Họ chứng kiến một màng hết thảy vừa rồi tâm thần chấn động không ai dám tiến lên ngăn cảng mà chủ động nhường đường.
Lưu Mị Nhi thấy thái độ có chút lạnh nhạt của võ thừa cũng có chút khó chịu. Nàng là người thông minh hiển nhiên biết võ
thừa này rõ ràng rất vội vã nhưng nàng cũng biết năng lực của đám người này. Kết giới trước sơn cốc về độ phức tạp và
mạnh mẽ không bì được so với kết giới của vạn thú tông khi trước nhưng muốn tiến vào cần phải có thủ đoạn đặt biệt.
Lúc trước kết giới bên ngoài vạn thú tông. Hạng ba trưởng lão từng nói có khí tức của pháp bảo không gian. Nhưng không có
phần chắc chắn nếu hôm nay đám người tinh gia thi triển thủ đoạn kia thì sẽ biết được hết thảy.
Nghĩ đến đây nàng cắn răng hạ thấp mình nhẹ giọng mở miệng.
– Chào Võ Thừa đại ca chào Tinh Gia và các vị trưởng lão Hạ gia.
Âm thanh êm tay cùng lời nói uyển chuyển của nàng khiến những đội ngủ còn lại cũng có chút ngạc nhiên.
Thân là tiểu nữ của tộc trưởng Lưu Gia Lưu mị nhi này nổi tiếng xinh đẹp cùng kiêu ngạo giống như con phượng hoàng cao
cao tại thượng. Cộng với thiên tư của nàng cũng rất cao tuổi hơn 20 là đã đạt cảnh giới trúc cơ tứ trọng. Thiên tư như vậy
cũng là long phụng trong thành Ngan Bạc rồi.
Bộ dạng thùy mị hạ mình của nàng nhất thời khiến tất cả các nam nhân ở đây hít thở phì phò, ánh mắt rực cháy nhìn về đám
người Hạ gia. Đặt biệt là võ thừa rất nhiều ánh mắt đặt lên người hắn họ rõ ràng cảm nhận được ý tứ của nàng có phần thân
thiết với người này. Trong lời nói nàng chào hắn còn trước cả trưởng lão Hạ gia.
Lập tức những ánh mắt đó có xúc động, có cảm khái, có hâm mộ, nhưng phần nhiều nhất là địch ý cùng chiến ý với võ thừa.
Tinh gia cảm nhận được các ánh mắt xung quanh hắn lại cười cười tán dương Mị Nhi.
– Tiểu nữ này tâm tư thật không tệ.
Võ thừa nhìn tinh gia hắn cũng không hề để ý ánh mắt của người khác. Những người này nếu động thủ thì một mình hắn.
Chấp hết…
– Tinh gia tình hình này…
– Thôi người ta đã chào hỏi thì chúng ta cũng nên nhận người quen một chút. Phía trong kia cũng có khá nhiều đồ tốt, chia cho
họ một ích xem như là quà ta tặng cho người đẹp a.
Tinh gia tỏa thái độ rất hào sảng.vừa nói vừa nhìn về đám người Lưu gia làm cho hai cô gái phía sau Mị Nhi các nàng không
khỏi gương mặt có chút ửng đỏ.
Dẫu sao Tinh gia hắn vẻ tiêu soái và phong lưu cũng là thuộc dạng đứng đầu trong hàng nam nhân. Chỉ là các nàng không
biết hắn là lão yêu quái râu xanh đã thành tinh lâu năm mà thôi.
Võ thừa gật đầu sau đó hướng về lưu gia đám người chắp tay rồi cũng lên tiếng.
– Lưu cô nương nếu đã quen biết cũng không cần khách sáo làm gì cùng chúng ta tiếng vào tầm bảo thôi.
Mị Nhi nàng có chút kinh ngạc nhìn võ thừa. Thiên tài địa bảo ai có năng lực thì chiếm đoạt nhưng đối với người này tài phú
trong mắt hắn có vẻ như cỏ cây bên đường, bứt thì có không bứt thì thôi đều này khiến nàng càng lúc càng hiếu kỳ đối với tên
này.
Nàng nhẹ gật đầu.
