Tu La Giới Chí Tôn

Tu La giới chí tôn - Chương 183




Độc thiên lão quỷ thần sắc khẩn trương chắp tay vái ba người Tinh Gia một cái.

Bốn người nhìn lên không trung chỉ thấy chuyến thuyền đi thẳng đến trung tâm của ốc đảo này nơi có hai ngọn núi cao nhất. Trên boong thuyền rộng lớn có một nhóm người trang phục khác nhau, tu vi

đều không kém, thấp nhất cũng là thái ất bát trọng. Một người trong số đó lên tiếng.

– Mẹ nó! đúng là sáng ra dẫm phải cứt chó a. Vì cái gì lại gặp tên Nguyên Bửu Sơn kia chứ.

Hắn hung hăng đấm mạnh một đấm lên lang cang bon thuyền.

Hơn sáu người còn lại trên boong thuyền có bốn nam hai nử tử, nam thanh nữ tú ai cũng có một loại khí chất xuất trần, nhìn là biết đám người này cũng là long phụng trong cùng thế hệ, thế nhưng lúc

này, tất cả đều trầm mặt hồi lâu.

– Tống Mạnh Đam sư huynh cũng không nên tức giận làm gì. Cái kia Nguyên Bửu Sơn hắn là một trong Thập Tam Cường của tây đô học viện. Xét về thực lực là sánh ngang với các thánh tử của Thâm

Uyên rồi chúng ta chạm tráng phải hắn thua thiệt là cũng chuyện thường tình thôi.

Một nữ tử dung mạo sắc nước hương trần mi tâm có một chấm đỏ nhìn rất siêu trần thoát tục, mi cong mắt lớn gương mặt trái xoan chân mày lá liễu thân hình có lồi có lõm rất hợp lý, tất nhiên nữ

nhân lớn lên nhan sắc tầm này cũng khiến nhiều nam nhân mới nhìn lặp tức không kìm được mà phải nhìn thêm lần nữa.

Nam nhân kia nghe nữ nhân nói thì gương mặt dịu đi một chút rồi quay sang nói với một nam tử chừng 23.24 tuổi.

Người này gương mặt hồng nhuận, da trắng như ngọc khiến nữ tử phải ganh tị, mày kiếm mắt sáng, thân ảnh cao gầy, rất có dáng vẻ của một thư sinh.

– Bạch Diện huynh đa tạ đã ra tay tương trợ nếu không chúng ta chắc chắn phải lâm vào một trận kịch chiến.

Nam tử tên Bạch Diện này phất tay nói.

– Các vị nói gì vậy, chúng ta trên căn bản là liên minh, người của Thâm Uyên đại lục giúp đỡ nhau là chuyện tất nhiên.

Người này bày ra một loại bộ dạng chắc chắn phải như vậy đáp. Một thanh niên nam tử khác tay cầm một thanh trọng kiếm khá lớn nhíu mày nói.

– Bạch Diện huynh bằng vào tu vi của Huynh thì chúng ta không cần phải rút lui trước Nguyên Bửu Sơn kia chứ?

Nam tử tên Bạch Diện lắc đầu nói.

– Ta không ngại giao thủ với Nguyên Bửu Sơn mà ta ngại nhất là người đi cùng hắn lúc đó.

Những người này gương mặt ngưng trọng hẳn đi. Bởi vì tu vi Bạch Diện này đã là kim cang cảnh, cơ bản đã là cường giả một phương. Trong cùng thế hệ trước nay chỉ có người đánh ngang tai với

hắn chứ còn chưa có người có thể là uy hiếp đối với hắn.

Danh xưng một trong những thánh tử mạnh nhất của Thâm Uyên có tên Bạc Diện này.

Thanh niên cầm trọng kiếm trong tay chóng thanh kiếm dài 1m rưỡi xuống boong thuyền trầm trọng nói.

– Người kia có lai lịch gì mà khiến huynh phải kiêng kị như vậy?

– Tưởng Tấu Lục huynh có nghe nói tới một người bị Gia Mã nhất tộc bốn đại trưởng lão vây công nhưng bất thành ngược lại còn bị một thanh niên đánh chết hai người còn hai người bị thương nặng

phải bỏ chạy không?

– Cái gì..? Ngươi nói là…

Tất cả mọi người ở đó khi nghe nhắc đến chuyện này đều mở to đôi mắt.

Bạch Diện gật đầu đầy thâm ý nói tiếp.

– Đúng vậy. Tông môn ta điều tra được. Hắn Hiện đang tu luyện ở Học Viện Tây Đô ngắn ngủi không đến hai năm đã được Học Viện trọng điểm bồi dưỡng, còn có nguồn tin khác cho hay, người này

tương lai sẽ là một trong thập thánh tử của Học Viện.

