lại vài hơi thở trôi qua một mũi nhọn màu máu như từ thiên không giáng xuống trần gian, rồi dần dần có thể nhìn rõ ràng, đó là thanh huyết kiếm của Cáp Tử lúc này nó đã hóa lớn như một thanh thiết
trụ chống trời, lúc này giống như có một nhân vật khổng lồ thời viễn cổ đang đứng ở ngoài thiên ngoại cầm thanh kiếm này chém xuống, kiếm khí sắc bén khiến cho người ta ở xa hơn 10km vẫn cảm
thấy ớn lạnh gia đầu, mũi kiếm chĩa thẳng xuống vị trí Võ thừa đang đứng.
– Huyết Tế Cáp Huyết Kiếm , Tổ Kiếm Trảm Thiên…
Cáp Tử hét lớn hai tay giữ tư thế cầm kiếm chém xuống Võ Thừa.
– Đến tốt…
ngược với suy nghĩ của mọi người là gặp công kích bậc này phải tránh lui né mũi nhọn, Võ thừa lại không chút e ngại giang tay ra miệng hắn lẩm bẩm.
– Khống Thú Thuật, Bản Mệnh Chi Linh…
Ong…
trời đất như tối sầm lại chỉ còn một màu đen, sau lưng Võ Thừa không gian vặn vẹo linh lực thiên địa bắt đầu tụ tập đắp nặng ra từ đôi chân với móng vuốt vô cùng sắc bén, hai chân được bao bọc bởi một lớp vảy màu đen bóng, thứ này lại đứng bằng hai chân tiếp đó là phần eo, bụng rồi đến cả thân hình được vẩy giáp bao phủ 4 cánh tay từ từ mọc ra cuối cùng là một gương mặt như cười như giận
với răng nanh nhọn hoắc chìa ra hai bên mép.
– Lại Mẹ Thụ Thiêng Liêng… con bà nó chứ… đầu đất hắn lại đắp nặng ra loại quái vật gì vậy?
Tinh Gia khóe miệng có giật liên tục, con khỉ đột , hồ ly nhỏ, cùng đứng trên một ngọn cô phong xa xa nhìn thấy cảnh này thì cái cằm nện thẳng xuống đất, cặp mắt rớt ra ngoài lăn lộn vài vòng, miệng
không tự chủ được lẩm bẩm vài câu chửi rủa thiên địa.
Một pháp tướng khổng lồ tuy có hơi hư ảo nhưng nhìn thấy rất chân thật, đó là cái ảo diệu của Khống Thú Quyết.
Quái vật bốn tay vừa thành hình thì trong tay cũng xuất hiện một cây rìu cực lớn, chỉ là cái lưỡi rìu cũng đã bằng một tòa thành, cảnh tượng rõ ràng hiện ra trước mắt mọi người khi thanh huyết kiếm to
lớn quét tới thì lưỡi rìu cũng mạnh mẽ quét ngan.
Ong…
Giây phút va chạm nhau thiên địa như tịch mịch, một điểm ánh sáng chói lóa khiến người ta không thể nào bằng mắt thường nhìn thẳng, sau đó là sóng xung kích lang tràng ra khiến cho không gian rạn
nứt như một tấm kính bị va đập mạnh.
Ầm… Ầm… Ầm…
một vùng đất đá phía dưới bị sang thành bình địa như trở về thời mới khai thiên lặp địa.
Sau cú va chạm Võ Thừa bị đánh bay ra hơn vài cây số đụng vào vài tòa núi trọc trời ở xa xa khiến cho vài tòa núi ầm ầm đổ nát đất đá tứ tung.
Cáp Tử phía xa xa tình cảnh còn nghiêm trọng hơn, hắn bị đánh khảm sâu vào trong một vách núi dựng đứng quần áo rách nát tóc tai táng loạn không ngừng phun ra vài ngụm máu, đôi mắt có phần mơ
hồ.
vài phút sau từ trong một lớp bụi phủ mù mịt vài bóng người xuất hiện. Tinh Gia, Độc Thiên Lão Quỷ, Hồ Nguyệt Nương tất cả đều im lặng không nói gì mà chỉ nhìn một bình nguyên đất đá nơi này như
bị người ta lật ngược trở lại.
– Ở xa như vậy ta còn có cảm giác như sắp tận thế tới thì người đứng mũi chịu sào như hai tên kia sẽ có bộ dạng thế nào?
Độc Thiên Lão Quỷ sau khi được Tinh Gia ném cho vài viên đan dược ăn vào thì cơ thể đã chuyển sang bộ dạng già nua lúc đầu của lão, tất nhiên sẽ có di chứng khi lão đã thiêu đốt luân hải của mình
nhưng mạng lão tạm thời còn giữ được. lão hít sâu một hơi nhìn quang cảnh trước mắt thất thần lẩm bẩm.
