Vô Ly đến.
Ta còn chưa kịp lo lắng xong cho Bùi Thanh thì người đột nhiên đến.
Ta nói: "Sư phụ."
Người nhìn ta, bỗng nhiên bước về phía trước, ghé vào tai ta thì thầm. Ta vốn cảm thấy không tự nhiên lắm đang định tránh ra, nhưng lời y nói khiến ta ngây ngẩn cả người.
Y nói: "Tìm nàng đấy, Tiểu Tước Nhi."
Ta cứng nhắc quay đầu, hoảng sợ nhìn hắn, cả người phát rét, rất lâu sau mới tìm lại được giọng mình, nói: "Ngươi là ai?"
"Nàng quên những ngày tháng vui vẻ năm đó của chúng ta rồi sao?" Hắn nhấc tay vén tóc ta lên tai sau đó nói: "Ta đợi nàng, TIỂU TƯỚC NHI." Sau đó hắn quay người rời đi.
Ta nhìn bóng lưng hắn, tay nắm chặt thành nắm đấm.
Thái Bạch nói: Trị tận gốc thật ra rất dễ.
Tìm được vị thần tiên có một ít linh khí của Bùi Thanh, lấy nội đan của y cho Bùi Thanh rồi dùng linh khí trong viên nội đan của Bùi Thanh hút ma khí trong cơ thể Bùi Thanh ra, sau khi hút hết tất cả thì bóp nát nó đi.
Vì trận pháp này nếu có vết thương nào thì sẽ có ma khí chen nhau chui vào cơ thể, bây giờ linh khí trong cơ thể Bùi Thanh hầu hết đều bị ma khí gây rối. Bọn chúng si mê linh khí của Bùi Thanh, mặt khác lại cảm thấy linh khí hiện tại của Bùi Thanh cũ rồi, khao khát nguồn linh khí mới.
Nhưng tứ hải bát hoang, tìm ở đâu linh khí tốt hơn linh khí của Bùi Thanh chứ.
Cho nên nguồn linh khí mới tốt nhất là của chính Bùi Thanh, ma khí sẽ vì một ít linh khí tươi mới này mà điên cuồng.
Đơn giản cũng đơn giản, nhưng đối tượng là Bùi Thanh thì không như vậy.
Bùi Thanh không có thói quen cứu giúp người ngoài, càng đừng nói đến truyền linh khí, đây gần như là không có khả năng.
Phúc chí tâm linh. (Phúc đến thì lòng cũng sáng ra, khi vận may đến, thì người ta linh hoạt khôn ngoan hơn)
Ta đột nhiên nhớ tới Lâm Lạc Lạc.
Ta bảo Khê Nhi đi nghe ngóng một chút tin tức gần đây về Lâm Lạc Lạc, dù không ngoài dự liệu, nàng ta gần đây đều không ra ngoài thậm chí không có thư từ gì.
Nói chung là được Vô Ly bảo hộ kĩ càng.