Khi nghe Bạch Diện nói những lời này tất cả mọi người đều gật đầu trên gương mặt hiện lên sự ngưng trọng nồng đậm, người mà ngay cả bốn trưởng lão của Gia Mã nhất tộc cũng bị chịu thiệt lớn

như vậy hiển nhiên là một sự uy hiếp rõ ràng đối với họ.

– Bạch Diện huynh còn thông tin gì về người này không,?

Một nữ tử còn lại vận một bộ y phục màu vàng tóc búi cao có cài một cây châm cánh phượng, lộ ra chiếc cổ thon nhỏ trắng ngần, dung nhan thì cũng không thua gì nữ tử trước đó, nàng như có đều

suy nghĩ khẻ hỏi thanh niên tên Bạch Diện.

– Có một chút, nhưng cũng chưa thể xác thực.

Vừa nói hắn vừa đi ra lang cang bon thuyền nhìn phía dưới đất lúc này chuyến thuyền đã sắp đi đến đỉnh hai tòa núi duy nhất trong óc đảo này hắn nói tiếp.

– Nhưng ở đây có lẽ có chút thu hoạch.

Toàn bộ mọi người ngẩn ra một cái, trong đó một thanh niên khác nảy giờ trầm mặt, đột nhiên lên tiếng.

– Ý huynh là ở đây có người thông tin bên linh huyền đại lục sao?

Người này một thân vận đạo bào, gương mặt cơ trí.

Bạch diện nhẹ gật đầu, chuyện này cũng không lạ gì đối với những người ở đây. Hầu như tất cả các thế lực lớn sẽ có một hai chi nhánh cá biệt, đặc biệt dùng để cài người lấy tin tức, vì đặc thù công

việc này khá nguy hiểm nên những người thông tin này thường là các gia tộc hoặc môn phái nhỏ lẻ phụ thuộc các thế lực lớn, nếu có bị phát hiện gặp nạn bỏ mình cũng không ảnh hưởng gì.

– Đúng vậy, ta từng có tin tức người kia xuất thân ở phía tây huyền linh đại lục, nếu nắm đủ tin tức về hắn, chúng ta có thể ra tay khưu trừ, người kia trên Thiên Sát Bản có cái giá không tệ.

Những người có mặt nghe Bạch Diện nói vậy thì hít sâu một hơi. Thiên sát bản là bản danh sách được các thế lực ở Thâm Uyên bài ra, những người bị truy nã đều là những thánh tử của các học viện

hoặc những nhân vật trẻ tuổi kiệt xuất của Huyền Linh đại lục, những người này tu vi đều rất nghịch thiên có thể gây ảnh hưởng đến bố cục của chiến trường thâm uyên.

– Hóa ra Bạch Diện huynh có ý tứ này, ta bái phục.

Thanh niên đạo bào chắp tay vái Bạch Diện một cái lên tiếng.

Bạch diện gương mặt cười cười nói, hắn hẳn phải chết, khi đó cùng với Nguyên Bửu Sơn ân oán hôm nay của các vị tính luôn một lượt.

Trong lúc đám người này trò chuyện thì chuyến thuyền cũng đã dừng lại phía trên trung tâm ốc đảo nơi gia tộc Tử Mạc của Độc Thiên lão quỷ sinh sống.

– Chư vị mời theo ta.

Bạch Diện dẫn đường bước xuống một cầu thang lớn từ trên chuyến thuyền buôn xuống, rất nhanh đám người cũng lần lượt bước theo.

Trong lúc đó Độc Thiên Lão Quỷ đã dẫn đám người Tinh Gia cùng từng bước đi về phía trung tâm nơi này, ai nấy đều trầm mặt không nói chỉ có tiếng bước chân có phần nặng nhọc của độc thiên lão

quỹ vang lên.

Một tòa lầu cát duy nhất ở trên một ngọn núi nơi địa phương này. Đám người Bạch Diện cao cao tại thượng bước xuống. Một lão giả cung kính đi cùng Bạch Diện đám người cất giọng hô lớn.

– Người Tử Mạc còn không nhanh ra nghên đón.

Lão già này tay cầm quải trượng lưng còng râu bạc, làn da nhăn nheo,ánh mắt thỉnh thoảng lóe ra tia sáng kì dị. Liếc nhìn một vòng toàn ngọn núi, một thân tu vi kim cang cảnh quét ngang, khí tức hùng

hồn như sóng biển khiến cho tất cả người của Tử Mạc nhất tộc có xúc động muốn quỳ xuống. Những người có tu vi cao một chút còn dễ nói riêng những người tu vi thấp thì toàn thân run rẩy.

– Mẹ nó… vừa tới đã bày ra cái bản chất hiếp người như vậy thiệt là có xúc động muốn một tác đập chết cái tên cậy già lên mặt này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.