– Đa tạ các vị nhưng chẳng biết chúng ta có nên đuổi những người không liên quan ở đây đi không?
Nàng tròng mắt khẽ chuyển muốn xem xem liệu tinh gia đám người thật sự có pháp bảo không gian hay không. Không thể
không nói Lưu Mị Nhi mưu trí của nàng còn hơn cả vẻ đẹp của nàng. Tâm cơ rất nhạy bén.
Nếu đám người này có pháp bảo phá vỡ được kết giới thì không cần động thủ đánh cho những đội ngủ khác rời đi. Nhưng nếu
phải chờ kết giới yếu đi rồi tiến vào thì có nghĩa là phải trải qua một hồi chém giết rồi mới tiến vào.
Một câu nói của nàng có thể vừa tìm hiểu được thực lực đám người tinh gia lại vừa có thể biết được nghi vấn pháp bảo không
gian của nàng. Nhưng rất tiếc nàng lại chọn thăm dò nhầm đối tượng.
Tinh gia gương mặt cười cười có chút thâm ý cùng thưởng thức nhìn Mị Nhi khiến nàng có chút chột dạ, thì âm thanh của võ
thừa vang lên.
– Ai muốn vào cũng được nhưng tốt nhất tránh xa đội ngũ ta một tí
Nói xong hắn tiếng từng bước đến kết giới thần thức linh sư tản ra lập tức ánh mắt hắn lóe lên gương mặt nghiêm túc, linh lực
toàn thân vận chuyển.
– Đại Kình Quyền.
— Sao ta chẳng nghe các đồng đạo gớp ý gì hết vậy? là hay là dỡ, chổ nào không hợp lý thì cũng cho ta vài lời nhận xét chứ.
đằng này……. aizzzzz! —
Một quyền đấm lên kết giới khiến cho tất cả mọi người ngẩn ra rồi kinh ngạc, rất nhiều ánh mắt tập trung lên một quyền của võ
thừa phần đông là cổ quái rồi châm chọc sau đó là không kiềm được mà cùng chế giễu.
Lưu Mị Nhi nàng lại nhíu mày, không ngờ võ thừa lại hành xử lỗ mãng như vậy. Nếu kết giới dễ dàng bị phá như vậy thì bọn họ
đã không đứng chờ ở đây vài ngày liền.
Một cô gái phía sau Mị Nhi che cái miệng đỏ thẫm của nàng lại thì thào.
– Hắn… Hắn làm gì vậy?
– Ha Ha ha. Mãng phu ngu ngốc nếu dễ phá vậy bọn ta lại đứng đây làm gì, đừng nói một mình ngươi mà cả đám người các
ngươi cùng lên còn chưa chắc đánh vỡ kết giới này. Đúng là to con nhưng méo có não a.
có ai đó không nhịn được phát lên chửi bới ánh mắt lúc trước sợ hãi thực lực võ thừa cơ hồ đã biến mất hết chỉ còn lại sự chế
nhạo và chăm chọc. Người có mạnh đến đâu nhưng não không dùng được thì cũng chỉ là một cái ngu ngốc to xác mà thôi.
Tinh gia đảo mắt một vòng nhìn đám người ánh mắt hắn vẫn bình tĩnh nhìn võ thừa gật đầu tán thưởng. Tinh gia xoay người
nói với Hạ chính đám người
– Vào thôi có thứ gì lấy được cứ lấy hết đừng để ý ai cả.
Tinh gia liếc nhìn đám người Mị Nhi gần đó chỉ nói một câu.
– Tầm bảo thôi.
Lời nói bâng quơ cứ như kết giới trước mắt đã không còn khiến cho mọi người xung quanh gương mặt càng chăm chọc và cổ
quái.
– Mấy tên này bộ điên rồi sao?
– Ả?… É é é…
Nhưng lời nói chưa xong thì đôi con mắt bọn hắn như muốn rớt ra ngoài, miệng há ra rớt hẳn cằm xuống đất.
Chỉ nghe một âm thanh răng rắc phát ra từ kết giới khiến tất cả những người có mặt ở đây điều há hốc mồm trợn to mắt.
– Bụp… Keng…