– Vị tiểu hữu này thiên tư phi phàm. Hung thú của hắn có phần cường đại nên nhất thời nguyên điểm cho hắn cảm ngộ đắp
nặng linh thú là không đủ. Mà nếu miễn cưỡng dùng quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến việc phong ấn bản thân của sinh vật kia.
Mười tòa tháp của tông môn vì đại chiến đã mất ba còn bảy tòa có thể miễn cưỡng mở ra trận pháp diệt sát của tông. Một
ngày nữa sẽ có người tiến vào lúc ấy các điện chủ sẽ chọn đệ tử để truyền thừa giúp những người kia có thể kết hợp với ta
mở trận pháp đó. Thế nên tiểu hữu rất mong ngươi thông cảm cho lão phu.
Võ thừa không chút ngần ngại gật đầu. Hắn vốn là người không tính toán huống chi nghe nói đến thứ sinh vật kia hắn cũng
thấy trong thâm tâm cũng có chút chán ghét. Phàm những thứ ác độc hắn đều rất mẫn cảm.
– Được nếu đã vậy làm phiền hai vị rồi. Ta sẽ đưa hai vị vào nơi phong ấn nguyên thức mong hai vị có thể thành công tiêu diệt
thứ kia. Một lần này và mãi mãi.
Nói xong hắn hai tay vung vẩy không gian vặn vẹo mở ra một thông đạo. Tinh gia hít sâu một hơi cũng có chút khẩn trương
còn võ thừa thì nhanh chóng lao vào không chút ngần ngại.
Khi tinh gia cùng võ thừa biến mắt sắc mặt lão giả trở nên nghiêm trọng. Hắn thở dài như có ý vị thâm trường mang theo một
dòng hồi ức xa xưa.
– Người của bộ tộc kia sao lại ở chỗ này. Uyên linh đại lục từ cổ chí kim, chiến tranh liên miên, sinh linh đồ thán… hai…
Suy tư hồi lâu lão ngẩng đầu nhìn lên.
– Cũng sắp đến lúc rồi… Vạn thú tông nếu vượt qua được hạo kiếp này có thể một lần nữa trở lại. Nếu không cũng cùng thứ
kia chôn vùi tại đây như năm đó!
Lúc này phía bên ngoài kết giới phong ấn di tích có hơn vài nghìn người đã đến. Ở đây họ chia thành từng nhóm người có ích
có nhiều. Ít nhất ba người nhiều nhất khoảng hai mươi người. Trang phục bất đồng hiển nhiên họ đến từ rất nhiều gia tộc cùng
thế gia xung quanh thành Ngan Bạc.
Đám người Triệu Ma La cũng ở đây hắn đang ngồi tĩnh tọa đột nhiên hắn mở mắt. Với tu vi võ lực tam trọng của mình hắn rất
tự tin khi kết giới yếu đi hắn sẽ mạnh mẽ xông vào chiếm tiên cơ. Ngay lúc này kết giới đột nhiên chấn động nhè nhẹ hắn lập
tức quát.
– Chuẩn bị theo ta tiến vào!
Những người xung quanh triệu ma la cũng lập tức đứng dậy. Họ đã đợi kết giới yếu đi khá lâu nên ai cũng có chút khẩn
trương.
Xung quanh kết giới khá to lớn có bốn chỗ là có giao động kết giới yếu nhất. Ba mặt còn lại thì nằm tựa vách núi nên cũng
không ai để ý.
– Khi tiến vào trong dùng bản lĩnh của các ngươi. Có gì đoạt đó. Nếu ai cản đường lập tức ra tay không cần kiêng dè. Hậu quả
triệu gia ta sẽ tính.
Triệu ma la nói xong hắn dẫn đầu lao vào lập tức từng nhóm từng nhóm người ở ba nơi khác cũng rục rịch tiến vào ai nấy đều
bừng bừng khí thế lao vào trong.
Linh dược dùng để luyện dược. Hung thú có nội hoạch. Nhiều người vì cơ duyên nên bất chấp tất cả chém giết đối phương.
Có người không chú ý tử khí cùng hắc khí bên trong bị dính phải cũng ăn không ít khổ có người cơ thể dần mất đi linh lực mà
thân tử đạo tiêu.
Nhưng chuyện như vậy ở cái thế giới này rất thường tình. Tu luyện vốn dĩ là chuyện nghịch thiên mà đi. Cơ duyên trước mặt
ai cũng không nghĩ đến hậu quả. Nếu chiếm được cơ duyên to lớn lại cuộn mình quật khởi còn hơn ở một chỗ sợ sệt rồi lại
chết trong già nua cô quạnh.
Những người tiến vào đều thấy rành rành năm tòa tháp. Bọn họ đều không hẹn cùng nhau lao vào tham gia khảo hạch trong
tháp từ đó có không ít tu sĩ có tư chất hơn người dần tiến lên những tầng cao hơn. Nhưng những người này ai cũng không thể
so sánh được với võ thừa.
Nhắc đến võ thừa lúc này hắn cùng tinh gia đang ở trong một không gian biệt lập dưới đái của cửu tháp. Trước mặt hắn là một
vật hình cầu màu đen đang vặn vẹo phát ra hắc khí âm u. Quan sát hồi lâu sẽ thấy hình ảnh một con vật mơ hồ giống một con
đỉa to lớn đang vặn vẹo cuộn mình trong đó thỉnh thoảng nó dường như muốn lao ra ngoài nhưng bị một bình chướng vách
ngăn chặn lại.
– Thứ này là nguyên thức của sinh vật bóng tối.
Tinh gia khuôn mặt có chút ngưng trọng lên tiếng.
Tốt. Giết nó thôi.
Võ thừa lập tức vận linh lực vừa định lao lên chém giết thứ kia. Tinh gia sắc mặt kịch biến một tát thật mạnh vào đầu võ thừa
âm thanh chát chúa vang lên kèm theo tiếng quát của hắn.
– Ngươi con mẹ nó đầu đất dừng tay. Ngươi làm gì vậy muốn giết cả hai chúng ta sao?
Mắt hắn đỏ hồng đầy tơ máu. Hắn mặc dù linh hồn cường đại nhưng thân thể lại yếu ớt vô cùng phải nói thân thể hắn có thể
so sánh với phàm nhân. Chỉ sợ mưa gió cũng phải tìm chỗ ẩn núp vì bệnh tật. Một tát trước đó hắn có cảm giác như va vào
một khối kim thiết cứng rắn vô cùng tay hắn lúc này vẫn chưa có lại cảm giác vẫn còn tê gần lại có chút mờ mờ như muốn tiêu
tán. Hắn thở hổn hển nói gấp rất sợ võ thừa làm bậy.
Võ thừa lúc này cũng có chút ngơ ngác. Hắn thấy tinh gia khẩn trương vậy cũng hiểu mình có phần nóng vội nên hắn cũng
cười cười sờ mũi vẻ mặt rất xấu hổ.
– Tinh… Tinh gia không phải theo lời lão giả là giết thứ này là xong sao?
– Xong con bà ngươi. Mẹ nó chứ. Nếu thứ này dễ giải quyết như vậy thì có cần đến lượt ngươi ra tay sao? Ngươi lỗ mãng lao
lên đánh vào vách ngăn phong ấn đó chỉ sợ làm cho phong ấn yếu đi lúc đó nó chui ra ngoài được chẳng những không giết
được mà ta ngươi kể như cũng xong chỗ này.