Tư Mộ
Ngoại truyện 2
Mười năm – khoảng thời gian xa cô. Hắn không nghĩ rằng mình có thể vượt qua được
Đối với hắn mà nói, loại phụ nữ nào cũng có thể khoát tay là với được. Riêng đối với cô, dù hắn có cố gắng như một thằng ngu đi chăng nữa, cũng không cách nào chạm tới.
Ở hộp đêm đầy truỵ lạc và sắc dục, hắn chưa một lần đánh mất bản thân. Có lẽ chẳng một ai tin, trừ Hàn.
Hắn không biết mình đã sống như thế nào, hay chỉ đơn giản là tồn tại? Là chém giết? Là rượu mạnh? Là gì đi chăng nữa thì mỗi lần nhìn thấy đàn bà, hắn lại nhớ đến sợi dây chuyền mặt đá đen lấp lánh đeo trên cổ cô.
Rõ ràng, lần cuối gặp mặt. Hắn vẫn thấy cô đeo
Điều ấy ít ra cũng có thể nói trong lòng cô có một vị trí nào đó cho hắn, không phải, cho đứa trẻ 9 tuổi năm đó trong trại trẻ mồ côi.
Đã nhiều lần hắn tự dày vò bản thân, liệu có nên đi tìm cô, nói cho cô biết, hắn chính là đứa bé năm xưa lớn lên cùng cô. Liệu cô có nhận ra hắn? Có đáp lại tình cảm của hắn.
Khi men rượu đã tan đi. Bao nhiêu dũng cảm trong lòng tan biến sạch.
Hắn không thể!!! Không cách nào chạm tới được. Cô sang nước ngoài rồi, ổn định cuộc sống, sẽ lấy chồng, sẽ có những đứa con xinh xắn.
Hắn có tư cách gì mà tìm đến cô?
Một tương lai cho cô hắn cũng không thể!!!
Buông tay là cách hắn chọn.
Dù vạn lần ngoảnh đầu lại vẫn thấy hối hận.
Chỉ muốn đi chung một đoạn tình duyên ngắn ngủi. Nhân sinh hữu hạnh gặp được em!!!
****
Mười năm sau
Khi hắn đã trở thành một người đàn ông trưởng thành, không còn bồng bột như tuổi 20, thay vào đó là sự trầm ổn của đàn ông 30 tuổi. Cái khí chất hiên ngang khí phách sáng ngời của hắn, vẫn không thể nào che giấu nổi.
Dù cho là 30 hay 40, 50 tuổi. Chỉ cần đứng từ xa đã lập tức nhận ra hắn. Phong thái ngang tàng.
Hắn thường tự huyễn hoặc trong đầu những câu có thể nói khi gặp lại. Ví dụ như:
– Chào em, lâu quá không gặp.
– Em có khoẻ không
Hoặc là
– Em đã kết hôn chưa?
– Chồng em có tốt với em không?
Abc xyz
Chỉ có điều vạn vạn không ngờ tới, lại gặp cô trong một hoàn cảnh cười như mếu như thế.
Hiểu lầm mà không thể nào giải thích nổi.
Rồi cô lại biến mất trong đời hắn
Ông trời lại mang đến cho hắn một Angelie giống cô đến bảy phần, ngay cả điệu bộ, cử chỉ, cách ăn mặc đều giống hệt cô.
Lần đầu gặp khiến hắn không khỏi thất thần.
Tuy nhiên, tận cho đến khi gặp lại cô trong bệnh viện, hắn mới biết rằng, cả cuộc đời hắn, dù cho thêm 1 nghìn phụ nữ giống cô, trái tim hắn cũng chỉ duy nhất loạn nhịp vì Ngọc mà thôi. Không ai khác có thể thay thế.
Đêm đó, không kiềm chế nổi, hắn không buồn để cô chuẩn bị tâm lý mà điên cuồng xâm chiếm môi cô thô bạo như vậy, quả thực, 1 phần là do cô mặc áo blu quá kích thích, 1 phần là vì khi cô cúi xuống lộ nửa bầu ngực như cố tình khiêu khích hắn, phần lớn hơn cả là vì trong lúc cúi xuống, sợi dây chuyền mặt đá đen lấp lánh kia cô vẫn đeo trên cổ. Kích thích mọi giác quan trong hắn. Khiến một kẻ bị thương đang nằm trên giường bệnh là hắn, không thể nhịn cho nổi.
***
Có trời mới biết hắn đã sung sướng như thế nào khi cô đồng ý hẹn hò với hắn.
Tình cảm suốt 20 năm được đền đáp, hắn không khỏi tự hào, chỉ muốn cao giọng thông báo cho cha nuôi của cô biết: “Hắn bây giờ không còn là tên giang hồ lang bạt không nhà không cửa nữa. hiện tại có thể cho cô một tương lai tốt đẹp, dù là cô muốn bất kỳ thứ gì, hắn cũng có thể đáp ứng”
Cảm giác lần đầu tiên của hắn, là người đầu tiên của cô. Khiến hắn ngây dại!!!
28 năm, cô vẫn giữ gìn thanh xuân dành cho hắn
Chỉ sợ cả đời này vẫn không đủ để hắn yêu cô.
Đàn bà đẹp cỡ nào, hắn cũng không cần!!!
****
Khi biết mình có em gái, điều đầu tiên hắn nghĩ đến là thông báo cho cô. Hôn lễ của cô và hắn không thể chỉ có mình nhà gái được, ngoài gia đình Hàn ra, cuối cùng hắn cũng có một “người thân” để không mất mặt trước gia đình cô. Mặc dù không hoàn hảo lắm, nhưng như vậy còn hơn không.
Giờ phút phát hiện ra kẻ thù giết cha mẹ lại chính là cha nuôi của cô. Mọi thứ xung quanh hắn như sụp đổ
Rút cục thì ai có thể nói cho hắn biết, cái thế giới tàn khốc này, liệu có một lối thoát cho hắn hay không?
Ngày mai thôi, hắn và cô chính thức nói đến chuyện trọng đại rồi!!!
Ông trời đưa đẩy thế nào mà lại khiến hắn một phen khổ sở, mọi hiểu lầm lại đổ lên đầu hắn. Rõ ràng việc hắn không hề làm mà lại phải gánh chịu.
Biết có giải thích thế nào cô cũng không tin
Hắn chỉ biết cười khổ
Thà một đao đâm chết hắn còn thấy sảng khoái hơn.
***
Khoảnh khoắc nhận ra mình được làm cha đến với hắn bất ngờ đến mức, hắn không thể thở nổi.
Suy cho cùng thì trải qua yêu đương, đau khổ, tuyệt vọng, hiểu lầm, chia ly đều có thấm gì chứ.
Nhìn bụng cô nhô lên sau lớp áo blu khiến hắn thấy mọi khổ đau đã trải qua đều chẳng là gì.
Yêu em!!! Kiếp này, không có kiếp sau
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ . Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!