*Chương có nội dung hình ảnh
Nàng cắn răng mắn lớn một câu hạ lệnh cho hai hắc y chuẩn bị rút lui.
– Đã đến rồi thì ở lại tâm sự nào.
Võ Thừa cười khẩy thân hình nhanh nhẹn xong đến, trong hang động tự nhiên địa hình nhỏ hẹp phức tạp hoàn toàn không thể phi hành nhanh chóng được chỉ có thể chạy bộ luồn lách là nhanh nhất, về
phần này Võ Thừa hắn chịu thứ hai thì ai đứng thứ nhất.
Rất nhanh hắn đã đuổi đến nơi.
– Hai người các ngươi còn không ăn Nộ Linh Đan.
Hai hắc y nhân này thầm kiêu khổ, Nộ Linh Đan rõ ràng là một loại độc đan ăn vào rồi sẽ không vãn hồi được nửa. Nhưng tình thế hiện tại không còn cách nào khác.
Ba nữ tử Lưu Nguyệt Tông lúc này cũng đã thoát khỏi những vòng tơ lúc trước, nhưng sắc mặt của ba nàng vô cùng nhợt nhạt và suy yếu. Nhưng ba nàng cũng cắn răng đuổi theo.
Hai hắc y nhân sau khi nuốt Nộ Linh Đan vào đôi mắt hai người thoáng dại ra một cái sau đó đồng tử co rút lại tròng trắng đôi mắt dần chuyển sang màu huyết sắc có thể thấy từng sợi gân máu bên
trong, cơ thể họ nhanh chóng biến đổi phình to ra cùng với âm thanh gào rống thống khổ vang khấp hang động nghe cực kỳ kinh dị.
Võ Thừa cũng không lạ gì thứ này. Hắn giết những người dùng loại độc đan này cũng là không ích. Nếu người khác gặp cảnh tượng điên cuồng của hai hắc y nam tử này thì sẽ trực tiếp tránh xa bỏ
chạy, nhưng Võ Thừa hắn đúng là không sợ nhất phần này,
Khi hai người giống như hai hung thú xong đến cách Võ Thừa không đến 5m chợt bọn họ di chuyển trở nên vô cùng chậm chạp chỉ khi Võ Thừa đã lướt qua người hai người này bọn họ mới thoáng
ngẩn ngơ một cái sau đó truy đuổi theo Võ Thừa. Tử Điệp thấy một màn quỷ dị phát sinh nàng thật sự đã thấy hôm nay mình gặp quỹ.
– Tên biến thái này, lại còn chiêu gì nữa.
Trong lòng thầm mắn Võ Thừa một cái nhưng tốc độ nàng không giảm tí nào. Đường đường một thái ất thất trọng lại phải chật vật chạy thục mạng phía trước khoảng 100m đã thấy lấp ló một luồng ánh
sáng rõ ràng là cửa động, tốc độ Tử điệp càng nhanh hơn chỉ có ra ngoài nàng mới tự tin phi hành tránh thoát người phía sau.
Nhưng Võ Thừa làm sau cho nàng cơ hội chạy ra được. Vừa lao nhanh tới tử điệp bàn tay phải đưa lên kéo một cái một cây búa màu huyết sắc xuất hiện trong tay. Hắn chém mạnh một búa về phía
trước hồng quang vung vút xé gió lao ra.
Tử Điệp sắc mặt kịch biến, một cảm giác nguy hiểm đến từ linh hồn khiến cho da đầu nàng tê dại. Không chút chần chờ nàng lập tức lách người sang một bên khiến cho đạo hồng quang xé gió lao qua
cắt đứt vài sợi tóc của nàng.
Nàng khẽ xoay đầu ánh mắt hiện lên vẻ khiếp sợ nhìn Võ Thừa một cái rồi tiếp tục chạy đi nhưng đều khiến nàng khiếp sợ hơn nửa đã đến.
Chỉ thấy đạo hồng quang kia nhanh chóng đánh mạnh vào vách đá phía trước.
Ầm…
âm thanh chấn động vang lên, cả hang động rung lắc dữ dội, vách đá ầm ầm đổ xuống, một đoạn đường đi ra ngoài cửa động đã bị đạo hồng quang mạnh mẽ đánh sập xuống ngăn cảng hết đường ra.
– Không…
Tử Điệp hét lớn một tiếng cùng lúc đó Võ Thừa cũng đi đến.
– Ngươi nói ba nữ tử Lưu Nguyệt Tông bên ngoài có phải bị người các ngươi bắt rồi không.
Tử Điệp gương mặt lạnh lẽo nhìn Võ Thừa thật sâu một cái, nàng hít thở có chút dồn dập khiến bộ ngực đồ sộ của nàng phập phồng lên xuống không ngừng.
– Phải thì sao mà không phải thì sao.
– Vậy ngươi là con tin để trao đổi với ba nàng ấy.
– Hừ bằng vào ngươi.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
">
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!