Giang bá thép thầm nghĩ, xong hắn cắn răng vung một cước thật mạnh đổi lấy một quyền của võ thừa nhất thời hai người lại
bay ra xa. Lúc này giang bá thép nhanh chóng muốn chạy ra khỏi vực giới do võ thừa tạo ra.
Tinh gia thấy một màn này thì hét lớn. Không được cho hắn chạy. Võ thừa lúc này dưới bụi đất đứng dậy run rẩy thân thể bụi
đất bay ra tiếp tục lao lên xong đến gian bá thép.
Võ thừa cười gằn.
– Đến a. Ta chưa có đánh đã tay ngươi định đi đâu?
Lúc này giang bá thép trán cũng nổi gân xanh. Đôi mắt hắn quằn quại tia máu.
– Đánh con bà ngươi. Đợi ta ra khỏi đây tất cả các ngươi đều phải chết.
Hắn vừa nói nhưng không ngừng chạy ra khỏi vực giới võ thừa vẫn tiếp tục lao theo nhưng đã không kịp. Giang bá thép lúc
này đã cách màng sáng vực giới khoảng hai mét chỉ một bước chân nữa hắn có thể xong ra, hắn dừng lại nhìn võ thừa đang
thập thọm chạy đến thì liền mỉm cười hung ác.
– Ngươi cứ ở trong này đợi ta… Ha ha ha.
Hắn chưa kịp cười được bao lâu chợt bên ngoài vòng sáng lại có người lao vào một cước đá thẳng vào giữa mặt hắn.
Giang bá thép tắt ngắn tiếng cười lăn lộn vài vòng xong hắn đứng dậy nhìn về phía trước. Sắc mặt rất hung ác nhìn chầm
chầm vào thân ảnh phía trước. Hắn gằn từng chữ
– Lại là ngươi… Tên hỗn đản chó chết.
Trường ngạo đứng trong giới vực cũng cảm giác không còn tí linh lực nào. Nhưng hắn từ nhỏ cũng là người tu võ và hắn cũng
là một người có nghị lực gong rủi lịch lãm rất nhiều nên thân thể cũng có phần chịu được không vì thoát lực mà hư nhược
nhiều lắm miễn cưỡng cũng có thể đánh nhau ở đây.
Võ thừa cùng trường ngạo nhìn nhau rồi cả hai không hẹn cùng lao về phía giang bá thép. Lại một hồi quyền đấm cước đá
hoàn toàn không thể thi triển linh lực âm thanh phịch phịch trầm muộn vang lên cùng những tiếng la ó thở dốc của ba người.
Giang bá thép khổ càng thêm khổ một tên liều mạng đã đành lúc này thêm một tên không sợ chết nữa hắn có cảm giác thật là
uẩn khuất..
Tinh gia cùng đám người ở ngoài nhìn một màn này cũng âm thầm kinh hãi. Phải biết trên đại lục này lấy linh lực làm nguồn
sức mạnh lấy linh hồn làm gốc cho cảm ngộ mà bây giờ cái họ chứng kiến chỉ là xương thịt va vào nhau không khác gì lũ hài
nhi chưa vận dụng linh lực được đánh nhau cả.
Răng rắc. Một cánh tay trường ngạo đã bị bẻ gãy hắn cắn răng vung một cước khiến giang bá thép lảo đảo về sau võ thừa
cũng lao lên nắm tay hắn vung mạnh một ước vào phần sườn khiến tay hắn đứt lìa máu tươi vung vẩy. Giang Bá Thép hét
thảm.
Võ thừa đỡ trường ngạo sau đó sửa lại cánh tay có phần biến dạng của hắn. Trường ngạo cắn răng mồ hôi trán tuôn chảy,
nhưng nhìn về giang bá thép càng thêm chiến ý cùng hả hê.
– Ha ha cả đời trường ngạo ta không ngờ lại có một ngày đánh nhau đẫm máu với cường giả thái ất cảnh.
Với sự giúp đỡ của tứ điện chủ hắn đã đột phá đến vũ lực ngũ trọng. Nhưng khoảng cách đến thái ất còn rất xa xôi. Nhưng khi
thấy võ thừa giao chiến nhiệt huyết hắn sôi trào cũng xông vào đây.
