Tù Yêu

Chương 8




Một trận điện lưu nhanh chóng từ nơi riêng tư truyền đến, tê dại làm cho cả người Tang Vãn Cách đều nổi da gà.

Người đàn ông nhíu nhíu mày, không được, cô vẫn là không đủ ẩm ướt, như vậy sẽ làm cô bị thương

Nghĩ nghĩ, hắn cúi đầu, ngậm một nên nụ hoa đỏ bừng, đặt ở trong miệng từ từ nhấm nuốt, bàn tay to tiếp tục dưới thân vuốt ve tiểu đậu đỏ phấn nộn của cô, đầu lưỡi ôn nhu vòng quanh nụ hoa chuyển vòng, lâu lâu lại hút thật mạnh một chút, cho đến khi biến cô cả người bủn rủn, thân mình mềm mại giống như nước vùi ở trong lòng hắn, giống đóa hoa xuân bị bão táp vùi đạp.

“Ưm... Không...” Lại là một trận khoái cảm trí mạng đánh tới, thân thể mềm mại mẫn cảm không chịu nổi hắn cao thấp tấn công, lại là một dòng hương vị ngọt ngào thấm xuất ra khỏi thân thể, toàn bộ phòng trà nước lập tức tràn ngập hương khí dâm mĩ.

Người đàn ông lại thêm vào một ngón tay, mềm nhẹ cắm vào hoa huyệt vừa nhanh vừa ẩm ướt, cao thấp qua lại, thắt lưng cường tráng ngẫu nhiên phối hợp tiến lên một chút, lại không dụng lực, chậm rãi, như là đang trêu chọc.

Bàn tay mảnh khảnh của cô đã bị dây lưng làm trầy xước da thịt, Tang Vãn Cách vẫn giãy dụa như cũ, thân mình mềm mại trắng như tuyết nhiễm một tầng phấn hồng, ở dưới thân của hắn tinh tế run run, lại như thế nào cũng không chịu cứ trầm luân như vậy.

Rút ra ngón tay đã ướt sũng mật hoa, người đàn ông ngẩng đầu, mở ra đôi môi mỏng, ngậm lấy đầu ngón tay, tinh tế nhấm nháp tư vị tuyệt mỹ đã xa cách nhiều năm.

Cô vẫn ngọt ngào trước sau như một, làm cho hắn luyến tiếc buông ra.

Hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, đem toàn bộ hương vị trong miệng thuộc về cô đưa đến, đầu lưỡi gắt gao để của cô yết hầu, không cho phép cô nhổ ra.

Tang Vãn Cách ghê tởm muốn ói, cô khóc lợi hại hơn, cái miệng nhỏ nhắn bị hắn ngậm lấy cũng vẫn là phát ra âm thanh “Ô ô” nghẹn ngào, thân thể vốn dĩ còn đang động tình đến tận đây cũng hoàn toàn lạnh xuống, cô chịu không nổi, thật sự chịu không nổi, cho dù biết đây là gì đó của chính mình, nhưng nghĩ đến là từ nơi đó đi ra liền...

Thấy cô khóc đến lê hoa mang vũ, dưới thân mềm mại cũng không xuất thủy, người đàn ông bất đắc dĩ thở dài, rút ra phân thân dâng trào. Cô vẫn là như vậy, khiết phích vẫn là lợi hại nhất, đối với chuyện nam nữ luôn không thể thả lỏng, luôn cảm thấy bẩn.

Bàn tay to lớn mân mê vòng eo mềm mại như liễu, từ làn da thịt trắng mịn non mềm dần dần hướng về phía trước, hai bàn tay đồng thời đều nắm hai bên bầu ngực sữa, ngón tay nhè nhè vuốt ve đỉnh non mềm đỏ ửng, hai tay xoa nắn, có chút thô lỗ, cũng tuyệt đối không làm cô đau. Hắn vốn luyến tiếc làm đau cô. Thà mình chết chứ không muốn cô tổn thương dù chỉ một chút, cho dù cô cũng không cảm kích.

Khuôn mặt cương nghị vùi vào chiếc gáy mềm mại thơm tho của cô, khe khẽ thở dài.

Công chúa của anh, em có thể liếc mắt nhìn anh một chút không?

Ở trong lòng em, anh thật sự dơ bẩn như con chuột trong cống sao?

Anh luôn rất nhớ đến lúc ban đầu gặp mặt, khi môi em cười nhẹ như ngọn gió xuân, nhưng vì sao em vẫn không chịu để ý đến anh?

Hơi thở nóng rực phun ở gáy Tang Vãn Cách, cô mẫn cảm rụt lui cổ, trong lòng sợ hãi càng nhiều.

Người kia, người kia không phải đã chết ở trong tù sao? Mọi người không phải đều nói như vậy sao? Không phải cô cũng đã tận mắt nhìn thấy thi thể của hắn sao?

Như vậy người đàn ông trước mặt này là ai?!

Tiếng thở dốc của người đàn ông lại bắt đầu biến thô, tuy rằng cấm dục nhiều năm có thể so sánh Liễu Hạ Huệ, nhưng hắn vẫn là một người đàn ông bình thường, nhất là thời điểm người phụ nữ mình yêu lõa thể nằm ở dưới thân chính mình, có người đàn ông nào có thể chịu được?!

Không được, cô không muốn, như vậy không tốt, mà hắn, một chút cũng không muốn thương tổn đến cô.

Cúi đầu xuống, người đàn ông cúi đầu ngậm lấy hai phiến thịt mềm mại còn thấm nước như giọt sương, răng nhẹ nhàng cắn cắn, đầu lưỡi cũng chen vào, dọc theo hoa nguyệt non mềm chung quanh liếm mút, cuối cùng ngậm lấy hoa hạch phía trên thủy huyệt, giống như trẻ con uống sữa dùng sức hút, bàn tay to vẫn nắm lấy bầu ngực sữa của cô bên trên, vuốt ve qua lại có kỹ xảo.

Tang Vãn Cách giãy dụa lợi hại hơn ── khi hắn rút ra đi ra, cô còn tưởng rằng này người đàn ông sẽ bỏ qua cho cô.

Nhưng phản ứng của thân thể lại không lừa được người khác, cô cảm thấy ở chỗ sâu trong thân thể có chút gì đó không chịu chính mình khống chế muốn đi ra, một dòng suối trong suốt róc rách chảy ra, hương khí mê người, dưới thân hút càng lúc càng nhanh khoái cảm, trong thân thể cũng càng ngày càng mạnh cô khóc cắn phấn môi, trong lòng xấu hổ đến thiếu chút nữa muốn chết── Dù như thế nào cũng không nguyện ý cứ như vậy bị hắn đưa đến cao trào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.