Tu La Giới Chí Tôn

Tu La giới chí tôn - Chương 165




– Sơ Tán Tông môn. Nếu ta thất thủ thì hãy nhanh chóng bỏ chạy.

Sau đó hắn cũng không nói gì nửa mà nhảy vào trong vết nứt kia.

Vết nứt không gian từ từ khép lại chỉ thấy quan cảnh mơ hồ ở một vùng tinh không khác có hai cơ thể không ngừng va chạm vào nhau, âm thanh đã bị ngăn cách với ở đây, thế nhưng thỉnh thoảng một

tia kình lực từ trong vết nứt bắn ra quét tới làm cho không gian xung quanh vặn vẹo liên tục.

– Ba phó tông chủ nghe lệnh ta lặp tức sơ tán toàn bộ đệ tử ở ba ngọn sơn lĩnh.

Nữ tử bạch y lập tức hét lên, tiếng nàng như chuông bạc nhất thời những người đang bế quang trong động phủ không hiểu tình hình gì cũng mở mắt lao ra ngoài.

Lưu nguyệt Tông nhất thời một mảnh xáo trộn.

Độc Thiên Lão Quỷ đảo tròng mắt một cái sau đó hắn dẫn Tử Liễu đến chỗ Tinh Gia chắp tay nói.

– Ta là Tử Hứa Môn lúc trước cháu gái ta đã vô tình đắc tội với ngài, ta dẫn nó đến để tạ tội với ngài, kính mong ngài đại lượng bỏ qua cho.

Tinh Gia đang thất thần nhìn về vết nứt không gian kia có thể thấy Nguyệt Sự Vương đã sử dụng bản thể đến đánh nhau với Võ Thừa.

– Có gì phung con mẹ nó ra đi ở đó còn úp úp mở mở cái gì.

Tinh Gia đầu không quay lại mở miệng nói ra. Độc Thiên Lão Quỷ cũng không nổi giận mà sắc mặt càng thêm tươi cười bộ dạng cung kính nói.

– Ta ở đây có vài dược liệu cũng khá chân quý không biết có thể giúp được điều gì cho ngài không, nếu có thể giúp vị thiếu hiệp kia cũng xem như là ta đã toại nguyện nhân sinh a.

Nói xong không đợi Tinh Gia phản ứng hắn vung tay đưa ra trước mặt tinh gia hơn 10 hợp gỗ bị phong ấn, nhìn khá củ kỷ. Tinh Gia lúc này mới khẽ liếc lão một cái rồi nhìn Tử Điệp gương mặt xinh

đẹp đang khép nép đứng một bên.

Hắn lại nhớ đến bộ dạng phong tình của nàng này lúc trước trong hang động không khỏi dân lên một hồi cảm xúc.

– Là cái gì?

Tinh Gia hỏi.

– Tự Ngài có thể kiểm tra ạ.

Lão Quỹ đáp.

Tinh gia nhìn lão đầy thâm ý một cái rồi phất tay một cái, cấm chế của một hộp ngọc bị mở toang nắp hộp mở ra một mùi hương xé lòng đã tràn đến, tinh gia ánh mắt phát sáng.

– Đồ Tốt.

Đôi đồng tử của Độc Thiên Lão Quỷ co rụt lại một cái, hắn hít sâu vài hơi kìm nén kích động. Dụng ý của lão, muốn kiểm tra về trình độ cấm chế linh trận Tinh Gia để sau này thương lượng một việc,

việc kia vô cùng trọng yếu đến tông môn của lão, nhìn thấy thủ đoạn lật tay xóa cấm chế như vậy lão thật thấy được hi vọng.

– Vân vân… là thứ tốt ạ.

Lão càng thêm cung kính đứng bên cạnh bộ dạng tiên phong đạo cốt lúc trước đã bị thay thế bằng một bộ dạng vô cùng hèn mọn đứng đó. Cảnh tượng này đập vào mắt thế nhân cũng thật khôi hài.

Kẻ đầu bạc lại khép nép đứng một bên một tên hài đồng so ra thì cũng thật là tương phản.

Ánh mắt Tinh Gia càng sáng hơn Độc Thiên Lão Quỷ.

– Thù Du Linh Thủy.

Loại này là dược liệu lục phẩm rất hiếp gặp.

Gương mặt trở nên hương phấn sau đó hắn nhanh chóng mở tất cả các hộp gỗ còn lại.

