Nghĩ đến đây Trường Ngạo có cảm giác da đầu gần gần. Hắn hạ quyết tâm phải theo chân tinh gia cùng Võ Thừa là một quyết
định đúng không sai.
Trường Ngạo đang âm thầm nghĩ ngợi chợt có âm thanh khàn khàn vang lên bên đầu hắn.
– Người điều khiển được 15 hung thú. Đạt được danh hiệu bạch lân đệ tử. Thưởng cho một công pháp địa cấp. Cùng một bình
phục hồn đan.
Âm thanh vừa dứt ánh sáng từ phía trên trung tâm hành cung soi xuống Trường Ngạo. Kèm theo đó là linh lực cuồn cuộn ập
xuống người Trường Ngạo. Hắn nhắm mắt cảm nhận tu vi đang tiến bộ nhanh chóng. Ba đoàn ánh sáng rơi xuống trôi lơ lửng
trước mặt trường ngạo. Một cái lệnh bài màu trắng có hình bạch lân dữ tợn. Một ngọc giảng công pháp cùng một bình đan
dược. Trường ngạo cầm ba món đồ trong tay khuôn mặt tràn đầy kích động.
– Lại có ban thưởng lớn như vậy. Quả nhiên là tông môn siêu cấp thời viễn cổ.
Hắn mở bình đan dược mùi thơm bay ra hắn hít một hơi lại thấy bao nhiêu mệt mỏi lúc trước lại vô hình tiêu tán đi một ích.
– Quả nhiên đồ tốt.
Hắn cười cười rồi chợt nhớ ra gì đó hắn quay sang nhìn Võ Thừa.
– Ta chỉ điều khiển được 15 hung thú vậy tên kia khen thưởng sẽ là dạng gì?
Hắn lại lắc đầu
– Mà thôi mà thôi. Xem như là ta đã cố hết sức rồi. Huynh đệ ơi huynh đệ. Người so với người lại có khoảng cách lớn như vậy.
Hắn hung hăng đem bình đan dược đổ ra một hạt, đan dược trong suốt lấp lánh ánh bạc, mùi hương dễ chịu, không chút nghi
ngờ hắn nuốt vào sau đó ngồi xuống từ từ khôi phục linh lực cùng hồn lực.
Lúc này Võ Thừa như tiến vào trạng thái kỳ lạ hắn không ngừng bài pháp quyết những phù văn không ngừng bay ra ấn vào
đầu những hung thú. Hơn nghìn hung thú lúc này chỉ còn lác đác vài con hắn chậm rãi thu hồi pháp quyết hắn ngẩng đầu.
– Linh hồn lực cực hạn rồi sao?
Hắn quay đầu nhìn lại sau lưng mình hắn cũng ngạc nhiên.
– Sao nhiều vậy?
Hắn rãy rãy đầu nhìn xung quanh. Thấy trường Ngạo đang ngồi đó khôi phục còn tinh gia bày ra bộ dạng lười biếng.
Tinh gia thấy Võ Thừa dừng tay hắn cũng vẫn ngồi đó giơ ngón giữa về phía Võ Thừa bộ dạng ngươi có cái rắm gì hay ho. Võ
Thừa cũng không để ý qua vài hơi thở có giọng nói bang bang trầm thấp vang lên bên tai hắn.
– Người thu phục 974 hung thú đạt danh hiệu kim long cửu đầu đệ tử. Thưởng một công pháp thiên cấp võ tu. Một công pháp
linh hồn tu. 100 viên phục hồn đan 100 viên phục linh đan. Trực tiếp có thể tiến lên tầng bảy cảm ngộ thần thông khống thú thuật.
Nghe ban thưởng xong võ thừa trầm ngâm chốc lát một cột sáng to lớn như chiếc đèn pha soi thẳng trên người võ thừa, hắn
nhắm mắt phút chốc linh lực vận chuyển. Ong một tiếng hắn đột phá cảnh giới vũ lực nhất trọng, không ngừng lại tu vi tiếp tục
tăng lên vũ lực nhị trọng đến nhị trọng đỉnh phong mới dần có dấu hiệu dừng lại vầng sáng cũng từ từ biến mất. Sau đó có bốn
đoàn ánh sáng bay đến trước mặt hắn.
