Tư Mộ

Chương 24: Ngoại truyện 1




Tư Mộ​

Ngoại truyện 1

Hai năm trước

Khi đó Angelie đang là sinh viên năm 2 đại học École Normale Supérieure.

Hôm đó, trên đường đi học về, túi xách của An bị một tên cướp giật mất. Cô ta ngã dúi dụi trên nền vỉa hè, sự việc xảy ra nhanh đến nỗi ngay cả việc kêu lên, cô ta cũng chưa kịp làm.

Đúng lúc đó, một chàng trai cao lớn người Châu Á đuổi theo tên tên cướp, chỉ chưa đầy 200 bước, đã tóm gọn.

Anh ta ra đòn nhanh như chớp, đánh đẹp đến nỗi tên cướp không chịu nổi đòn thứ 2, nằm ôm bụng lăn lóc trên nền đất, không bò dậy nổi.

Hắn cầm túi xách lững thững đi đến, hờ hững nâng cô dậy. Sau đó không nói gì, lẳng lặng rời đi. Không buồn quay lại nhìn cô ta lấy một lần.

Phải nói hắn là một người đàn ông Châu Á khá đẹp trai. Không!!! cực kỳ đẹp trai, khiến cô ta ngây người nhìn ngắm. Đôi mắt nâu to tròn, sống mũi cao, nước da rắn rỏi. Khuôn mặt ma mị, quyến rũ vô cùng. Một thân áo da đen, quần âu tối màu, dáng vẻ thật mạnh mẽ, ngang tàng, có vẻ là dạng đàn ông “đội trời đạp đất”

Vừa xách túi đi tiếp, vừa mải mê nghĩ về hắn. Chân cô ta giẫm phải vật gì đó, cúi nhìn xuống, thì ra là một chiếc ví da. Có lẽ lúc đánh nhau với tên cướp, hắn đã làm rơi mà không hề biết.

Khi mở ra, thấy bên trong ví là thẻ căn cước của hắn, một xấp tiền dày và trong ngăn nhỏ nằm phía trong cùng là ảnh một cô gái.

Hắn tên Đoàn Cảnh Thiên, người gốc Việt, hình hắn trong thẻ căn cước cũng đã đẹp lắm rồi, cô ta chưa từng thấy người đàn ông nào chụp ảnh thẻ đẹp đến vậy, ở ngoài còn đẹp trai hơn gấp vạn lần.

Hình cô gái trong ví chắc hẳn là người rất quan trọng với hắn, cô ta mắt đen láy, khuôn mặt mười phần dịu dàng, ước chừng chỉ 20 tuổi. Đẹp một cách thuần khiết.

Chẳng biết nghĩ thế nào, An lại lấy điện thoại ra chụp thẻ căn cước của hắn và ảnh của cô gái kia. Sau đó lần theo địa chỉ trên thẻ, tìm đến hắn.

Chỉ có điều chưa kịp đến tìm, đã thấy hắn lù lù xuất hiện trước mặt.

Vẫn bóng dáng cao lớn phong độ ấy. Hắn nheo mắt nhìn cô từ đầu tới chân, không mở miệng.

Cô ta đỏ mặt bối rối, lắp bắp mãi mới được một câu hoàn chỉnh

– Ví của anh…em nhặt được…

Hắn giơ tay nhận lấy chiếc ví da màu nâu đen, ánh mắt lạnh lùng hờ hững khiến tim cô càng đập điên loạn

– Cảm ơn anh.

– Không cần

….

Khi hắn đã đi một quãng rất xa rồi, cô ta vẫn ngây người đứng nhìn.

Một người đàn ông mạnh mẽ, lạnh lùng, lại đẹp trai cực phẩm.

Đúng như trong mộng của cô ta!!!

Những ngày sau đó, An vẫn tiếp tục cho người theo dõi hắn. Mỗi việc hắn làm đều khiến cô ta điên cuồng si mê. Rảnh rỗi tới sòng bạc đánh bài, đánh một trăm ván chỉ thua đúng 3 ván, rảnh hơn nữa lại tới sàn đấm bốc luyện quyền. Thân thể tráng kiện, cơ bụng rắn chắc, trên ngực lấm tấm mồ hôi khiến hắn đã quyến rũ lại thêm cuốn hút vô cùng.

Yêu đương hắn âm thầm như vậy cho tới 2 năm sau. Cuối cùng cơ hội cũng đến.

Hắn mở một hộp đêm. Cần tuyển người.

Lúc đọc được tin này, trong đầu cô ta lập tức nghĩ đến cô gái trong bức hình ở ví hắn.

Do khuôn mặt của người Châu Âu xương rất khác so với người Châu Á, cho nên dù tốn bao nhiêu tiền để phẫu thuật thẩm mĩ. Cô ta cũng chỉ có đôi nét giống người con gái trong lòng hắn.

Khi hắn bắt đầu mở sòng bài, cũng là lúc cô ta điều tra ra được, cô gái trong bức ảnh là Ngọc, người hắn yêu hơn 20 năm!!!

Không cam tâm từ bỏ hắn dễ dàng như vậy. An chủ động ăn mặc, cư xử giống Ngọc, muốn dùng cái bẫy dịu dàng để trói buộc hắn cả đời ở bên mình….cũng đôi lần cô ta đọc được trong đáy mắt hắn sự rung động nhưng rồi rất nhanh lại thu hồi về vẻ hờ hững lạnh lùng vốn có.

Hắn là dạng đàn ông mà phụ nữ chỉ gặp qua một lần cũng không thể nào quên được. Mạnh mẽ, cuốn hút, tràn đầy khí phách. Càng tiếp xúc với hắn, An càng thấy người đàn ông này rất xứng đáng để cô ta yêu.

Hắn không nhận ra An. Cũng phải. Cô ta đã khác trước khá nhiều. Lại càng giống người phụ nữ trong lòng hắn.

Cũng vì vậy mà cô ta ngày càng có thêm hy vọng chiếm hữu được hắn cho riêng mình.

Lúc hắn và Ngọc chính thức yêu đương. Trái tim cô ta tan nát.

Ngay cả việc hắn cùng Ngọc trải qua một đêm tuyệt vời ở toà nhà cao nhất Paris như thế nào, cô ta cũng biết.

Khi tình yêu đã biến thành thù hận. Con người ta dễ dàng đánh mất mình vô cùng.

Con cá sổng mất bao giờ cũng là con cá to, bộ phim không xem được luôn là bộ phim hay nhất và người không thể chiếm lại luôn là người bản thân mình yêu nhất.

Càng không có được Thiên, cô ta càng điên rồ.

Chẳng phải quen qua diễn đàn gì, chỉ là cô ta điều tra ra Thiên còn một đứa em gái tên Nguyệt đang sống lưu lạc khổ sở tại Việt Nam, nên mới đưa Nguyệt sang Paris, giúp hắn nhận anh em, tạo thêm chút cảm tình với hắn mà thôi.

Không ngờ trời giúp cô ta, biết được cha nuôi của Ngọc là người giết cha mẹ Thiên. An cố tình sắp xếp, để lộ thông tin của lão Dũng cho đàn em của hắn biết, bởi vậy, chỉ chưa đầy 1 tiếng, bọn hắn đã bắt được tên Dũng.

Trên đường bám theo Thiên đến chỗ hẹn, cô ta gọi cho Ngọc, bịa ra một câu chuyện khiến cô tin sái cổ. Sau đó nấp ở một góc, lựa đúng lúc Ngọc đến, cho lão ta một phát đạn.

Một mũi tên trúng hai đích.

Cô ta làm ngư ông đắc lợi

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ . Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.