– Được lắm. Ném hắn xuống đi.
Tinh gia quát lớn, lặp tức con khỉ ném Võ Thừa xuống cái hố.
Ầm một tiếng nước bắn tung tóe thế nhưng Tinh Gia không chút rảnh rỗi, hắn vung tay lung tung đánh ra từng đạo cấm chế không biết đã chuẩn bị từ khi nào, sau đó hắn lại ném ra hơn 1000 viên trung
phẩm linh thạch xung quanh để bố trí thêm vài màng linh trận phòng hộ. Có linh thạch gia cố trận pháp lúc này cho dù có cường giả kim cang đến cũng không có biện pháp quấy nhiễu.
Làm xong hết thải hắn lập tức xuất ra hơn 10 cái đang lô, dược liệu hàng tá cũng được hắn vung vào lò như rãi đậu. Thao tác thuần thục dứt khoát nếu có một đan đạo tông sư nào ở đây chắc chắn
phải chấn kinh thất sắc.
Khi Tinh Gia đang bận bịu đầu tắt mặt tối để luyện dược thì bên ngoài màng linh trận có không ích lão giả trong đó có cả nữ tử họ Đường cũng bay đến.
– Đến là có chuyện gì xảy ra?
– Hủm… là tên nào lớn mật dám xông vào Thiên Trì?
– Là ta đấy… cút con mẹ ngươi chỗ khác, hồ nháo cái rắm.
Tinh gia âm thanh non nớt vang lên khiến sắc mặt lão giả này lúc trắng lúc xanh.
– Thằng oắt con nhà ai, ta thai mặt người lớn trong nhà dạy dỗ ngươi
Hắn lập tức xuất thủ. Kể ra thì một người tóc bạc như hắn bị một tên hài đồng chửi như vậy không nổi đóa cũng là chuyện lạ.
Một thủ ấn kì dị xé rách tầng mây trắng mang theo khí thế bức nhân ầm ầm hạ xuống vị trí Tinh Gia đang ngồi luyện đan,
Thân thể nhỏ nhắn có vài phần non nớt của Tinh Gia vẫn ngồi im bất động cùng con khỉ đột thân hình vạm vỡ như một tòa núi, cũng có một con hồ ly màu trắng cũng ngồi trên vai nó, cả hai đều ngước
lên nhìn thủ ấn kia hạ xuống nhưng không có chút gì sắc thái khẩn trương, ngược lại trong đôi mắt của hai con vật này còn hiện ra một tia khinh bỉ khi nhìn thủ ấn kia xuất hiện.
Tinh Gia nhẹ mở mí mắt một cái khóe miệng lộ ra một vòng khinh bỉ rồi nhắm mắt tiếp tục tế luyện đan dược. Xem ra hắn rất tự tin vào Linh trận của hắn.
Lão giả xuất thủ kia thấy vậy sắc mặt càng thêm dữ tợn hai tay vung mạnh xuống một bộ dạng muốn một ấn đập xuống khiến cho tất cả những thứ bên dưới đều hôi phi yên diệt.
Xoẹt…
Thế nhưng trong lúc thủ ấn còn cách linh trận của Tinh Gia không đến 10m thì một đạo kiếm khí xé rách không gian bổ thẳng vào thủ ấn kia.
Bằng mắt thường có thể thấy thủ ấn đen kịch kia bị mạnh mẻ cắt ra một rảnh rồi từ từ phân làm hai nhanh chóng tiêu tán.
Lão giả lảo đảo lui về sau sắc mặt âm trầm nhìn về phía nữ tử họ Đường kia phẫn nộ hét lớn.
– Đường Mộng Thu, ngươi có ý gì? Muốn tạo phản sao?
Nữ tử tên Đường Mộng Thu khẽ cắn môi dưới sau đó chắp tay với lão già kia đáp.
– Mể Đa trưởng lão xin hãy bình tĩnh nghe giải thích.
– Hừ… là ngươi dẫn đám người này về, làm loạn trên Thiên Trì ta xem ngươi giải thích thế nào với tông chủ.
Hắn hừ lạnh một tiếng rồi vận linh lực lại muốn ra tay tiếp. Chợt một đạo bạch quang bắn tới đây tốc độ nhanh như một tia ánh sáng chỉ lóe lên một cái khi xuất hiện đã đứng cách màng linh trận của
Tinh Gia bố trí không đến 5m.
Ánh sáng tiêu tán đi lộ ra một thân nữ tử có dung mạo tuyệt luân trên trán nàng có đồ án một con thiên nga vương cánh màu đỏ lúc này nó như ẩn hiện lóe sáng, một thân bạch y mái tóc buông xuống
cái cổ cao cao toát lên một vẻ quý phái siêu trần thoát tục.
