Nàng lắc đầu thở dài một cái, trong cái thế giới tu luyện tàng khóc này người như vậy chỉ có hai loại.
Thứ nhất là có thực lực cường đại không cần kiêng nể thứ gì mà người này tuổi cũng không lớn ước chừng 25.26 tuổi nàng
không tin một cường giả mà bị Ong đốt cho đến nổi sưng hết cả mình mẩy.
Vậy là chỉ còn loại thứ hai, là một người bình thường chưa trải qua sự khốc liệt của thế giới này, loại người này bên ngoài tìm
ra một người cũng là như mò kim đáy bể.
Lắc đầu than nhẹ, nàng xoay người cùng nữ tử Trúc Hà mỗi người tìm một vị trí riêng của mình ngồi tĩnh tọa thổ nạp.
Còn Tinh Gia và nữ tử có bộ ngực đồ sộ kia thì đi đến chỗ con khỉ, ích lâu sau chỉ nghe âm thanh kêu la thảm thiết của con khỉ
truyền đến cùng với âm thanh tươi cười giòn vang của Tinh Gia và nữ tử kia.
Trúc hà lấy ra một viên Linh thạch nàng cầm trong lòng bàn tay, từ từ hấp thụ linh lực bên trong đó, Võ Thừa không nhịn được
nhìn hành động của nàng hắn thoáng trầm tư, thấy bộ dạng của hắn như vậy cô gái có gương mặt hòa ái nở nụ cười, nàng
vung tay một viên trung phẩm linh thạch bay về phía Võ Thừa nàng nói.
– Tu luyện bình thường linh khí khá loãng và nhiều tạp chất, nên sẽ chậm chạp tiến bộ trong tu luyện. Đây là Linh Thạch bên
trong nó có chứa một lượng Linh Lực tuy không tính thuần triệt để nhưng nó cũng có linh lực nồng đậm hơn, ngươi hãy thử
một chút.
Võ Thừa vung tay bắt lấy, hắn cũng làm như cô gái này nói chỉ qua hai nhịp thở viên trung phẩm Linh thạch chỉ nghe gắt một
tiếng lập tức hóa thành bột phấn. Bắt gặp cảnh này gương mặt hai nàng khẽ biến.
– Tốc độ hấp thu này…
Nữ tử có gương mặt hòa ái cười khổ nàng lại vung tay có hơn 5 viên trung phẩm linh thạch bay về phía Võ Thừa.
– Tỷ… cái này là một tháng tu luyện của tỷ mà, sao lại giao hết cho hắn?
Trúc Hà không nhịn được nàng nhăn mày mở miệng.
– Không sao chỉ là một tháng tu luyện bất quá ta đem dược thảo tìm được đổi là có.
Nói xong nàng mỉm cười gật đầu với Võ Thừa.
– Đây là toàn bộ linh thạch ta có, hi vọng có thể hóa giải hết hiềm khích trước đây, Ta tên Trúc Vũ Hy.
Võ Thừa đưa tay đón lấy năm viên trung phẩm linh thạch bay đến, khóe miệng mỉm cười với Trúc Vũ Hy. Nắm mấy viên Linh
thạch trong tay hắn nhìn nàng một cái sau đó vung tay.
Chỉ nghe ào một tiếng, hơn nghìn viên trung phẩm linh thạch bay ra trước mặt Trúc Vũ Hy rơi xuống chất đóng như một tòa núi
nhỏ, lập tức một luồn linh lực mạnh mẽ tràng ra khiến cho hai nữ tử thần sắc kịch biến. Mắt chữ A mồm cho O nghẹn họng
nhìn trăn trối.
– Cái… cái… này là nghìn viên trung phẩm linh thạch. Ngươi…
Trúc Hà lúc này cũng không còn ngôn từ để diễn tả, tất cả các giác quan của nàng như bị tê liệt, môi khô lưỡi đắng không còn
chút cảm giác, bởi vì truyện trước mắt nàng quá hoang đường rồi.
Trong mắt nàng người đàn ông trước mặt chỉ là một tên lan bạc trong rừng sâu nước độc, đến cái áo mặt trên người cũng là
củ kỉ bất kham, vậy mà vung tay một cái hơn nghìn viên trung phẩm linh thạch bay đầy đất truyện này quá ư không thực tế tí
nào.
So với vẻ mặt của Trúc Hà, Trúc Vũ Hy nàng tuy cũng có xúc động nhưng rất nhanh lại bình tĩnh trở lại nhưng giọng nói của
nàng vẫn còn chút run rẩy.
