Tư Nguyên - Thiên Cách

Chương 29




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Dù là kiếp này hay kiếp sau, chúng tôi không còn là gia đình.

"Lục Tư Nguyên, hình như anh chưa bao giờ nói với em một chuyện."

Cố Lân cõng tôi vững vàng, chậm rãi đi trên con đường trong nghĩa trang.

Tôi yếu ớt ôm cổ anh, mệt mỏi: "Chuyện gì?"

"Anh nghe rất tốt."

"Ừm, rồi sao?" Mắt nặng trĩu, tôi buồn ngủ.

"Anh nghe thấy em nói muốn làm vợ anh."

"Lần này là em nói, không thể nuốt lời..."

Tay tôi buông thõng.

Bước chân của Cố Lân đột ngột dừng lại, mắt đỏ hoe.

Nhưng sau đó, anh lại cười, tiếp tục bước đi.

Giọng anh vẫn nhẹ nhàng, nhưng run rẩy:

"Dù sao anh cũng đã làm dấu."

"Kiếp sau dù em đầu thai thành chó, anh cũng sẽ tìm thấy em."

"Nghe thấy không Lục Tư Nguyên..."

"Đồ lừa đảo... đồ lừa đảo ch//ết tiệt."

"Lục Tư Nguyên..."

 

Tuyết rơi trên má.

Làm nước mắt lạnh buốt.

Trong gió tuyết, dường như có một tiếng thì thầm nhẹ vang lên bên tai:

"Anh mới là đồ chó."

 

 

 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.