– Được lắm hai người các ngươi còn có những người ở ngoài kia. Tất cả đều cùng chết ở đây đi.
Giang bá thép hét lớn. Hắn dùng máu bản thân vẽ một đồ án quỷ dị lên trán sau đó hắn vung tay đập mạnh vào trán của mình.
Võ thừa sắc mặt đại biến nấm trường ngạo lui lại. Ầm một tiếng huyết nhục tung tóe đồng thời đồ án hình thành một truyền
tống đưa thần hồn của giang bá thép tiến vào đầu hắc mãng.
– Vậy mà tự bạo thân thể. Tinh gia sắc mặt âm trầm thì thào.
Võ thừa cũng vung tay hắn trầm ngâm. trạng thái của hắn chỉ duy trì được nữa nén nhang sắp hết rồi. Hắn vung tay vực giới
cũng tiêu tan lúc này gian bá thép linh hồn hắn truyền tống về hắc mãng. Con hắc mãng như có lại linh trí nó gầm rú một tiếng
rồi chợt từng tia sáng quỷ dị trên từng chiếc vảy của nó phát sáng hình thành một cái đồ án phức tạp.
Tinh gia quan sát đến đây lại ngẩn ra sau đó hắn cười cười.
– Haha tên ngu xuẩn này không tiếc tự bạo thân thể giờ lại muốn thiêu đốt tàn hồn của hắn để tạo ra một truyền tống trận.
Chẳng biết cho ai đi..?
Tinh gia vừa nói lão giả tông chủ sắc mặt kịch biến hỏi. Tinh gia ngươi nói hắn đang kích hoạt truyền tống trận sao..?
– Đúng rồi truyền tống này có hơi xa à nha.
Tinh gia thản nhiên nói nhưng lão giả lại quát lớn. Thần sắc khẩn trương vô cùng rồi đến sợ hãi tột độ .
– Không được hắn muốn mở lỗ hổng không gian cho sinh vật bóng tối tiến vào.
– Cái gì?
Tinh gia cũng giật nảy mình
– Con mẹ nó tên này cũng thật điên cuồng mà. Không được, chạy a.
Tinh gia thầm than thở nhưng nhìn về phía võ thừa hắn lại trầm ngâm.
– Chết. Tất cả các ngươi đều phải chết.. ha ha ha ha ha ha ha.
Bên trong đầu hắc mãng giang bá thép điên cuồng cười lớn hắn không ngừng thiêu đốt linh hồn của mình để kích hoạt truyền
tống.
– Năm xưa cũng chính hắn kích hoạt truyền tống dẫn một chi của sinh vật bóng tối tiến vào tông môn. Đại chiến năm đó tất cả
đều vẫn lạc chỉ để lại tàn hồn và một tông môn vô cùng tàn phá ta đã không tiếc bỏ mình phong bế thông đạo kia hôm nay nó
lại xuất hiện.
Lữ vô nhai thở dài. Nhưng ánh mắt lão trở nên kiên định. Nhìn về phía các điện chủ đang rất mơ hồ phía sau. Chúng ta cũng
đã làm tất cả rồi, truyền thừa cũng đã xong tông môn còn hay mất sớm đã là dĩ vãng. Hôm nay cứ để tông môn chôn vùi trong
vinh vang đi.
Lỗ đen không gian càng lúc càng lớn phía trên hắc mãng. Mơ hồ đã nhìn ra được phía bên kia thông đạo lại là một thế giới
khác. Vô cùng u ám làm cho người ta không rét mà run.
– Khí tức này. Quả nhiên là Uyên Môn Chi Vực, một chi của Ngoại Vực Hỗn Thế. Tên này cũng quá điên cuồng rồi.
Tinh gia gương mặt cực kỳ ngưng trọng mở miệng, những địa phương này có lẽ rất ích người biết tới, nhưng hắn là người đã
từng chu du rất nhiều địa phương, ngoại vực hỗn thế là một trong những địa phương khi nhắc đến làm cho hắn cảm giác sợ
hãi.
Năm đạo tàn hồn cùng lữ vô nhai vây quanh bốn toà tháp còn lại cùng lúc đó linh hồn của lâm duẩn cũng bay lên hắn quỳ
xuống khấu đầu với lữ vô nhai sau đó ánh mắt trìu mến đi về phía lữ lập tuyết.