Mọi người ngơ ngác nhưng rồi lập tức không chần chờ tụ lại một chỗ, thời gian qua khoảng vài phút có bóng người từ hướng trong rừng rậm đi ra.
Người này trung niên dáng người cao gầy mặc áo bào màu đen da thịt chắc chắn. Đôi mắt hơi đỏ chất chứa sát khí khá nặng. Phía sau người này có thêm một vài người vẽ mặt cũng rất hung dữ.
Vừa gặp người này thân hình đám người hạ mẫn khẽ rung nhẹ. Trường Ngạo tay siết chặt lại gương mặt âm trầm như nước…
– Triệu Tấn Ban.
Âm thanh trầm thấp phát ra từ Trường Ngạo.
Trung niên này vừa thấy đám người trường ngạo thì nhếch miệng lên..
– Thật không ngờ. Lại gặp được thiên kiêu của hạ tộc ở chỗ này… Chuyến đi lần này của ta lại có chút thu hoạch rồi.
– Hạ khuê… Là nàng tự theo ta hay đợi ta ra tay?
Hạ Khuê thân thể run nhè nhẹ nàng khẽ liếc về phía Trường Ngạo sau đó lên tiếng.
– Triệu Tấn Ban. Ngươi đừng khinh người quá đáng ta không có ý gì với ngươi cần gì phải gây khó dễ cho chúng ta?
– Haha nực cười ta nhiều lần ngỏ ý muốn cùng ngươi, hà tất vì một tên tạp chủng, cả nhà còn không có, ngươi lại chấp mê bất ngộ?
Vừa nói hắn vừa nhìn về Trường Ngạo vẻ mặt đầy khinh thường.
Trường Ngạo tay nắm chắc trường kiếm run nhè nhẹ hắn cũng không lên tiếng. Hạ khuê thấy vậy nhẹ nhàng nắm tay trường ngạo.
Tinh gia đến gần Hạ Mẫn. Mùi thơm thiếu nữ đập vào mặt làm cho hắn không khỏi hít mạnh vài cái…
Hạ mẫn lúc này cũng chẳng thèm để ý Tinh gia nàng nhìn chầm chầm vào đám người kia gương mặt thoáng hiện vẻ ngưng trọng.
– Ai… Ta nói này tiểu mẫn mẫn đám bò sát này là người phương nào lại có bộ dạng hung hăng vậy?
Hắn chẳng ngần ngại phát ra âm thanh to rõ khiến xung quanh ai cũng nghe thấy.
Tinh Gia không nói thì thôi vừa lên tiếng đám người Triệu Tấn Ban miệng cũng co giật vài cái. Riêng phần Triệu Tấn Ban thì nhìn về phía Tinh Gia ánh mắt hắn sát ý càng lăng lệ như sắp bạo phát…
Tinh Gia thấy thế liền trừng mắt với hắn về phương diện đấu ánh mắt hắn tự nhận thứ hai thì còn ai đứng thứ nhất…
– Hừ… Hạ thị gia tộc từ lúc nào lại có người không sợ chết đến vậy. Có giỏi báo danh tính.
Tinh Gia thì hiếp cập mắt lại hắn càng nhìn tên này càng không vừa mắt… Hắn lập tức cũng hất cằm lên hừ lạnh.
– Hừ… Một tên oắc con vũ cường bát trọng mà thôi cũng dám trước mặt ta vênh quáu không biết sống chết. Đầu đất cho hắn biết lợi hại đi…
Võ Thừa sớm đã thấy khí tức tên này hắn vô cùng chán ghét không đợi tinh gia nói xong hắn đã lao lên. Trải qua thời gian thao luyện cùng Trường Ngạo hắn đã sớm đột phá vũ cường bát trọng nhưng
vì công pháp đặc thù cùng về phương diện thân thể. Đừng nói vũ cường, kể cả vượt cấp đánh nhau hắn vẫn có thể.
Triệu Tấn Ban thấy vậy thì cười lạnh. Xưa nay toàn hắn ra tay áp chế người khác, chưa có người không nói lời nào ra tay trước, hắn cũng thấy bực. Hắn xông lên cùng võ thừa quyền đầu đối cứng.
– Ầm…
Âm thanh trầm muộn vang lên không gian xung quanh không khí tản ra cuốn theo lá cây bay lên tứ tung. Kình lực phản chấn những người xung quanh đều lảo đảo một cái.
võ Thừa lùi lại hai bước còn Triệu Tấn Ban thì phạch phạch phạch lui lại hơn mười bước mới đứng vững.
Hắn ngẩng đầu lên sắc mặt âm trầm trong lòng thầm hô cao thủ.
Vừa giao phong tất cả đều thấy hắn ở hạ phong.
– Các hạ không phải người hạ gia.
Võ thừa ngẩng mặt lên mang theo nụ cười đầy chiến ý.
Chương trước Chương sau
Một Đám Bò Sát
Mừng Sinh Nhật 10 Năm
fptshop.com.vn
GIẢM GIÁ GIẢM GIÁ GIẢM GIÁ GIẢM GIÁ GIẢM GIÁ
2/2
©2021 – Bản quyển thuộc Tinh Quán Truyện
Trở về đầu trang
– Phải hay không cũng vậy thôi… Lại đến.
Sắc mặt Triệu Tấn Ban vô cùng khó coi. Hắn tự nhận mình thân thể không phải cường hãn nhưng ở trong cùng cấp bậc chưa bao giờ rơi vào hạ phong rõ ràng đến vậy. Khi đối quyền với tên này có
cảm giác áp bách khó tả. Hắn cắn răng…
Linh khí trong người hắn vận chuyển sau đó hắn đấm mạnh một quyền xuống đất
Địa khiển quyền…
Nắm đấm vừa hạ xuống bổng mặt đất chấn động. Võ Thừa đang lao lên bổng dừng lại. Không chậm trễ hắn nhảy lui về sau lập tức dưới chân võ thừa đất đá từ dưới đâm lên cao khoảng vài mét đầu đá
sắc nhọn như đao phong.
Võ thừa chân vừa chạm đất nhanh chóng đưa hai tay bắt chéo trước ngực. Cùng lúc đó Triệu Tấn Ban cũng đạp một chân hắn vào tảng đá vừa trồi lên tảng đá vỡ ra đồng thời va vào trước mặt Võ
Thừa…
Ầm…
Võ Thừa lừa lui về sau vài bước trên người đất đá còn vương vãi rất nhiều. Sắc mặt lạnh lùng nhìn triệu tấn ban.
– Vũ kỷ sao… Có ý tứ…
Tinh Gia ở một bên nhếch miệng.
Mặc dù ở thế hạ phong nhưng Triệu Tấn Ban hắn dùng vũ kỹ khiến thực lực tăng lên. Nhất thời hai người tiếp tục lao vào nhau quyền đấm cước đá…