Người này vừa xuất hiện tất cả những người có mặt ở đây đều kích động cung kính hướng về phía nữ tử này ôm quyền khấu đầu.
– Tham kiến tông chủ.
Nữ tử này gương mặt không đổi, thần sắc lãnh đạm nhìn về phía Tinh Gia đang ngồi trong màng linh trận.
Nàng cách không vung tay đánh ra một trưởng lên màng linh trận trước mắt. Tốc độ ra tay quá nhanh khiến cho Đường Mộng Thu không kịp liên tiếng.
Ong…
Chỉ nghe ong một tiếng sau đó cả thân hình nữ tử này lui về sau hơn 20m nàng mới ổn định lại được thân hình nhưng đều khiến nàng trầm xuống là màng linh trận này chỉ hơi gợn sóng một cái rồi khôi
phục như củ giống như chưa từng phát sinh ra chuyện gì.
– Các ngươi là ai? Tại sao xâm nhập vào cấm địa của tông môn ta?
Môi hồng khẽ mở, âm thanh nàng trong veo như tiếng sáo vang lên.
Tinh Gia bên trong đang tập trung nhưng cứ như vậy hắn cũng dân lên một chút khó chịu liền quát lớn.
– Chỗ người lớn đang làm việc ngươi một con chim chưa đủ cánh hỏi hỏi cái gì?
Nói xong hắn lại nhắm mắt nhập định dường như luyện đan dược đang ở thời khắc mấu chốt.
Thế nhưng lời nói của Tinh Gia truyền ra ngoài khiến cho tất cả mọi người thoáng ngẩn ra một cái rồi rất nhanh gương mặt ai ai cũng hiện liên một cổ phẩn nộ.
Riêng nữ tử bạch y nàng khẽ nhíu mày liễu một cái, trong tay lập tức xuất hiện một cái tháp mang theo một khí tức có chút cổ xưa, cao cở ba tất toàn thân tháp màu trắng bên trên đỉnh tháp có treo một mặt trăng hình lưỡi liềm.
Cái tháp này vừa xuất hiện lặp tức tỏa ra một loại khí thế chấn áp thế nhân, khiến cho tất cả mọi người có mặt ánh mắt mở to.
– Thiên Nguyệt Trấn Tháp trong truyền thuyết, đây là bảo vật trấn tông, tông chủ động sát ý rồi.
Các lão giả xung quanh vô cùng kích động còn nữ tử họ Đường sắc mặt tái nhợt, nàng biết bây giờ có nói gì cũng đã chậm.
Ong…
Nữ tử bạch y lập tức vung tay, toà tháp bay lên cao nhanh chóng hóa lớn ầm ầm nện xuống màng Linh Trận của Tinh gia bố trí, lần này nó không trực tiếp bị đánh bậc trở lại mà dường như có xu thế
đánh vỡ màng linh trận kia.
Răng rắc, âm thanh nứt vỡ vang lên ánh mắt nữ tử Bạch Y lóe sáng nàng cách không điểm một chỉ.
Beng…
Lặp tức màng Linh Trận đầu tiên bị đánh vỡ ra như tấm kính, nàng vung ống tay áo định xong vào trong nhưng trong lúc đó sắc mặt nàng kịch biến, dùng tốc độ cực nhanh bay ngược về sau, chỉ thấy một màng linh trận khác dường như mạnh mẽ hơn lúc trước đánh bậc tòa tháp kia bay ngược trở ra dường như nó còn lộn vài vòng bay về phía nữ tử bạch y.
Nàng bấm quyết liên tục điểm hơn 10 chỉ mới ổn định được cái tháp, sắc mặt âm trầm nhìn về phía Thiên Trì.
Bụp bụp bụp.
Bên cạnh Tinh gia liên tiếp hơn 100 viên trung phẩm linh thạch bị vỡ thành phấn vụng. Hiển nhiên lúc trước một kích kia đã hao không ích năng lượng của Linh Thạch.
Cũng trong lúc này…
Trên bầu trời bỗng dưng xuất hiện một vầng ánh sáng bảy màu đang ùng ùng kéo đến, dị tượng thiên địa phát sinh khiến tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên không trung.
– Là… là Đan Vân Chi Tương…
Một lão giả thất thố lên tiếng, từ trong âm thanh của lão có thể nghe được sự kích động run rẩy. Lão khàn khàn hét lên.
– Tông chủ xin chờ giây lát.
Nữ tử bạch y khi nghe lão già này lên tiếng thì dừng lại có thể thấy uy vọng của người này khá cao trong Tông môn, nàng nhẹ xoay đầu khẻ hỏi.
– Huyền lão có ý gì.