Tu La Giới Chí Tôn

Tu La giới chí tôn - Chương 33




Giang bá thép lại cười rộ lên nhưng chợt nhớ ra gì đó hắn lại ngậm miệng lại quan sát xung quanh quả nhiên có ba đến bốn

người lại cầm cục đá trên tay khi hắn quan sát đến những người này đều đứng tròng mắt, giật mình liền dấu trên tay cục đá đi,

đầu quay sang hướng khác nhìn gió nhìn mây tránh ánh mắt của hắn.

– Lâm duẫn ngươi định mượn thể nhập hồn để đánh với ta sao? Bằng vào hắn thì ngươi phát huy được bao nhiêu lực

lượng..?

Hắn không ngừng nhìn lâm duẩn khóe miệng mỉa mai châm chọc. Bộ dạng cười nhưng ngậm chặt miệng của hắn cùng với

gương mặt nhợt nhạt làm cho người ta càng nhìn càng thấy quỷ dị.

Lâm duẫn chợt cười cười hắn nhẹ nhàng nhìn về phía lữ lập tuyết mặc dù trạng thái linh hồn nàng vẫn đưa ánh mắt đầy nhu

tình nhìn hắn.

– Tuyết nhi. Tất cả tại ta. Hôm nay ta sẽ cố hết sức chuộc lại lỗi lầm khi trước.

Ánh mắt hắn trở nên kiên định rồi chắp tay gật đầu với võ thừa.

– Tiểu huynh đệ những hứa hẹn khi trước. Khi làm xong mọi chuyện ta sẽ thực hiện.

Võ thừa cũng nhẹ gật đầu. Mặc dù cơ duyên lâm duẩn nói với hắn khi trước có chút động tâm nhưng trên hết hắn lại nhìn

giang bá thép không vừa mắt.

– Tốt. Đến đi…

Nói xong võ thừa giang hai tay ra thần hồn lâm duẫn cũng tiến vào thân thể hắn. Mượn thể nhập hồn đều kiên kiên quyết nhất

là linh hồn của người muốn mượn thể xác người khác phải nguyên vẹn, chính vì như vậy ở đây ngoại trừ Lâm Duẫn linh hồn

còn hoàn hảo ra không người nào của Vạn Thú Tông làm được.

Ong một tiếng linh khí xung quanh không ngừng hội tụ đến võ thừa kéo khí tức của hắn tăng lên dồn dập. Trúc cơ ngũ trọng.

Trúc cơ viên mãn. Thái ất nhị trọng. Tứ trọng . Lục trọng mãi đến thái ất bát trọng mới dừng lại.

Võ thừa cúi đầu nắm chặt nắm đấm lại hắn cười cười.

– Đây là lực lượng cường giả thái ất sao?

Hắn lẩm bẩm rồi nhìn về phía giang bá thép.

Giang bá thép lúc này với bộ mặt không thể nào tin nổi nhìn võ thừa hắc lắp bấp.

– Vậy… Vậy mà không bạo thể? Ngươi là tu sĩ luyện thể?

Thật ra không chỉ giang bá thép sửng sốt mà tất cả mọi người nhìn một màn vừa rồi cùng khí tức lúc này của võ thừa cũng

không thể tin nổi.

Võ thừa cười cười lời nói như đinh đóng cột.

– Hôm nay ngươi phải vẫn lạc tại đây.

Lời vừa xong hắn rút tay về phía sau không gian chấn động hình thành một mặt biển sau đó hắn lao thẳng về phía giang bá

thép tung ra một quyền.

– Đại kình quyền.

phía sau có một con cự kình to lớn lao ra khỏi mặt biển cũng lao lên ầm ầm xong về phía giang bá thép.

Tất cả mọi người cả kinh. Có người hô lớn. Mẹ kiếp là thiên cấp võ kỹ.

Giang bá thép nhìn võ thừa .Hắn hừ lạnh

– Ở cùng cấp bậc với ta ngươi cũng chưa có tư cách giết ta đâu.

hắn cũng nắm tay thành trảo nhất thời móng vuốt một con cá sấu va chạm vào đầu con cá voi to lớn.

Khoảnh khắc va chạm chỉ nghe ông một tiếng sau đó âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng khắp nơi con cá voi vỡ vụn nhưng

bàn tay cá sấu lân kia cũng răng rắc một tiếng nứt vỡ cả hai cùng tiêu tán.

Cả hai người cùng gian nang lui về sau. Võ thừa sắc mặt âm trầm hắn thầm nói mạnh thật.

Giang bá thép trong lòng cũng gào thét khoảnh khắc lúc va chạm hắn cũng cảm nhận được nguy hiểm tột cùng cánh tay hắn

lúc này còn đang tê dại.

Võ thừa lui về sau ánh mắt ngưng trọng sau đó hai tay kết ấn rồi quát lớn.

– Vực giới tán.

Nhất thời xung quanh chiến trường hình thành một màn sáng bao phủ cả võ thừa cùng giang bá thép. Bên trong màn sáng

không thể vận dụng linh lực để thi triển thần thông. Giang bá thép nắm chặt đôi tay hắn không còn cảm nhận được linh lực

trong cơ thể mình ánh mắt vô cùng âm trầm.

Hắn không ngờ võ thừa có thể nhanh như vậy lại có thể thi triển được thần thông do lâm duẫn lĩnh ngộ năm xưa.

– Mở vực giới tán định solo kèo thân thể với ta sao? Haha nực cười ngươi bất quá là một trúc cơ cảnh chẳng lẽ có thể tu luyện

thân thể đến thái ất?

Võ thừa nhìn hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều hắn dùng thân thể của mình tiếp tục xông về phía giang bá thép. Nhất thời hai

người lại đánh nhau kịch liệt. Quyền đấm cước đá phịch phịch âm thanh trầm muộn vang lên. Võ thừa càng đánh càng hăng

máu không tiếc thương thế bản thân lấy quyền đổi quyền lấy cước đổi cước khiến cho giang bá thép khổ không thể tả. Thật ra

năm xưa giang bá thép cũng ngán ngại nhất thần thông này của lâm duẩn mỗi lần luận bàn hắn đều ăn không ích khổ.

Đánh nhau hồi lâu lúc này thân thể mỗi người đều mang vết thương chằng chịt khuôn mặt võ thừa mắt mũi đã bầm tím. Phía

đối diện giang bá thép cũng không khá hơn là bao. Lúc đầu hắn còn chiếm chút ít thượng phong nhưng theo thời gian hắn lại

thấy tên này thật sự khó chơi.

Kỹ năng chiến đấu không bằng hắn nhưng cơ thể lại hồi phục nhanh hơn hắn rất nhiều vả lại tên này cứng đầu cứng cổ lại

giống như tiểu cường ( con gián) đánh mãi không chết. Mà hắn lại là như một tên điên không cần mạng cứ dùng thương đổi

thương khiến giang bá thép hắn vô cùng đau đầu.

– Không được. Tiếp tục như vậy ta sẽ sớm kiệt lực sau đó còn rất nhiều người bên ngoài lúc đó không còn đủ sức điều khiển

hắc mãng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.