Lệnh bài kim sắc lóng lánh có hình một con rồng có chính đầu rất sống động hai ngọc giảng công pháp cùng hai bình đan
dược. Hắn dùng linh thức đảo qua tất cả sau đó hắn cầm ngọc giản công pháp trên tay. Tinh gia cũng đi đến cạnh hắn lên
tiếng.
– Vạn thú tông này cũng thật có ý tứ. Ban thưởng như thế cùng công pháp thiên cấp kể cả công pháp tu luyện linh hồn cũng có
thật sự đúng là hào sản a.
Võ Thừa ánh mắt chăm chú vào ngọc giảng công pháp thiên cấp trong tay. Không do dự chút nào hắn bóp nát ngọc giản sau
đó một loạt tin tức đầy đủ của công pháp tiến vào não hải của hắn.
– Đại Kình Quyền một quyền đánh ra có sức mạnh như một con cự kình lao đến. Tu luyện đại thành một quyền có thể đánh vỡ
sơn nhạc vạn trượng ,uy năng to lớn áp bách kẻ địch.
Võ Thừa như tiến vào một không gian khác hắn nhìn thấy một người không rõ mặt mũi không ngừng thi triển thuật pháp sau
đó sau lưng người đó xuất hiện một đầu cá voi to lớn. Người này một quyền đánh ra cá voi cũng lao lên tông thẳng vào ngọn
núi to lớn ầm một tiếng ngọn núi vỡ tan thành phế tích sau đó hắn trở lại thực tại mở mắt ra khóe miệng khẽ cười…
– Quả đúng là thứ ta cần…
Tinh gia nhìn hắn khẽ nói. Ngươi cũng thiệt là con mẹ nó vận cứt chó a. Tùy tùy tiện tiện công pháp thiên cấp cũng có được.
Trên uyên linh đại lục này công pháp địa cấp đã khiến người ta tranh đoạt máu chảy đầu rơi. Thiên cấp công pháp hiếm lại
càng hiếm.
Võ thừa rãi rãi đầu. May mắn a, hắn còn cầm một ngọc giản khác trên tay và hai bình ngọc tản ra linh khí cùng linh hồn lực mơ
hồ.
– Theo lời nói kia thì ngọc giản này là pháp quyết tu luyện linh hồn còn hai bình kia mỗi bình chứa 100 viên phục linh đan cùng
phục hồn đan. Võ thừa nói với tinh gia.
– Được rồi, ngươi cất hai bình này đi từ từ khi ra ngoài tiến hành tu luyện. Còn ngọc giản này là công pháp thiên cấp tu luyện
linh hồn lực. Ngươi đã có tu la thần quyển thì công pháp này cũng coi như vô dụng. Trường ngạo tên kia tố chất không sai thôi
thì ngươi bán cho hắn cái ân tình này đi.
– Được. Ta cũng có ý định này.
Võ Thừa cũng không chút chần chờ. Hắn rất xem trọng Trường Ngạo.
Một lúc lâu sau Trường Ngạo mở mắt hắn thở ra một ngụm trọc khí rồi đứng dậy cảm nhận bản thân. Bất tri bất giác vậy mà
đột phá. Hắn vui mừng đi đến tinh gia cùng võ thừa chắp tay
– Hai vị ta đột phá vũ cường đỉnh phong.
Nhìn vẻ mặt vui mừng kích động của trường ngạo tinh gia cùng võ thừa cười cười.
– Tốt lắm huynh đệ. Ngươi sắp đuổi kịp ta rồi…
Trường ngạo khóe miệng giật giật vài cái. Nghĩ đến cảnh lúc nãy hắn vẫn còn thấy mình thật sự quá kém cỏi.
Tinh gia an ủi.
– Ngươi như vậy là không sai rồi. Một thời gian nữa ngươi sẽ thành cường giả thôi!
Nghe tinh gia nói trường ngạo cũng có chút lấy lại tự tin của mình. Võ thừa tiện tay ném cho hắn một ngọc giản.
– Huynh đệ cho ngươi.