Võ Thừa có thể chắc chắn như vậy bởi vì lúc trước Giang Bá Thép tên kia cũng không phải hoàn toàn mất đi hết bản tính con người, nói bản tính nghĩa là thất tình lục dục, chứ không phải đơn thuần là một đám thi Quỷ không sợ chết chỉ biết cắn xé ăn thịt người ta để thỏa mãn cơn đói mà những người này chắc chắn đã bị Nguyên Chủng Bóng Tối đoạt xá, thế nhưng về nhận thức họ nhất định có.
giây lát sau một giọng nói khàn đặc phát ra từ một trong số bảy người này.
– Giúp ta… Giải…Thoát… Cho… Ta…
Lời vừa dứt chỉ thấy người này thân hình run rẩy kịch liệt hắn từ từ đứng thẳng người dậy cố hết sức đưa đôi tay khô gầy nhợt nhạt của hắn chấp sau lưng, gương mặt từ từ hiện ra một nụ cười vô
cùng tiêu sái.
Võ Thừa trầm ngâm nhìn thẳng vào người này, hắn mở miệng.
– Di nguyện…
Người kia tuy chắp tay sau lưng nhưng bản thân lại run rẩy kịch liệt cứ như trong thân thể hắn đang có thứ gì đó không ngừng mãnh liệt giành giật lấy quyền kiểm soát.
– Chiếu cố Tây Viện… Mục Chiến ta… biết ơn ngươi…
Nói đến đây vẻ thong dong chắp tay sau lưng lưng của hắn lại bị chính hắn như không muốn làm vậy hai tay bắt đầu vung vẩy loạn xạ, như vừa cười vừa khóc, lại la hét không cam, nhưng cơ thể cũng
từ từ cúi đầu xuống trước mặt Võ Thừa.
Hành động này không nghi ngờ gì nữa rồi. bản thân người này vào thời khắc mấu chốt đã lần nữa cướp lại được quyền kiểm soát, trả trách Võ Thừa hắn lúc trước lại phát hiện ra dao động linh hồn
của con người.
Búa trong tay giơ lên cao qua khỏi đầu, một búa chém xuống chỉ nghe xoẹt một cái một luồn hồng quân bắn phá hư không đập mạnh vào người này.
Ong…
Chỉ thấy tại vị trí đứng đó người này dần ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn hắn một cái, dường như Võ Thừa nghe được một âm thanh mơ hồ phát ra.
– Xin đa tạ…
Võ Thừa vận dụng uy lực Hồn Khí của cây búa kia, đối với việc có thể cứu về vị kia cường giả là đều không thể, theo tình huống trước mắt có lẽ việc bản thân người này đã bị nguyên chủng bóng tối
cắm ghễ là quá sâu, cơ thể biến đổi và ngay cả linh hồn của một vị Thiên Thượng Cảnh cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn để đi tới bước này, không biết đã là bao nhiêu năm tháng.
Sáu Thi Quỷ còn lại thì trong đó có ba cái là dường như đã bị hoàng toàn dung hợp với ký chủng bóng tối, lực lượng hắc ám của mỗi người đều mạnh bạo hơn ba người còn lại, nhưng ba người khác
thì có hành động cũng tương tự như Mục Chiến kia, chỉ có đều lúc này lại có biến cố khác xảy ra.
Ba người vừa dùng lực lượng linh hồn còn tồn tại trong thể xác cuối cùng của bọn để đưa mạng mình đến cho Võ Thừa kết thúc sự dày vò này, vậy mà trong thời khắc đó lại có một hắc ảnh trong một
bộ hắc bào rộng thùng thình quỷ mị xuất hiện trước người ba người này.
Cái loại này hoàn toàn không thấy tứ chi mà chỉ như một làn khói đen tụ lại một chỗ, dung mạo không rõ chỉ có thể thấy một đôi mắt màu đỏ ánh lên trên phần đầu.
Một âm thanh như ai đó cầm một nắm cát gãy lên tấm thủy tinh sạc sạc quái dị.
– Ba tên phế vật lại có thể dữ được một tia linh hồn không bị cắn nuốt.
Võ Thừa hơi thở bắt đầu dồn dập lên vì chính mắt hắn thấy cái hắc ảnh quỷ mị này vung ống tay áo lên một cái ba tia linh hồn mỏng manh của ba Thi Quỷ kia bị kéo ra như kéo một tấm lụa mỏng.
Thủ đoạn đoạt hồn nhàn nhã lành mạch như vậy khiến hắn có một loại xúc động khó tả.
Hiển nhiên bằng vào hiểu biết của hắn thì không biết đây là thứ gì nhưng nếu có Tinh Gia ở đây nhất đinh hắn sẽ hét lớn một cái rồi lập tức trốn vào bên trong Thất Thần Ấn.
