100 điểm, tinh lực hạng 1.
122 điểm, tinh lực hạng 2.
88 điểm, tinh lực hạng 1…
Tiếng của người giám sát các Tinh lực khảo nghiệm vang lên, Vương Hạo cùng Hồng Nhân đang hồi hợp chờ đợi tới lượt của mình,
Lê Qui, người giám sát gọi tên. Vương Hạo cùng Hồng Nhân ngước lên đài nhìn thì thấy tên Lê Qui đang tự tin bước đến.
Tên Lê Qui này là người được gia tộc họ lê bồi dưỡng trọng điểm vì họ cho rằng hắn ta là một thiên tài mà gia tộc họ Lê có được gần 50 năm qua.
Lê Qui đứng trước Tinh lục khảo nghiệm bia, vẻ mặt cười cợt lúc nãy hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vẻ mặt tập trung. Hắn ta dùng sức đánh mạnh vào tấm bia.
389 điểm! Tinh lực hạng 4! Vị giám sát giả đứng đó đột nhiên hét lớn lên kèm theo một vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.
Không ngạc nhiên cũng không được, vì từ buổi sáng tới giờ khảo nghiệm người đạt được điểm cao nhất cũng chỉ có đạt được hơn 200 điểm thôi. Chưa có người nào đạt được số điểm cao như Lê Qui như vậy.
Vương Hạo cùng Hồng Nhân hai tên cũng đứng đơ ra đó khi thấy được cảnh tượng này. Hai người bọn hắn không nghĩ rằng Lê Qui nó mạnh đến như thế, bọn Vương Hạo cứ nghĩ rằng bọn Lê Qui cũng chỉ mạnh ngang với bọn hắn thôi.
Lê Qui sau khi thực hiện khảo nghiệm, đứng trên đài mà liếc xéo qua nhìn bọn Vương Hạo làm cho bọn hắn tức điên lên. Hồng Nhân hung hăng nói “tao nhất định đánh vào cái mặt đáng ghét của nó” nói xong hai mắt của hắn nổi lửa như muốn thiêu đốt tên Lê Qui chết bầm kia.
Vương Hạo không nói gì, chỉ lắc lắc đầu. Với tâm tính của hắn thì chuyện này xảy ra cũng chẳng có gì là ghê gớm cả, hắn ngay cả chết cũng đã từng chết qua một lần rồi nên không có điều gì có thể làm cho hắn khiếp sợ. Tuy nhiên, dưới tình huống này, hắn chỉ là tên nhóc 12 tuổi nên cũng phải tỏ ra một chút ngạc nhiên. Vì vậy hắn giơ ngón tay cái lên trước Hồng Nhân và nói “tao tin mày”!
Rồi cuối cùng cũng đến lượt của Vương Hạo lên đài để thực hiện khảo nghiệm.
Hắn từ từ đi lên đài, cuối mình chào vị giám sát giả đứng trên đài một cách lễ phép làm cho người này cảm thấy có chút hảo cảm với hắn nên cũng hơi gật đầu tỏ vẻ chào hắn. Vương Hạo tiến tới, đứng trước Tinh lực khảo nghiệm bia, Vương Hạo thủ thế rồi tung một cú đấm vào tấm bia.
Nói tới Vương Hạo, kiếp trước hắn cũng là một võ sư võ cổ truyền Việt Nam, hắn cũng từng học qua các môn võ khác của nước ngoài như là Taekwondo, Karatedo, Aikido,… do đó việc đánh như thế nào, dồn lực như thế nào, ra chiêu như thế nào để đạt được sức mạnh tối ưu trong đòn đánh thì hắn vẫn còn nhớ và hắn vẫn còn luyện tập trong thế giới này.
500 điểm! Võ giả cấp 1! Vị giám sát giả cả kinh thốt lên.
Toàn quảng trường im lặng, họ không tin vào tai mình, một đứa trẻ mới 12 tuổi, sức mạnh đạt mức võ giả cấp 1.
