*Chương có nội dung hình ảnh
Khói bụi cùng linh lực tẩu tán Tử Điệp khí sắc trắng bệch nàng lảo đảo lùi về sau tròng mắt trừng lớn vì phía đối diện với nàng Võ Thừa đứng đó cách nàng 5m chằm chằm nhìn tới.
Lúc này hai tên hắc y nam tử đả ăn nộ linh đang củng xong tới Võ Thừa khí lực không còn nhiều nhưng cũng khá điên cuồng, đột nhiên âm thanh trầm thấp trong miệng Võ Thừa vang lên.
– Vực giới tán..
Ong…
Hai hắc y nhân khoảng cách tới Võ Thừa cũng còn khoảng 5m thì bước đi chậm chạp lại rồi vô lực quỳ xuống đó, linh lực cuộn trào trong cơ thể lập tức tán đi hai người này Võ Thừa không cần ra tay
tự bản thân họ chắc chắn đã bị phế bỏ.
Tiếp đó hắn đi đến cạnh Tử Điệp đang vô thần nhìn hắn lúc này nàng thật sự đã khiếp sợ.
– dùng ngươi làm con tin thôi.
Ba nữ tử Lưu Nguyệt Tông sau một lúc chật vật né tránh thạch nhũ rơi xuống cùng đi đến.
– Bắt nàng lại.
Trúc Vũ Hy mở miệng. Trúc Hà cùng Tô Ngân cũng không chần chờ đi đến điểm vài cái lên người Tử Điệp phong ấn toàn bộ linh lực của nàng.
Lúc này cả ba người đều không thể bình tĩnh được mà đôi mắt nhìn Võ Thừa chất chứa vô tận phức tạp.
– Đa tạ Huynh Đài, đại ân không biết lấy gì báo đáp.
Võ Thừa giơ tay lên nói.
– Không cần cảm ơn, trước hết đi cứu ba người bên ngoài đã, ta cũng muốn biết vì sau các ngươi lại có ân oán với những người này.
Trúc Vũ Hy thở dài một tiếng thành thật nói.
– Chúng ta là người của Lưu Nguyệt Tông, một môn phái hại cấp ở phía nam Liêu Phố quận, trong mảnh sơn mạch này vốn là địa bàn của Lưu Nguyệt Tông để cho các đệ tử thao luyện, ở đây ngoài
các dược liệu tự nhiên được khai thác còn có yêu thú cho nên thường cách một đoạn thời gian sẽ có trưởng lão trong tông dẫn các đệ tử đi lịch lãm. Thế nhưng khoảng hai năm trở lại đây Độc Tà
Tông cũng dẫn đệ tử đến đây rèn luyện, xung đột giữa hai tông phái cũng diễn ra thường xuyên.
– Các ngươi không báo lên các tông môn lớn ở trên giải quyết sau?
Võ Thừa nhíu mày hỏi.
– Tông chủ chúng ta cũng đã báo lên trên, thế nhưng tin tức hồi âm lại khiến cho chúng ta rất chú ý. Đó là họ muốn chúng ta dò xét Độc Tà Tông này muốn làm gì, sau khi tìm hiểu chúng ta tình nghi Độc Tà Tông đang không ngừng bồi dưỡng ra các loại độc trùng cùng độc thú, nhưng mà không có bằng chứng sát thực nên cũng chưa báo cáo lên trên, Độc Tà Tông này rất thần bí.
Nói đến đây sắc mặt nàng có chút ngưng trọng.Võ Thừa nhẹ gật đầu một cái, hắn hiểu có nhiều chuyện nữ tử này còn chưa nói rõ nhưng, rõ ràng cái gọi là Độc Tà Tông rất không bình thường, chỉ
bằng vào việc họ dùng Nộ Linh Đan khi bị ép bức cũng đủ hiểu tư tưởng tâm ngoan thủ lạc cỡ nào.
Lắc đầu than nhẹ, hắn lại hỏi tiếp.
– Các ngươi có biết tổng thể thực lực bọn chúng không.
Trúc Vũ hy cau mày lại lắc đầu nói.
– Hoàng toàn là một bí ẩn, thế nhưng cách đây không lâu một trưởng lão của chúng ta tu vi thái ất bát trọng lại chết trong tay của một trưởng lão bên Độc Tà Tông này, đều này nói rõ trên người kia
chắc chắn còn khả năng mạnh hơn không ích.
Ồ…
Võ Thừa lại trầm ngâm đôi chút, hắn truyền thần niệm cho tin gia.
– Người thấy chúng ta nên thế nào.
Lúc này con khỉ cũng cõng Tinh Gia đi tới, gương mặt Tinh Gia cũng ngưng trọng nhìn về Tử Điệp đang nhắm mắt ngồi đó.
– Ta nghĩ không đơn giản đâu, việc cấp bách phải tìm đủ dược liệu luyện một lò đan cho ngươi đã. Nếu không thứ trên người ngươi cũng như một quả bom a, có thể nổ bất cứ lúc nào.
Võ Thừa cái hiểu cái không thần niệm của Tinh Gia nhưng hắn cũng rõ ràng tình cảnh của bản thân hắn có lẽ cũng không tốt lắm.
– Được rồi ra khỏi đây cứu người rồi tính tiếp.
Cả ba nàng Lưu Nguyệt Tông gật đầu. Võ Thừa đưa mắt nhìn phía xa một gốc hang động ở đó vì dư chấn lúc trước đã để lại một khe hở nhỏ bằng ngón tay cái, người bình thường khó mà phát hiện ra
được vì ánh sáng bên ngoài truyền vào khe hở này cũng đã gấp khúc khó dò, nhưng với thần thức cường đại của Võ Thừa hắn nhẹ tãn thần thức khắp hang động đã phát hiện ra khí tức từ bên ngoài
truyền vào.
– Đi theo ta.
Cất bước đi hơn trăm mét đến vị trí đó Võ Thừa một quyền xuất ra đấm mạnh vào khe hở nhỏ kia.
Ầm…
Quyền đầu va chạm vào vách đá lập tức vách đá ầm ầm đổ xuống, một tia không khí xanh tươi truyền vào bên trong. Một lỗ thủng hơn 1m được hắn một quyền khoét ra.
Bên ngoài vị trí bọn họ đi ra khỏi hang động là một sườn núi không dốc lắm. Võ Thừa nhìn Tử Điệp nói.
– Dẫn đường đi.
Tử Điệp khẽ liếc nhìn hắn một cái kì lạ thay trong đôi mắt nàng không hiện lên một chút chán ghét cùng oán độc nào. Nàng lẳng lặng dẫn đường.
Cách vị trí nhóm người Võ Thừa duy chuyển đến hơn 10km, trên một ngọn cô phong thấp thoáng có một cái lều vải to lớn, bên ngoài có người đứng canh gác toàn thân mặc hắc y.
Bên trong lều vãi này có một thanh niên đứng đối diện với một trung niên mái tóc hoa râm, gương mặt hồng hào, mày kiếm mắt sáng, khí thế trên người bàng bạc tỏ ra tu thái ất thất trọng còn mạnh mẽ
hơn tử điệp một phần.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
">
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!