Lại qua thêm vài phút phía xa xa chỗ Cáp Tử truyền đến tiếng ho sặc sụa, hắn lúc này nhìn vô cùng chật vật không còn bộ dáng thong dong như lúc ban đầu tới đây.
Trong lòng Độc Thiên Lão Quỷ cùng Hồ Nguyệt Nương trầm xuống bởi vì bọn họ còn chưa biết Võ Thừa như thế nào. phải công nhận Võ Thừa hắn phi phàm nhưng dẫu sao hắn vẫn chưa chân chính
chạm tới cánh cửa Kim Cang cảnh huống hồ công kích vừa rồi của hai người coi bộ đã đạt đến trình độ của Vô Thượng tam cảnh Nhân Thượng Cảnh.
Tinh Gia thì nhìn bộ dạng bình tĩnh hơn Nguyệt Nương cùng Lão Quỷ, hắn định nói gì đột nhiên mày hắn nhíu lại sau đó xa xa nhìn về một hướng khác trên bầu trời. Nguyệt Nương nhanh chóng phát
hiện ra vẻ dị thường của Tinh Gia nàng tiến đến nhự hỏi.
– Có người đến đây sao?
Tinh Gia chỉ nhíu mày càng chặt một lúc mới xoay đầu nhìn Độc Thiên Lão Quỷ hét lớn.
– Nhanh chóng đưa người của Tử Mạc Tộc vào truyền tống trận.
Lúc này bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy phía xa ở chân trời có vài cái chấm đen nhỏ xuất hiện.
– Đó là… Chuyến Thuyền.
Nguyệt Nương chấn kinh thốt lên, Tinh Gia gật nhẹ đầu, không ngờ những tên này cũng nhanh thật chẳng lẽ kế hoạch trở mình của Tử Mạc Tộc sớm đã bị chúng phát hiện rồi?
Độc Thiên Lão Quỷ không chút chậm trễ liền trở về phía sau hai ngọn núi lặp tức đưa người vào truyền tống trận.
Chuyến thuyền rất nhanh đã có thể nhìn thấy rõ. Hơn 20 chiếc trong đó chuyến thuyền cấp Địa Trạch 16 chiếc dẫn đầu có 4 chiếc cấp độ Sử Khôi, một chiếc ở trung tâm là lớn nhất toàn thân thuyền
đúc bằng kim thiết màu tím lưu văn chập chờn.
– Lại có một chuyến thuyền cấp Thiên Sĩ. Xem ra Vạn Độc Tông sớm đã biết ý đồ của Tử Mạc Tộc định dùng lực lượng này đi xuyên qua Huyền Linh Đại Lục.
Tinh gia hiếp cặp mắt lại nói, khiến cho Hồ Nguyệt Nương biến sắc. Xa xa Cáp Tử cũng cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của một đoàn quân đang đến, hắn ngồi bệt xuống một tảng đá chóng thanh
huyết kiếm xuống đất ánh mắt vô cùng kiêng kị nhìn về phía vị trí mà Võ Thừa bị đánh bay vào ngọn núi, vẫn chưa có động tỉnh, rồi hắn lại đưa mắt nhìn về phía Tử Mạc tộc hắn thở dài một hơi.
-Tử Mạc Thái ngươi cũng không nên trách ta, vì tộc nhân Cáp Huyết tộc ta phải làm như vậy thôi.
Từ xa nhìn lại trên mỗi chuyến thuyền đều có trên dưới vạn người mạnh yếu khác nhau, tuy nhiên khí tức sát phạt cùng sát khí của đội quân tinh nhuệ lang tràng ra không thể che dấu, đặc biệt trên đầu mũi thuyền có một người đứng đó, khí tức vô cùng cường hãn của cường giả Kim Cang cảnh đỉnh phong.
Riêng trên chuyến thuyền cấp Thiên Sỹ kia một trung niên trong bộ chiến giáp lóng lánh ánh bạc, khí tức mạnh mẽ làm cho người ta hít thở không thông, người này mày kiếm mắt sáng gương mặt anh
tuấn thân ảnh cao gầy hiển nhiên là một chiến tướng oai hùng.
Hắn đưa cặp mắt có phần lạnh lùng quét ngang vạn vật giống như cho dù trời đất có sụp lún thì vẩn không khiến hắn giao động, người này là một trong bốn vị phó tông chủ Vạn Độc Tông hắn tên Tư Mã Cố Bằng.
Nhìn đoàn binh đi đến hiển nhiên hắn là người cầm quyền lớn nhất ở đây. Lúc này bên cạnh hắn có một nữ nhân gương mặt khá quen thuộc đúng là nữ tử đã đi cùng Cáp Tử đến Tử Mạc Tộc nàng tên
Vũ Tường Hy.