Hàm Chi như bị định thân đứng bất động tại chỗ. Điều anh ta nói điều đúng, là cô phải mang ơn anh, là cô đã đáp ứng tất cả điều kiện của anh. Hàm Chi im lặng đứng đó, mặc người đàn ông tiếp tục giở trò xấu xa, nhưng chừng mấy phút sau cô lại không thể chịu nổi, bắt lấy bàn tay đang lần mò trước ngực.
"Này, dù tôi đã đáp ứng điều kiện của anh thì cũng không thể trong tình huống này chứ? Anh điên sao, ngoài kia có bao nhiêu chó săn của nhà báo kìa."
Quân Kỳ chán nản nhìn cô gái nhỏ đang xù lông, lười biếng lướt môi qua lại trên má của cô, sau đó chụt một cái nữa lên môi cô rồi mới chịu nghiêm chỉnh đứng thẳng lại. Cô nói đúng! Chắc lâu quá anh chưa chạm vào phụ nữ rồi nên muốn cô trong tình trạng thế này.
"Lần sau gặp lại sẽ không may mắn vậy nữa đâu nhen cô bé."
Quân Kỳ nháy mắt nói với cô rồi đút tay vào túi quần, đi về hướng diễn ra bữa tiệc ban nãy. Hàm Chi phở phào, nhanh chóng chuồn khỏi khách sạn. Hù chết cô rồi.
Cuộc sống Hàm Chi vẫn tiếp tục tiếp diễn. Vẫn đi đi về về giữa trường học, bệnh viện và nơi làm thêm. Đêm dầm mưa hôm trước cộng với việc làm việc quá sức khiến cô bị cảm, ho, tối lại lên cơn sốt. Nhưng cô vẫn cố gắng đi làm, số tiền năm trăm triệu cô mượn được từ Quân Kỳ sớm muộn thì cũng sẽ tiêu hết, hơn nữa khoản tiền năm trăm triệu đó cũng phải trả lại nên cô chỉ có thể liều mạng đi kiếm tiền mà thôi.
"Cậu ổn chứ?" Quỳnh Giang giơ tay sờ trán Hàm Chi rồi lo lắng hỏi.
"Tớ sắp chết rồi." Hàm Chi ngồi xuống ghế một cách yếu ớt, người cô nóng rang.
"Hay cậu xin về đi, tớ làm dùm phần cậu cho."
"Không sao đâu, cũng gần hết giờ làm rồi." Cô vơ vội chai nước, uống nhiều nhất có thể để giữ cho mình tỉnh táo. Hôm nay cô nhận làm PG cho một nhãn hàng sữa tắm. Công việc đơn giản chỉ đứng mỉm cười và giao mẫu thử cho người qua đường, nhưng cô đứng chừng hai mươi phút đã thấy choáng váng cả lên, cố gắng cầm cự lắm mới tới giờ này, chỉ còn mười phút nữa là hoàn thành, cô không thể bỏ cuộc được. Cố lên. Hàm Chi thầm nhủ rồi đứng dậy đi ra trước quầy hàng tiếp tục công việc, dù nụ cười có hơi cứng nhắc. Ngay lúc này một chiếc siêu xe chạy sượt qua, thắng kít lại trước chỗ Hàm Chi đang đứng. Cửa xe hạ xuống lộ ra gương mặt người đàn ông khiến người ta say đắm.
"Lên xe!" Người đàn ông cất cao giọng nói như ra lệnh.
Hàm Chi nhìn mọi người xung quanh biểu cảm đủ loại sắc thái, có khó chịu, có tò mò, có hâm mộ và còn có cả ganh ghét. Hàm Chi rùng mình, cố gắng làm lơ câu nói đó. Mở giọng xa lạ mời chào dùng mẫu thử như bình thường.
"Chào anh, đây là mẫu sữa tắm trắng da mới nhất của công ty chúng tôi, đảm bảo hiệu quả trắng da sau một tháng, mời anh dùng thử."
"Bớt nói tào lao đi, lên xe ký hợp đồng lẹ lên tôi còn có việc khác." Quân Kỳ hạ kính râm, nhướng mày nhìn người con gái đang làm trò trước mặt, không kiên nhẫn nói.
Nghe đến ba từ "ký hợp đồng" là Hàm Chi đã biết anh nói đến hợp đồng gì rồi, giữa anh và cô cũng chỉ có vấn đề này thôi. Mấy ngày yên ắng bỗng dưng ở đâu lù lù xuất hiện giữa đường kêu người ta lên xe ký hợp đồng.
Thằng cha này đúng kỳ lạ.
"Nhưng tôi còn phải làm việc, còn cả đống mẫu thử đây này. Chưa phát xong thì chưa được đi đâu hết á." Hàm Chi không muốn đi với anh, kiếm cớ nói.