Tư Nguyên - Thiên Cách

Chương 6




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nghe vậy, tôi ngạc nhiên nhìn người đàn ông mặt trầm lặng đứng bên cạnh.

Mặc áo phông trắng, áo khoác sơ mi và quần dài, dáng người cao ráo, thẳng thớm.

Trông cũng khá tuấn tú.

"Anh cũng vừa tới?" Cố Lân hơi thở dốc nhìn tôi, "Đi, tìm y tá..."

"Xin mời số 007 Lục Tư Nguyên vào phòng khám."

"Xin mời số 007..."

Giọng nói máy móc vang lên, ngắt lời anh ta.

Cố Lân lộ vẻ kinh ngạc, không thể tin nhìn tôi:

"Tình trạng của chị như vậy, mà còn xếp hàng đăng ký?"

Tôi mơ màng gật đầu: "À, đúng, đúng vậy."

Dù sao cũng không quá gấp.

Không cần chiếm dụng tài nguyên y tế khẩn cấp.

"Lục Tư Nguyên?"

Giọng nói quen thuộc, lạnh lùng đầy ngạc nhiên vang lên từ phía sau không xa.

Nghe tiếng, tôi quay đầu lại, không ngờ lại nhìn thấy Lục Thanh Diêu.

Con trai thứ hai nhà họ Lục, anh trai thứ hai của tôi.

Bác sĩ nội khoa trẻ xuất sắc của bệnh viện thành phố.

Sao anh ta lại xuất hiện ở bệnh viện Nhân dân?

Lục Thanh Diêu rõ ràng cũng không ngờ số gọi kia lại là tôi.

Anh cau mày, bước về phía tôi.

Màn hình điện thoại trong tay vẫn sáng.

Nhìn vào giao diện trò chuyện, có vẻ như là nhóm chat?

Không lẽ là...

"Có phải biết hôm nay tôi đến bệnh viện Nhân dân tổ chức hội thảo."

"Nên đến đây diễn trò cho tôi xem?"

Giọng nói mang theo sự trách móc xa cách.

Ánh mắt của Lục Thanh Diêu lướt qua cổ tay tôi băng bó sơ sài.

Trong đáy mắt hiện lên sự thất vọng và không kiên nhẫn:

"Làm loạn cũng phải có mức độ."

 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.