(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Quảng Dương Thành.
Mắt thấy Lâm Hiên ở cách đây hơn ba trăm dặm, một kiếm đâm xuyên Thiên Hỏa Lôi Ưng vô cùng to lớn. Tất cả mọi người trong thành đều sinh lòng vô cùng kính sợ.
Đợi đến sau khi Lâm Hiên đáp xuống đất, tất cả nhân sĩ giới võ đạo Quảng Dương Thành đều tụ tập tới bên cạnh hắn.
"Công tử ở ngoài mấy trăm dặm, một kiếm đâm xuyên một Yêu tướng, thần lực như thế đúng là khiến cho người ta nhìn thấy mà than thở!"
"Yêu tướng, như vậy thì đã tương đương với cường giả Tôn Giả Cảnh, lại giống như là gà đất chó sành ở trước mặt của công tử đúng là khiến cho người ta rung động!”
Những nhân sĩ trong giới võ đạo rất có địa vị ở Quảng Dương Thành nhao nhao dùng ánh mắt tràn đầy kín ngưỡng mà nhìn Lâm Hiên. Đồng thời trên mặt cũng tràn đầy thần thái nịnh nọt.
Mà sau khi tiếp xúc gần gi với Lâm Hiên. Bọn họ từ trên người của mấy người Tuyền Châu mà suy đoán được thân phận của Lâm Hiên.
Lúc này Mộ Ấu Khanh và Tịnh Hải đã dẫn theo. chiến lợi phẩm trở về. Mộ Ấu Khanh cất hai con Thiên Hỏa Lôi Ưng vào trong trữ vật Linh khí, sau đó đưa kiếm cho Lâm Hiên: "Biểu tỷ phu, kiếm này ngươi lấy của ai vậy?"
Thanh kiếm này chỉ là một thanh pháp khí phổi thông, đương nhiên không xứng với thân phận cao quý. của biểu tỷ phu.
Lâm Hiên: "Ừm."
Bây giờ trên người của hẳn vẫn chưa có kiếm của mình cho nên tùy tiện mượn một thanh kiếm từ trong tay của một người đi đường.
"Kiếm là của ta”
Một nam tử nào đó đang đứng bên cạnh vội vàng, đi lên tới trước nhận lấy kiếm từ trong tay của Mộ Ấu Khanh.
Từ khi Lâm Hiên tiện tay vung lên, bản kiếm của hẳn ra ngoài, trên mặt hắn vẫn tràn đầy vẻ kích động Kiếm của mình có thể được tuyệt thế cường giả như Lâm Hiên mượn dùng, đúng là quá vinh hạnh!
Tịnh Hải đi lên hành lễ với Lâm Hiên sau đó nói: "Lần này may mắn mà có Đế phu xuất thủ mới có thể thành công bắt được Thiên Hỏa Lôi Ưng."
"Đế phu tiện tay bắn ra một kiếm, nhanh như thiểm điện, lực to như rồng."
"Tiểu tăng cả gan suy đoán, tu vi Đế phu sắp đột phá Đế Cảnh chứ?
Lâm Hiên mim cười. Tịnh Hải có thể từ lần ra tay vừa rồi của hẳn mà suy đoán ra được tình huống đại khái về tu vi của hắn, có thể nói là rất có nhãn lực. Chỉ là Tịnh Hải vẫn không có đoán đúng. Bây giờ hắn đã đột phá Đế Cảnh, bước vào Đại Thánh Cảnh. Đương nhiên chuyện này cũng không căn thiết phải nói ra.
Nhìn thấy biểu cảm của Lâm Hiên, Tịnh Hải nở một nụ cười ý vị thâm trường. Tu vi Đế phụ, nói không chừng không chỉ như mình đoán.
Mà sau khi Tịnh Hải nói ra thân phận của Lâm Hiên. Mấy vạn nhân sĩ giới võ đạo xung quanh và vô số bách tính đều khiếp sợ không thôi.
"Trời ạ, hóa ra vị quý công tử này chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu!”
“Ta nói mà, trên đời nào có nam tử tuấn mỹ như thế, lại có thực lực như thế, hóa ra là phu quân của Huyền Băng Nữ Đế!"
