của nàng, tìm hiểu nguồn gốc tra được Huyết Linh Giáo cũng chẳng có gì lạ.

"Xem ra hôm nay đã được định trước là ngày tận thế của Huyết Linh Giáo các ngươi”

Lâm Hiên điên cuồng vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ khí thế cực kỳ đáng sợ. Dưới uy áp của cỗ khí thế này, bọn người Kinh Âu trong lúc nhất thời trong lòng cuồng loạn.

Kinh Âu nhìn thoáng qua Ngũ Hành Thị, lập tức hạ lệnh: "Giết Bắc Huyền Thiên Đế phu!"

Vừa rồi Độc Cô Cương có nói, năm Ngũ Hành Thi này chính là tu vi Chuẩn Đế Cảnh. Mà bọn họ thân kiêm Ngũ Hành Chỉ Lực, thực lực mạnh mẽ đến gần vô hạn Thi Vương. Trước mặt lấy năm đánh một, cho dù không thể giết Lâm Hiên thì ít nhất cũng có thể trọng thương hắn. 

Mà kế tiếp còn có gần một trăm Đồng Giáp Thi và Ngân Giáp Thi. Kinh Âu tự tin mình chơi xa luân chiến, cuối cùng chắc chắn có thể tru sát Lâm Hiên!

Hô! Hô!

 

 

Không đợi Ngũ Hành Thi xuất động, hai đạo kim sáng sáng chói bỗng nhiên chiếu sáng toàn bộ bầu trời đêm.

Bọn người Kinh Âu khiếp sợ nhìn thấy. Trong hai mắt Lâm Hiên có kim quang sáng tỏ, sau đó hóa thành hai ánh lửa kinh khủng trào ra. Hai ánh lửa này hóa thành hỏa long to lớn.

Trong khoảnh khắc rơi vào trên người Ngũ Hành "Thị, thiêu bọn chúng thành tro tàn.

Sợ bị Lâm Hiên truy sát, Kinh Âu vội vàng hạ lệnh.

tất cả Ngân Giáp Thi và Đồng Giáp Thi vây công Lâm Hiên.

“Một đám cá thối tôm nát, các ngươi lại xem bọn chúng là bảo vật.” Lâm Hiên khinh thường nói.

Hắn thu hồi Ly Hỏa Kim Đồng, lấy bốn thanh chuẩn tiên kiếm của các cô con gái của mình ra, bốn kiếm lơ lửng giữa không trung. Đồng Giáp Thi và Ngân Giáp Thi nhục thân đều như đồng như sắt, không có yếu ớt như Ngũ Hành Thi. Cho nên, lấy bọn chúng làm vật liêu mài kiếm cho các cô con gái của mình đi. 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.