(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đông Hoàng Hạo Vũ gật gật đầu: "Ta cũng muốn nói giống như vậy!"
"Ha ha, được!" Triệu Vũ Kiệt cười cười, sau đó xoay người rồi đi.
Mà xa xa, ba người Vu Vũ Thượng, Hàn Thế Văn và Từ Vĩ Thừa cũng đều cố ý nhìn thoáng qua Đông Hoàng Hạo Vũ và Triệu Vũ Kiệt.
Hiển nhiên bọn họ đều xem hai người trở thành đối thủ cạnh tranh mạnh nhất.
Tuyền Châu, Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu thì chớp đôi mắt to đen nhánh nhìn Đông Hoàng Hạo Vũ và Triệu Vũ Kiệt phân cao thấp ở trước mặt mình.
Các tiểu nha đầu đều lộ ra vẻ mong đợi, cũng không biết mình sẽ giao thủ với đại ca ca lợi hại nào?
............
Sau đó đại hội chính thức bắt đầu. Bắt đầu từ vòng sơ khảo, mười đài diễn võ mô hình nhỏ tràn ngập mùi thuốc súng. Từng đạo kiếm quang hiện lên. Từng chiêu kiếm thuật hiện ra.
Khiển cho mấy người Tuyền Châu rất là thỏa mãn. Bởi vì các thiếu niên kiếm tu tham gia tỷ thí đều phải tốc chiến tốc thẳng, cho nên Vòng sơ tuyển với số người nhiều nhất tin triển cực kỳ nhanh.
Không đến hai canh giờ đã loại bỏ chín mươi phần trăm tuyển thủ. Sau đó, lại qua một canh giờ, rốt cục sinh ra top ba mươi hai.
Tỷ thí kế tiếp thì được tiến hành trên đài diễn vố lớn nhất.
Mấy người Đông Hoàng Hạo Vũ, Triệu Vũ Kiệt hoàn toàn lấy ưu thế áp đảo đánh thắng đối thủ, tấn thăng bát cường. Mà bát cường đối kháng, trận đầu chính là Đông Hoàng Hạo Vũ và Triệu Vũ Kiệt.
"Cha, lại là Hạo Vũ ca ca và Triệu ca ca đối chiến!"
"Oa, bọn họ đều thật mạnh, không ngờ được lại chạm mặt sớm như vậy!
"Hạo Vũ ca ca cố lên, Bắc Huyền Thiên chúng ta đều duy trì ngươi!"
Các tiểu nha đầu lập tức hưng phấn lên, từng người giơ nằm đấm trắng nhỏ nhắn lên, Cố gắng hết sức vỗ tay cổ vũ cho Đông Hoàng Hạo Vũ.
Lúc này Mộ Ấu Khanh quay qua nhìn Lâm Hiên cười cười: "Biểu tỷ phụ, trận này ngươi coi trọng người nào hơn?”
Lâm Hiên kiếm đạo tạo nghệ đã khiến cho Mộ Ấu Khanh nhìn mà than thở. Trong lòng của nàng, Lâm Hiên một lời một câu đều đại biểu cho Kiếm Đạo Chân Giải.
Lâm Hiên mỉm cười: "Đông Hoàng Hạo Vũ tập bách gia chỉ trưởng, mỗi một chiêu một thức đều rất có đặc điểm, mà Triệu Vũ Kiệt thì sở trường một loại kiếm thuật, hóa phức tạp thành đơn giản.”
Sau khi Mộ Ấu Khanh nghe xong trầm tư một lát, nở nụ cười xinh đẹp: "Thì ra là thết”
Lâm Hiên nhìn như chỉ là bình phẩm sơ về kiếm đạo của hai người. Nhưng nếu như tỉ mỉ nghĩ lại thì biết hắn đã chọn ra ai ưu ai kém.
Mộ Ấu Khanh kết hợp Kiếm đạo cảm ngộ của mình
Lập tức hiểu được Lâm Hiên càng xem trọng Triệu Vũ Kiệt sở trường một loại kiếm thuật hơn.
Có câu nói là đại đạo đơn giản nhất. Chiêu thức càng đơn giản sắc bén, thường thường càng có hiệu quả.
Đông Hoàng Hạo Vũ tập bách gia chỉ trưởng nhưng không có hình thành phong cách đặc biệt của mình, khó tránh khỏi kém hơn một bậc.