"Thật ra thì khi nhìn thấy bốn tiểu công chúa đáng yêu đó thì ta đã suy đoán được người đang đứng trước mặt mình chính là Bắc Huyền Thiên Đế phụ, chỉ là nghĩ đến chuyện đại nhân vật như vậy xuất hiện ở trước mặt mình thì cảm thấy giống như là một giấc mơ, không dám tin tưởng!"
Bởi vì thân phận Lâm Hiên bị để lộ. Toàn bộ người trong Quảng Dương Thành đều giống như bị truyền nhiễm, nhanh chóng rơi vào trong kích động. Trong lúc nhất thời, vạn người quỳ xuống đất, trịnh trọng hành lễ với hắn.
"Bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu! Chúc Đế phu vạn thọ vô cương, phong hoa đồng tại với nhật nguyệt!"
Lâm Hiên cười nhạt một tiếng, khẽ vuốt cằm nhìn đám người. Sau đó ôm bốn cô con gái, cùng Mộ Ấu Khanh trở vẽ hoàng cung Việt Thương Quốc. Sau khi đến nơi đó, Lâm Hiên cho bốn tiểu nha đầu đi qua một bên chơi.
Sau đó Mộ Ấu Khanh lấy hai con Thiên Hỏa Lôi Ưng từ trong trữ vật Linh khí.
“Một con Tam giai Đại yêu, một con Tứ giai Yêu tướng, không ngờ được là hôm nay sẽ có niềm vui bất ngờ như vậy!"
Mộ Ấu Khanh sùng bái nhìn Lâm Hiên một chút Nếu không phải biểu tỷ phu xuất thủ thì sao có thể bắt được Tứ giai Yêu tướng dễ dàng như vậy? Hơn nữa bây giờ nàng đã có thể xác định, Tứ giai Yêu tướng này đúng là Tiên Thiên Linh Yêu, thực lực mạnh phi thường.
"A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai!”
Tịnh Hải và Tuệ Năng biết tiếp theo hai con Thiên Hỏa Lôi Ưng đều sẽ bị rút gân lột da. Thế là nhao nhao hành lễ cáo biệt Lâm Hiên, sau đó rời khỏi Việt Thương Quốc.
Mộ Ấu Khanh lấy một thanh chùy thủ cấp Linh khí ra. Cực kỳ thuần thục mổ hai con Thiên Hỏa Lôi Ưng, sau đó lấy Thiên Hỏa Linh Lung Tâm và Yêu đan của bọn chúng ra.
Sau khi rút xương sống. Mộ Ấu Khanh ngẩng đầu nhìn Lâm Hiên một chút: "Biểu tỷ phụ, tiếp theo làm phiền ngươi."
Lâm Hiên khẽ vuốt căm, bóp ra một đạo lôi pháp ấn quyết. Hóa thành Lôi Hỏa ném vào trong thi thể của hai con Thiên Hỏa Lôi Ưng, thiêu chúng nó thành tro tàn trong khoảnh khắc.
Sau đó, Lâm Hiên ngón tay khế động, hóa toàn bộ hai cái Thiên Hỏa Linh Lung Tâm thành hỏa diễm, năm ở trong tay. Ngồi xổm ở bên cạnh Tiêu Linh Nhi.
"Có Tứ giai Yêu tướng Thiên Hỏa Linh Lung Tâm, nàng hoàn toàn có thể trực tiếp hoàn thành Niết Bàn, kích hoạt Huyền Phượng Chi Thể”
Bộ ngực Tiêu Linh Nhi bắt đầu chập trùng kịch liệt, nhịp tim đã khôi phục, sắp tỉnh lại.
"Nha đầu này có thể gặp được biểu tỷ phu đúng là phúc của nàng!"
Mộ Ấu Khanh không khỏi cảm khái. Nếu không phải như vậy thì sinh tử của Tiêu Linh Nhi đúng là không thể đoán trước được.
Sau đó nàng kín đáo đưa hai cái Yêu đan cho Lâm Hiên: ” Hai viên Yêu đan này giữ lại cho bọn nhỏ tăng cao tu vi đi”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");