– Hỗn Mang tộc.
Nhưng cái loại khí tức trên thứ này phát ra khiến cho Võ Thừa hắn toàn thân muốn bạo phát, một sự căm thù cự độ từ trong linh hồn không thể giải thích được dân lên.
Đạo hắc ảnh này như hơi ngửa đầu một cái há cái miệng như một hố đen vũ trụ nuốt ba linh hồn đang bi phẩn gào thét kia vào trong sao đó hắn như có chút không thỏa mãn xoay người nhìn ba người
còn lại.
Một cái xoay người này khiến cho ba tên kia thân thể không khỏi run lên một cái lặp tức quỳ mọp xuống không dám ngẩng đầu lên.
Sau khi nuốt xong ba linh hồn kia ba người vừa bị nuốt linh hồn cũng từ từ ngồi dậy nhưng vẫn giữ tư thế cái đầu mọp sát đất với người này bộ dạng vô cùng cung kính.
Lúc này hắn mới dường như nhìn về phía Võ Thừa như là hơi ngạt nhiên lên tiếng.
– Quái lạ… cơ thể ngươi…
Tiếng nói chưa dứt chỉ thấy thanh hung binh trong tay Võ Thừa đã vung lên chém tới, hắn không chắc có thể đánh thắng không nhưng trước tiên hắn muốn chém cái thứ làm cho hắn vô cùng chán ghét
này thành thịt vụng, mặc dù coi bộ cái thứ này không có thịt.
Hắc ảnh kia như ngẩn ra một cái lặp tức vung tay lên, còn bản thân hắn thì trực tiếp lui về phía sau hơn 100m, âm thanh quái dị lại vang lên.
– Hổn đản này… ngươi… con cái nhà ai mà vô lễ thế hả? bản vương còn chưa nói câu nào a!
Lời nói hơi gắp gáp một chút thể hiện sự phẫn nộ bốc lên, không phẫn nộ cũng không được, đường đường bản thân là một cái Tinh Vũ cảnh cường giả lại trước mặt một tiểu bối thực lực còn chưa
đạp được vào trong hư không, Thiên Thượng Cảnh bản thân hắn còn chưa ra tay, còn chưa nói hết lời đã bị người vung búa đánh tới, điều này thật quá tác động mạnh đến cảm xúc người ta mà.
hổn hển một chút đạo hắc ảnh này dường như hơi suy tư điều gì.
Võ Thừa kịch chiến với sáu người trước mặt cặp mắt hắn đỏ hồng vô cùng hung hãn phải nói là sự hung hãn cũng không thua kém gì những con Dạ Xoa MaDa lúc trước, bởi vì lúc này hắn thực sự tức
giận.
Thế gian tại sao lại có loại quỷ ma như vậy, có thể cắt nuốt linh hồn của một người ngay trước mặt hắn, hắn từng nghe tinh gia từng nói nói.
-”khi con người ta đi đến điểm cuối của cuộc đời, thì phần tàn hồn cuối cùng sẽ bị chuyển hóa vào một thế giới khác, người ta gọi đó là thế giới bên kia, hay chuyển thế, nhưng ở những Võ Giả thì
khác bởi vì theo dòng thời gian công pháp cùng đặc thù của từng bộ tộc mà người ta khi giao chiến hoặc vô tình hoặc cố ý sẽ đánh tan đạo tàn hồn cuối cùng đó, đều đó có nghĩa người đó thực sự đã
hôi phi yên diệt không thể nào còn tồn tại ở một thế giới nào nữa”.
Thủ đoạn tàn độc như vậy đã chạm đến miến vảy ngược của hắn, để một cái quỹ dữ như vậy sống trên đời là sẽ còn khiến cho nhiều người ngay cả đầu thai chuyển thế cũng không thể a.
vì cớ sự như vậy khiến cho hắn nổi trận xung thiên. trước là vì những cái xác không hồn trước mặt giải thoát cho bọn họ sau là nhất định phải đánh cho tên hắc ảnh kia hóa thành tro bụi.
Ahhhhhh
Võ Thừa hét lớn nước da trên người đột nhiên đổi màu, từ màu nước da bình thường trở thành một màu đồng cổ, ẩn ẩn có từng đạo hoa văn như hình xăm nổi lên vô cùng tối nghĩa.
Bắt gặp cảnh này hắc ảnh nhân kia dường như rung động một cái hắn lẩm bẩm.
– Kì lạ… ta cảm nhận được khí tức Tinh Linh Thể lại vừa cảm nhận được khí tức của bộ tộc kia, nhưng vì sao? người của bộ tộc kia sao có thể vận dụng được linh lực của thế giới này? thật kì lạ…
nhưng mà ke ke ke, thân thể tốt như vậy luyện thành một Thi Nô cũng không tệ a.