Lúc này, trên đài cao quan sát cuộc thi có mấy người, vẻ mặt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên không kém. Trong đó có một người cao to, anh tuấn, trông thì tuổi chừng 40, chính là thành chủ của Nam Châu Thành này thành chủ Quang Nhân. Ngồi bên cạnh là một lão giả tóc bạc trắng với chòm râu dài, tay cầm phất trần nhìn vô cùng tiên phong đạo cốt chính là Viện chủ của Y Dược học viện, Đại dược sư Dược Thành. Bên tay phải của thành chủ Quang Nhân chính là một đại hán cao to, mặt chữ điền với hàm râu quai nón trông vô cùng chính trực và đầy nhiệt huyết chính là viện chủ của Luyện khí học viện, Đại sư luyện khí Thiết Đại. Một người béo tròn nhưng trông vô cùng phúc hậu là viện trưởng của Đại học viện, Viện trưởng Bàn Tổng. Ngoài ra, còn có một người tướng mạo bình thường, ngồi đối diện với thành chủ Quang Nhân, mặt người này không chút biểu tình nào, hờ hững nhìn xuống phí quảng trường. Người này chính là bạn thân của thành chủ Quang Nhân, viện chủ của Bách kỹ học viện, Hoàng Bách Kỹ.
Thành chủ Quang Nhân thấy như vậy thì cất tiếng: tên này có thể là một thiên tài đây.
Chưa chắc, khí lực lớn một chút thì như thế nào, không có đầu óc cũng đi gõ sắt ken ken thôi.
Ngươi chửi xéo ta à, Thiết Đại lên tiếng, mặt giận đỏ lên, râu muốn dựng ngược trừng mắt nhìn Bách Kỹ viện trưởng.
Ta không nói ngươi, nhưng ngươi lên tiếng làm gì, có tật giật mình à? Bách kỹ từ tốn nói.
Ngươi!.. tên khốn! tao liều mạng với mày! Thiết Đại gầm lên.
Đúng là không có đầu óc! Không thèm quan tâm tới, Bách Kỹ nheo mắt nhìn về phía quảng trường.
Ngươi! Thiết Đại bất lực ngồi xuống, hắn biết sự lợi hại của Bách Kỹ nên cũng thành thành thật thật không dám gây sự.
Ha ha, ta nói ngươi Thiết Đại, võ mồm ngươi đấu lại người ta sao? Bàn Tổng cười cười nói.
Ha ha,.. mọi người cười rộ lên.
Ở dưới quảng trường, trên đài khảo nghiệm, Vương Hạo cũng khẽ cảm thấy ngạc nhiên, hắn không nghĩ đến bản thân sử dụng võ thuật của mình có thể có hiệu quả đến như vậy. Trên mặt cũng mang theo một nét cười nhạt. Hắn từ từ đi xuống vị trí của mình dưới ánh mắt soi mói của những người khác.
Tao không ngờ mày bá quá Hạo! Hồng Nhân hưng phấn nói.
Tao cũng không biết, chỉ là cố hết sức mà đánh thôi. Chắc hôm qua mẹ tao làm đồ ăn ngon nên hôm nay sức tao mới trâu như vậy. Vương Hạo cười cười nói.
Khảo thí vẫn cứ tiếp tục, tuy nhiên không có ai có thể đạt được tới mức của Vương Hạo xác lập. Chỉ có một người đạt được hơn 400 điểm, tên này hắn cũng chỉ 12 tuổi nhưng nhìn như người trưởng thành với thân hình cao lớn gần 6 thước (~1,8m) bắp thịt cuồn cuộn, vai u thịt bắp trông như người khổng lồ vậy.
Hồng Nhân khảo nghiệm cũng đạt được mức 283 điểm, hắn ủ rũ mặt mày, tự tin mất sạch sẽ, tiu nghỉu mà đi bên cạnh Vương Hạo. Lâu lâu thở dài, trời cao a!..
Cuối ngày hôm đó thì cũng đã xong vòng Tinh lực khảo nghiệm. Ngày hôm sau sẽ là ngày thực hiện Chân nguyên khảo nghiệm.
Thực ra thì việc khảo nghiệm tư chất quan trọng nhất vẫn là vòng thứ hai, chân nguyên khảo nghiệm này. Vì thuộc tính chân nguyên chính là tiêu chuẩn để võ giả có thể đạt được Linh nguyên và bước vào cảnh giới Linh giả hay không.
Người có được 1 thuộc tính thì việc tu luyện sẽ dễ dàng hơn người có nhiều thuộc tính. Tuy nhiên, người có nhiều thuộc tính thì sức mạnh sẽ mạnh hơn người chỉ có một thuộc tính.