"Biểu tỷ phu chẳng những có năng lực kinh thiên, Nói chuyện cũng rất là có nội hàm."
"Những lời mà hẳn vừa mới nói nếu như không để ý suy nghĩ kĩ thì đúng là sẽ dễ dàng bỏ lỡ thâm ý trong đó!"
Mộ Ấu Khanh đôi mắt lưu chuyển, nhìn gương mặt vô cùng anh tuấn của Lâm Hiên, trong lòng có chút dập dờn.
Lúc này.
Bên trong đài diễn võ, Đông Hoàng Hạo Vũ và Triệu Vũ Kiệt chào nhau, sau đó động thủ. Chỉ thấy Đông Hoàng Hạo Vũ kiếm chiêu phức tạp, mỗi một chiêu đánh ra đều khiến cho người ta hoa mắt.
Mà Triệu Vũ Kiệt thì cực kỳ thu liễm, tuyệt không. tùy tiện ra tay.
Xoát! Ngay lúc Đông Hoàng Hạo Vũ ra mười chiêu, sau đó rốt cuộc Triệu Vũ Kiệt tìm được cơ hội, bỗng nhiên xuất kiếm! Một kiếm này như Giao Long Xuất Hải, mãnh hổ chụp mồi, đánh thẳng tới chỗ yếu hại của Đông Hoàng Hạo Vũ.
Đông Hoàng Hạo Vũ hít vào một hơi khí lạnh, vàng dùng kiếm đón đỡ.
Đang!
Kiếm của Triệu Vũ Kiệt bỗng nhiên đâm vào trên thân kiếm của Đông Hoàng Hạo Vũ, kiếm kình cường đại chấn động đến cổ tay Đông Hoàng Hạo Vũ run lên.
Mộ Ấu Khanh không khỏi âm thầm gật đầu, quả nhiên giống như biểu tỷ phu nói, Đông Hoàng Hạo Vũ không phải là đối thủ của Triệu Vũ Kiệt.
"Xin lỗi!" Triệu Vũ Kiệt một chiều đắc thế, sau đó vận chuyển chân nguyên toàn thân, xuất thủ như thiểm điện lần nữa.
"Huyền Thiên Kiếm Quyết!”
Những thiếu niên kiếm tu ở Xích Tiêu Thiên biết Triệu Vũ Kiệt nghe vậy thì không khỏi lộ ra vẻ sợ hãi Huyền Thiên Kiếm Quyết chính là bàng thân tuyệt học của Triệu Vũ Kiệt.
Một kiếm này xem ra sẽ quyết định thẳng thua!
Đang!
Đông Hoàng Hạo Vũ đặt chân chưa ổn thì đã cảm nhận một đạo kiếm khí lăng lệ phá vỡ hư không mà tới. Hắn vội vàng giơ kiếm lên đón đỡ. Nhưng mà kiếm kình hung ác của Triệu Vũ Kiệt trực tiếp đánh bay kiếm trong tay hắn.
Sau đó Triệu Vũ Kiệt giơ chân lên, một cước đạp bay hắn.
Phù phù!
Đông Hoàng Hạo Vũ rớt xuống đài diễn võ, ngẩng. đầu, không cam lòng mà khiếp sợ ngưỡng vọng Triệu Vũ Kiệt.
"Đáng chết, vậy mà thua như vậy!”
"Chẳng lẽ Bắc Huyền Thiên chúng ta cứ thua triệt triệt để để như vậy?"
"Đúng vậy đúng vậy, không phải chỉ là thua sao? Không có gì lớn!”
Mấy người Tuyền Châu vội vàng an ủi. Nhìn thấy các muội muội đều an ủi mình như vậy, Đông Hoàng Hạo Vũ đành phải cắn răng khẽ gật đầu. Trong lòng hắn nghĩ đúng là đáng tiếc, nếu như trưởng thành tỷ thí thì tốt, có biểu cô phu, cam đoan có thể quét ngang hết thảy đối thủ!
Tiếp theo, bát cường thi đấu còn theo thứ tự tiến hành ba trận còn lại. Không ngoài sở liệu, Vu Vũ Thượng, Hàn Thế Văn và Từ Vĩ Thừa đạt được ba danh ngạch còn lại.
Mộ Ấu Khanh nói ra: "Bốn người này chính là mạnh nhất đại hội lần này!
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");