Tu La Giới Chí Tôn

Tu La giới chí tôn - Chương 51




*Chương có nội dung hình ảnh

– Ngươi không có chuyện gì là tốt rồi.

Hắn thật sự có xúc động muốn khóc. Thằng oắt này mà có chuyện gì lão già kia không nhốt hắn vài vạn năm cũng vài nghìn

năm là ích.

Võ thừa nhìn tinh gia một cái trong lòng tràng lên cảm giác xúc động, từ lúc hắn tỉnh dậy trong rừng đến nay chưa lần nào thấy

tinh gia tiều tụy đến vậy, hắn nghĩ tinh gia vì lo cho mình nên ăn ngủ không yên. Nếu hắn biết Tinh Gia đang lo lắng là hắn bị

người ta nhốt hắn vài vạng năm mà sinh ra mất ăn mất ngủ chắc thần sắc cũng sẽ khác.

Chợt hắn thấy trong lòng dâng lên một loại tình cảm ấm áp của gia đình. Hắn thở dài một hơi rồi chuyển ánh mắt đầy cảm

kích về phía Hạ mẫn.

Nàng lúc này cũng có bộ dạng hơi xanh sao. Thấy võ thừa nhìn nàng đột nhiên nước mắt chảy dài không kìm nổi xúc động

nàng lao vào lòng ôm hắn. Võ thừa vẫn còn ngơ ngác. Hắn vuốt ve mái tóc thiếu nữ trong lòng mình khẽ nói.

– Hạ mẫn a. Ta nghẹt thở a.

Hạ mẫn giật mình vội buông hắn ra đứng dậy gục đầu thẹn thùng.

Võ thừa cười cười nhìn nàng hắn nói thế mục đích cũng chỉ muốn hạ mẫn buông mình ra. Ở đây có vài người làm vậy cũng

hơi khó coi cho nàng.

Tinh gia thấy một màn cũng lắc đầu cảm khái.

– Quả nhiên thiếu nữ mới lớn a. Gập ai đô con chút xíu lại không kìm lòng được haizz.

Thật sự hắn rất có hảo cảm với Hạ mẫn này từ lúc bắt đầu gập nàng hắn đã cảm nhận linh hồn lực của nàng có chút đặc biệt

nên hắn muốn dạy dỗ thành một linh giả. Sau khi vào mật thất Hạ gia lão giả đem quyển công pháp tu luyện linh hồn ra hắn

chợt hiểu hóa ra nàng có thiên phú linh giả vì Hạ gia có công pháp khá huyền diệu. Nhưng so sánh với công pháp võ thừa tu

luyện thì cũng không đáng là gì.

– Keng két.

Cửa phòng mở ra. Đồ lão thần sắc khẩn trương đi đến. Nhìn võ thừa không có chuyện gì lão muốn thét lên thật lớn tạ ơn lão

thiên. Lão ánh mắt đỏ hồng có xúc động muốn khóc không thua kém gì Hạ Mẫn. Lão đi đến giường võ thừa cầm tay hắn run

rẩy nói chuyện.

– Tiểu hữu không sao rồi… Không sao rồi…

Võ thừa nhìn hết mọi người ở đây thấy cõi lòng lại lân lân ấm áp. Hắn thầm nghĩ.

– Hạ gia thật là một gia tộc tốt a.

Lúc này tinh gia cũng khục khục ho khan rồi lên tiếng.

– Được rồi, hắn không có chuyện gì đâu. Đồ lão ta muốn nói chuyện riêng với hắn một lát.

Đồ lão hiểu ý gật đầu nắm tay Hạ mẫn cùng vài người hầu rời khỏi phòng.

Võ thừa lúc này đứng dậy uốn éo thân mình tinh gia nhìn hắn một lát rồi nói.

– Ngươi thật sự không sao chứ.?

Võ thừa nhìn tinh gia có chút cổ quái nói.

Nội dung khóa

Vui lòng liên hệ để lấy password!

">

- NhayHo.Com

Nội dung khóa

Vui lòng liên hệ để lấy password!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.