– Tam Lăng 100 năm, Sinh địa Hoàng 200 năm, Sa sâm…

Tốt tốt lắm…

Tinh gia không ngừng kêu tên các loại thảo dược hắn nhẹ xoay đầu ánh mắt vô cùng tán thưởng nhìn Độc Thiên Lão Quỷ.

– Tốt… giúp ta hộ pháp.

Hắn không chút chần chờ ném các loại dược liệu này vào sáu lò luyện dược còn lại.

Phía trên bầu trời, khe nứt do Nguyệt Sư Vương tạo ra càng lúc càng truyền ra từng trận dao động mãnh liệt, những người tu vi thái ất ngũ trọng trở xuống hoàn toàn không nhìn thấy thân ảnh của hai

người đang giao chiến bên trong kể cả những phó tông chủ của ba ngọn sơn phong tu vi thái ất cửu trọng cũng chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được dao động khủng bố phát ra từ đó.

Gầm…. gầm… gầm…

Từng tiếng từng tiếng nổ trầm thấp như sấm sét truyền đến khiến cho mọi người còn ở lại Lưu Nguyệt Tông mặc dù đều có tu vi tương đối nhưng trái tim càng lúc đập một tăng tốc.

Ầm…

Một tiếng nổ sau cùng phát ra có thể thấy vết nứt không gian phía trên ầm ầm sụp đổ, một bóng hình như đạn pháo bắn thẳng xuống đại địa tạo ra một vụ nổ kinh thiên bốc lên một đám mây khói đen

kịch hình cây nấm.

Khói bụi tán đi chỉ thấy Nguyệt Sư Vương từ từ phi hành lên không quần áo của hắn đã rách nát, cơ thể nửa người trên là đầu một con sư tử trên trán có một cái mặt trăng hình bán nguyệt, kể cả hai

cánh tay hắn cũng là hai thủ trảo của sư nhìn rất dữ tợn. Khóe miệng hắn tràng máu tơi hiển nhiên đã bị thụ thương.

Phía trên bầu trời từ vết nứt không gian Võ Thừa từng bước đi ra, mái tóc xõa tung đôi mắt màu đỏ và một gương mặt vô tình lạnh lẽo.

Nguyệt Sư Vương khẽ liếc nhìn Tinh Gia một cái rồi đưa mắt nhìn về nữ tử bạch y, hắn chỉ nói vẻn vẹn một câu.

– Rời đi…

Vút…

Võ Thừa vừa xuất hiện cũng không dừng lại lập tức biến mất tại chỗ. Khi xuất hiện một quyền đã nện đến Nguyệt Sư Vương.

Đôi đồng tử nguyệt sư vương co rụt lại hắn lập tức vung trảo sư tử về trước, móng vuốt sắc nhọn hung hãn đối quyền.

Bong… bong… bong…

Vài cái va chạm nguyệt sư vương lại bị Võ Thừa đánh cho bay đi như một viên đạn pháo khảm sâu vào trong một ngọn núi gần đó khiến cho nó ầm ầm đổ sập xuống.

Độc Thiên Lão Quỷ đứng một bên hộ pháp cho Tinh Gia thấy một màn này cơ thể thoáng run rẩy hắn nuốt vài ngụm nước bọt nặng nề.

– Mạnh… quá mạnh… ngay cả nguyệt sư vương cũng không trụ được nửa nén nhang.

Hắn hiểu rõ sự cường hãn của nguyệt sư vương, người này hơn 200 năm trước cũng dấy lên một hồi náo động ở phía tây Quận Liêu Phố.

Một thân tu vi vô thượng cùng thân thể nửa nhân nửa sư, dường như trong cùng thế hệ là vô địch, chỉ là sau đó không biết có biến cố gì lại quy ẩn mất tích. Vậy mà hôm nay xuất hiện lại bị một thanh

niên cho ăn hành ngập mồm thế này bản thân lão cũng thấy trời đất đều có phần thay đổi.

Nữ tử bạch y gương mặt ngưng trọng, nàng cắn răng một cái dùng cái tháp trong tay đánh mạnh ra

Vù vù vù

Cái tháp như một tia sáng nhanh chóng bay thẳng đến phía trên đầu Võ Thừa nó hóa lớn như một cái lâu đài bán kính 100m² đập mạnh xuống muốn trấn áp Võ Thừa vào trong, thế nhưng Võ Thừa chỉ

đơn giản vung một quyền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.