– Truyện này… bàn hữu, ngươi nên cất vào đi, số lượng linh thạch này nếu bị người ta phát hiện có trên người ngươi có được
thì ắt sẽ gặp họa.
Nàng cười khổ, hóa ra mới biết bản thân nông cạn tới mức nào. Người ta chỉ là cầu hòa mà hào sản đến mức tê tâm liệt phế
như vậy, giây phút rồi trái tim nhỏ bé của nàng đập loạn không thôi.
Võ Thừa gương mặt không chút biến hóa hắn lên tiếng.
– Cái này tặng cô nương. Xem như là hóa giải hiểu lầm khi trước.
– Tặng chúng ta?
Võ Thừa gật đầu, đến liếc nhìn đống linh thạch cũng không thèm nhìn, hắn còn muốn cảm ơn nữ tử tên Trúc Vũ Hy kia, hắn
cũng không biết linh thạch là có thể liên tục dùng như vậy, trước nay tu luyện thông thường Tinh Gia sẽ tạo một trận pháp tụ
linh nho nhỏ cho hắn, chỉ cần thúc dục linh trận linh lực tự nhiên sẽ hội tụ đến để hắn thổ nạp còn Linh Thạch ngoài mua dược
liệu cùng các loại đồ ăn trong thành ra cũng chẳng làm gì.
Cái suy nghĩ này của hắn nếu để người khác biết được chắc có lẽ chửi bới ầm lên. Ngu ngốc không còn chỗ nào tả được.
Ngươi làm như chỗ nào cũng có sẵn một Linh Trận Tông Sư đứng đó bố trí Tụ Linh Trận cho ngươi tu luyện… aizzz
Cô gái đang ở cùng một chỗ với Tinh Gia cặp mắt cũng mở tròng xoe nàng hít sâu vài cái ánh mắt nhìn Võ Thừa lại thêm phần
nóng bỏng, trong bất giác khẽ liếm môi.
Trúc Vũ Hy định nói gì nhưng Võ Thừa đã giơ tay ngăn lại.
– Không cần nói nữa, cứ nhận lấy đi.
Nói xong hắn vẫn dùng năm viên linh thạch mà Trúc Vân hy lúc trước đưa cho hắn tiếp tục thổ nạp. Cũng không đến vài nhịp
thở thì nghe gắt một tiếng năm viên linh thạch liền hóa thành phấn vụng. Hắn khẽ nhíu mày.
– Mặc dù cảm giác có tiếng bộ một chút nhưng chỉ là giống như muối bỏ biển, so với việc dùng tụ linh trận của Tinh gia tu luyện
thì hấp thụ linh thạch quả thật quá chậm. Đó là lý do vì sao Tinh Gia cũng không khuyến khích hắn tu luyện bằng Linh Thạch.
Nghĩ nghĩ một chút hắn lắc đầu.
– Thay vì hấp thụ như vậy ta thà luyện hóa Độc tính của mấy con Ong kia còn hơn.
Nghĩ gì làm đó hắn tiếp tục vận khí ép vài cây kim độc còn lại trên người sau đó tiếp tục luyện hóa.
Thấy biểu tinh Võ Thừa không màng đến linh thạch như vậy hai nàng nhìn nhau một cái rồi cười khổ. Trúc Vũ Hy lên tiếng.
– Tô Ngân, muội tới đây.
Cô gái có bộ ngực cao ngút kia thướt tha đi đến nàng nhìn đóng linh thạch trước mặt sắc mặt ửng hồng, quả thật từ nhỏ tới
giờ chưa bao giờ thấy qua nhiều linh thạch như vậy. Bấy nhiêu đây cũng là đủ cho nàng tu luyện đến bao nhiêu năm rồi.
– Được vị bàn hữu này chiếu cố, chúng ta ba người ở đây mỗi người một ít phần còn lại đem cho các tỷ muội ngoài kia.
Hai nàng gật đầu rất nhanh linh thạch được phân phát xong. Cả ba nàng cũng không quấy rầy Võ Thừa tu luyện nữa mà tự
giác phân ra các phía ngồi tĩnh tọa biểu hiện giống như hộ pháp cho hắn.
Lúc này Trúc Hà nhìn Võ Thừa trong mắt hiện lên đầy vẻ phức tạp, tâm tình nàng trăm mối ngổn ngang không biết phải nói gì.