(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chương 192
"Đế phu, xin ngài nhận lấy!"
Mặc dù hứa cho Lâm Hiên một nửa tài phú tông môn, nhưng mấy người Lâm Thông vẫn giao ra toàn bộ.
Dù sao tài phú đã mất đi còn có thể lại đến. Mà cây đại thụ che trời như Đế phu thì nhất định phải ôm cho chặt. Dù phải trả một cái giá nhiều gấp đôi cũng đáng!
"Ừm." Lâm Hiên cũng không khách khí, nhận hết tất cả.
Bảo vật gì đó đều không quan trọng, quan trọng là mỗi một tông môn bọn họ đều có rất nhiều linh thạch, sau này chúng nữ nhi tu luyện, cho các nàng dùng cũng không cần đau lòng.
Mặc dù Đông Hoàng Tử U là Bắc Huyền Thiên Nữ Đế, tài nguyên tu luyện tuyệt đối sẽ không ít. Nhưng thân là phụ thân hắn cũng phải có tâm ý của mình! Những thứ này coi như là tài nguyên mình tích trữ sớm cho các cô con gái đi.
Mắt thấy chuyện đã giải quyết toàn bộ, sau đó Lâm Hiên cũng không lưu lại, dẫn theo chúng nữ nhi quay trở về Bắc Huyền Thiên.
Mà nhìn thấy bóng lưng hắn rời đi, Phương Thánh Nguyên chỉ cảm thấy trong lòng hối hận không thôi. Nếu như hắn không tham thanh Cửu Kiếp Kiếm đó thì hắn cũng có thể giống như là mấy người Lâm Thông, có tư cách đứng bên cạnh Bắc Huyền Thiên Đế phu. Đến lúc đó, đừng nói chính hắn, ngay cả Bát Quái Tông đều được Đế phu phù hộ tiến thêm một bước.
Đáng tiếc...
Hắn rất không may đứng ở mặt đối lập với Đế phu mới có thể rơi vào tình cảnh linh kiếm bị cướp, toàn thân tàn phế.
Đương nhiên, kết quả bi thảm của Phương Thánh Nguyên không chỉ như thế.
Sau đó nghe giọng nói tràn đầy tức giận của mấy người Lâm Thông vang lên: "Phương Thánh Nguyên, Đế phu chính là đại năng Đại Thánh Cảnh, ngươi dám động thủ với hắn, đúng là đáng buồn lại buồn cười!"
"Mặc dù Đế phu khinh thường ra tay giết ngươi, nhưng chúng ta không giống như vậy, bây giờ chính là ngày tận thế của ngươi và đám đệ tử khốn kiếp của ngươi!"
Trong lúc nhất thời, bên trên Bát Quái Sơn sát khí ngút trời, tông môn đại suy!
…………………………..
Bắc Huyền Thiên, Thủy Tinh Cung.
Anh trăng trong sáng đèn đuốc sáng trưng. Lâm Hiên Là một bữa tối thịnh soạn cho các nữ nhi bảo bối của mình sau đó lại chơi với các nàng một hồi lâu.
Mắt nhìn sắc trời đã tối, các tiểu nha đầu đều rã rời, hắn dẫn các nàng đi tắm rửa.
Từng người tắm thơm ngào ngạt. Như bốn đóa hoa nhỏ nở rộ ngày xuân, toàn thân tràn ngập mùi hương.
Để chứng tỏ mình rất thơm, mấy người Tuyền Châu còn đưa tay nhỏ của mình tới trước mũi Lâm Hiên, nhất định phải để hắn ngửi mấy lần. Cho đến khi Lâm Hiên hù dọa các nàng, sẽ biến thành Kiếm Hổ Thú cắn tay nhỏ các nàng thì các nàng mới sợ vội vàng rụt tay lại.
Mà nhìn thấy dáng vẻ hoảng sợ đáng yêu như vậy của các cô con gái của mình, Lâm Hiên mừng rỡ cười ha ha. Nghĩ thầm đám tiểu bảo bối này đúng là niềm vui lớn nhất của mình, Lúc mình rảnh rỗi có thể trêu đùa các nàng một chút, cuộc sống này còn gì đẹp hơn nữa!
"Được, các bảo bối, lập tức lau khô thân thể, có thể lên giường đi ngủ!"
Lâm Hiên dùng Vân Nhu Ngọc Bông thượng đẳng nhất làm thành khăn mặt, lau khô các nàng, sau đó ôm từng người từng người ra khỏi bồn tắm.
"Ai nha!"
Tuyền Châu vừa mang giày xong, khi đi đường không cẩn thận bị té trật mắt cá chân.
Lâm Hiên vội vàng ôm nàng, dùng tay xoa bóp mắt cá chân cho nàng, nói: "Bảo bối, bây giờ còn đau không?"
Bởi vì bây giờ hắn đã có được y kỹ cấp Tông sư, thủ pháp mát xa cũng cực kỳ cao siêu. Tùy tiện mấy lần, Tuyền Châu cũng cảm thấy mắt cá chân Không còn đau nhức nữa.
Nhưng mà ngày hôm nay đã trải qua quá nhiều chuyện ở bên ngoài cho nên tiểu nha đầu rất là mệt mỏi.
Thế là nói ra: "Không đau, nhưng cha có thể ôm ta lên giường được không?"
Lâm Hiên thấy nàng mỏi mệt, cưng chiều cười nói: "Không có vấn đề!"
Nói xong, ôm lấy tiểu nha đầu đặt lên trên giường.
Nhìn thấy tỷ tỷ được hưởng thụ đãi ngộ tốt như vậy, Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu cũng muốn được như vậy.
Tuyền Hi giơ tay nhỏ lên: "Cha, ta cũng muốn ôm lên giường!"
"Được được!" Lâm Hiên lập tức ôm nàng trong ngực.
Tuyền Hàm kéo ống tay áo Lâm Hiên: "Cha, còn có ta!"
"Được!" Lâm Hiên lập tức đưa ra một cánh tay khác bế nàng lên.
Lúc đầu Tuyền Ấu đứng thẳng tắp, bỗng nhiên chân nhỏ mềm nhũn, tựa như uống say lắc trái lắc phải nói ra: "Ai nha, ta rất yếu, một chút khí lực cũng không có, ai ôm ta một chút đi!”
"Nha đầu này là trời sinh hí tinh!"
Chỉ trong chốc lát thì bốn thanh kiếm dài bảy thước đã được để lên bàn. Bốn thanh kiếm, thân kiếm trong suốt. Hiện ra màu xanh nhàn nhạt, như là bốn khối tuyệt thế mỹ ngọc, thon dài hoa mỹ.
Mà chuôi kiếm của bọn nó đều có màu đỏ từ bên trong lan ra, tràn đầy xa hoa và cao quý. Bề ngoài kiếm có một đạo tia sáng màu nhạt quanh quẩn không thôi, như du long phi phượng không ngừng xoay tròn.
Đây là Cửu Cửu Thiên Kiếp lôi lực, bị Lâm Hiên phong ấn trong thân kiếm. Trừ cái đó ra, Lâm Hiên còn chia nhau dùng linh lực ngưng tụ thành bốn chứ cực kỳ đẹp đẽ trên chuôi kiếm bốn thanh kiếm.
Châu, Hi, Hàm, Ấu!
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");